Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Khánh Dũng giận dữ bỏ . Mãi đến khi tiếng xe ô tô xa, Cố Hồng Bân mới dám ngẩng đầu. Vương Lạc vội vã lấy khăn, đau lòng: “Trời ơi, trầy cả da . Ba đúng là tay tàn nhẫn thật, dù gì cũng là con ruột…”
“Chát!” Vương Lạc dứt lời, Cố Hồng Bân vung tay tát thẳng mặt bà . Một cái tát khiến Vương Lạc lảo đảo, ngã sõng soài đất. Bà thể tin nổi: “Anh đ.á.n.h ? Cố Hồng Bân, dám đ.á.n.h !” Bà lồm cồm bò dậy, lao đ.á.n.h Cố Hồng Bân: “Đồ khốn nạn! liều mạng với !”
Cố Hồng Bân tóm lấy tóc Vương Lạc, tay vung lên. “Chát!” Thêm một cái tát nữa. Ông đẩy mạnh bà ngã đất. “A!” Vương Lạc hét lên t.h.ả.m thiết. “Hu hu hu, đàn ông ? Bị lão gia tử mắng thì về trút giận lên vợ con! gả cho bao nhiêu năm…” “Tiện nhân!” Cố Hồng Bân mắt đỏ ngầu: “Bà còn dám ? Bà tưởng lão gia tử mắng ? là chịu đòn bà đấy! Đều tại bà! Cưới vợ hiền họa ba đời! Nhà họ Cố bà hại t.h.ả.m ! cho bà , nếu Vân Châu thật sự ly tâm, nếu kế hoạch của lão gia tử bà hỏng, tha cho bà !” Ông tức giận bỏ , để Vương Lạc lóc t.h.ả.m thiết.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đoàn văn công nghỉ, Lưu Hân Duyệt xách đồ về, định bụng về nhà đẻ, thì một bà thím kéo . “Duyệt Duyệt , về đấy ? Mau lên, bà bà ( chồng) của cháu ở nhà cả buổi chiều .” Giọng bà thím đầy vẻ hóng chuyện.
Lưu Hân Duyệt khựng , nửa kéo nửa đẩy về nhà họ Cố. như lời đồn, cửa nhà họ Cố đóng chặt. Cô gõ cửa: “Mẹ, nhà ? Con là Duyệt Duyệt đây.” Một lúc lâu , Vương Lạc mới mở cửa. Mắt mũi bà sưng húp. Những hóng chuyện xúm . Vương Lạc tức giận gắt: “Xem gì mà xem? Nhà các vợ chồng cãi ?” Bà kéo Lưu Hân Duyệt nhà, đóng sập cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-375-bao-luc-di-truyen.html.]
Vào nhà, bà : “Bọn họ đều đến xem trò của .” Lưu Hân Duyệt tiến gần, lúc mới thấy rõ vết thương mặt Vương Lạc. Cô kinh ngạc: “Mẹ! Ba… Ba động thủ với ?” Vương Lạc lúc mới vỡ òa, kéo tay con dâu: “Hu hu, Cố Hồng Bân là đàn ông! Hắn lão gia tử mắng, về chỉ trút giận lên vợ!”
Lưu Hân Duyệt , trong lòng thấy thoải mái một cách kỳ lạ. Nàng thầm nghĩ: Thảo nào Cố Hải Mây tâm lý biến thái như . Hóa là di truyền. là thượng bất chính, hạ tắc loạn.
ngoài mặt, cô vẫn vờ quan tâm: “Ba cũng thật là. Vợ chồng gì từ từ . Thôi đừng nữa. Hôm còn khuyên con, vợ chồng đầu giường đ.á.n.h cuối giường hòa. Phụ nữ chúng mềm mỏng, khoan dung một chút. Đàn ông như trẻ con, chờ họ lớn tuổi sẽ thương .”
Vương Lạc con dâu y hệt những lời , mặt bà nghẹn , trông vô cùng khó coi. Bà vội lảng sang chuyện khác, nghiến răng: “Đều tại thằng nghịch tử Cố Vân Châu! Nhiều năm như để yên! Hắn sợ sống lâu quá nên tức c.h.ế.t đây mà!”
Lưu Hân Duyệt tim giật thót, thăm dò: “Mẹ, tiểu thúc (chú út) ạ? Nghe hôm nay gia gia về, liên quan đến ?” Vương Lạc chỗ trút giận: “Còn ai đây nữa! Bố mày đích đến Ninh huyện đón, nó trốn về Tế Châu từ lúc nào. Về mà cũng một tiếng động! Cũng tại , hôm đó ở quân y viện gặp con nha đầu Hân Nghiên, thế mà tin lời nó! Cái thằng nghịch tử , nó chống cả nhà họ Cố, hỏng hết kế hoạch của lão gia tử. Giờ cả nhà đều đổ tội cho . Con oan ?”