Bành Chí Hoa bước tới, nắm chặt lấy tay Lưu Hân Nghiên. Cô khẽ giãy giụa, mặt càng đỏ hơn. Bành Chí Hoa : “Hân Nghiên, chúng là mật nhất đời. Em yên tâm, lát nữa về doanh trại lấy báo cáo kết hôn, buổi chiều chúng đăng ký, ?” Lưu Hân Nghiên ngẩng đầu , khẽ gật đầu. “Vâng.”
Bành Chí Hoa vui đến phát điên, ôm chầm lấy cô mà hôn. “Bành đại ca…” Cô đ.ấ.m nhẹ vai , giọng dài nũng nịu. Bành Chí Hoa bắt lấy tay cô, hôn lên mu bàn tay ba cái chụt chụt. “Tức phụ, em thật.” “Em đói , ăn sáng .”
Hai ăn sáng, cùng một món sữa đậu nành và bánh quẩy. Anh ăn ngây ngô cô. Ăn xong, dọn dẹp bát đũa, ôm cô từ phía . “Em nghỉ ngơi chút . Anh về doanh trại một lát, qua đón em đăng ký, chụp ảnh.” Anh thì thầm bên tai cô: “Chiếc áo khoác nỉ màu đỏ mua cho em ở kinh đô , em mặc nó nhé. Em mặc lắm, hỷ khí. Anh sẽ quàng khăn len đỏ em đan. Chúng rực rỡ, giống như cuộc sống của chúng .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lưu Hân Nghiên hờn dỗi: “Biết . Anh nhanh .” Bành Chí Hoa hôn lên má cô: “Tuân lệnh! Anh ngay. Tức phụ của chờ kịp, cũng chờ kịp.” “Bành đại ca!” Cô trêu đến dậm chân.
Anh “hắc hắc” rời . Lưu Hân Nghiên theo, khóe môi mỉm ngọt ngào. Cô bắt đầu lục tủ tìm chiếc áo nỉ đỏ. Cô mặc váy đông, khoác áo nỉ, giày da, bới tóc gọn gàng. Nghĩ đến việc chụp ảnh, cô lấy bút kẻ mày và son môi Kiều Giang Tâm mua cho, cẩn thận trang điểm. Nhìn trong gương, mày ngài hàm tình, mặt như hoa đào. Hạnh phúc sắp vỡ òa.
...
Bành Chí Hoa về đến doanh trại, mặt mày hớn hở, gọi giật . “Chí Hoa!” “Chỉ đạo viên!” Anh toe toét. Từ Thật (Chỉ đạo viên) vẻ mặt nghiêm túc: “Theo lên văn phòng. Lãnh đạo tìm .” Bành Chí Hoa theo hỏi: “Ai tìm em thế ạ? À, báo cáo kết hôn em nộp duyệt ? Anh đưa em luôn, em với tức phụ đăng ký. Tết đãi rượu luôn!”
Từ Thật khựng bước: “Chuyện kết hôn để . Hiện tại tổ chức nhiệm vụ giao cho .” Vẻ mặt nghiêm túc của ông khiến Bành Chí Hoa lập tức thu nụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-373-hanh-phuc-ngan-va-nhiem-vu-khan.html.]
Trong văn phòng, một quân nhân 50 tuổi, mày kiếm mắt sáng, giận mà uy, đang chờ sẵn. “Thủ trưởng.” Từ Thật chào. Vị quân nhân gật đầu: “Nhiệm vụ khẩn cấp. Bành Chí Hoa, đưa trực tiếp.” Bành Chí Hoa vội : “Thủ trưởng, thể cho em một tiếng ? Em về với tức phụ em một câu.” Đối phương lắc đầu: “Đây là nhiệm vụ bảo mật.”
Chỉ một câu đó, Bành Chí Hoa dám gì thêm. Anh móc từ trong túi một cuốn sổ tiết kiệm, đưa cho Từ Thật. “Chỉ đạo viên, giúp em nhắn với tức phụ em. Bảo cô sẽ về sớm. Đây là bộ gia sản của em, đưa cho cô , bảo cô vất vả sắm sửa đồ cưới. Em sẽ cố gắng thành nhiệm vụ.” Đi theo thủ trưởng cửa, còn đầu dặn: “Chỉ đạo viên! Anh nhất định nhớ với tức phụ em nhé. Cô là y tá ở quân y viện, tên Lưu Hân Nghiên.” Từ Thật nắm chặt cuốn sổ: “Được! ! Lời nhất định sẽ chuyển đến.”
...
Lưu Hân Nghiên ở ký túc xá chờ Bành Chí Hoa. Cô chờ từ sáng đến trưa, từ trưa đến chiều. Cô sợ nếu tìm thì sẽ đến, hai lỡ mất . Mãi đến khi trời tối hẳn, nụ hạnh phúc môi cô tắt dần, bằng sự thấp thỏm. “Sao Bành đại ca vẫn tới? Chẳng lẽ chuyện gì ?”
Cô thể chờ nữa, vội quàng khăn, khóa cửa chuẩn tìm . Vừa khỏi cửa, một đồng nghiệp dẫn một mặc quân trang tới. “Y tá Lưu, lãnh đạo từ doanh trại đến tìm cô.” Người đồng nghiệp dẫn Từ Thật nhà, ý tứ rời .
Từ Thật Lưu Hân Nghiên, thấy cô trang điểm, mặc đồ đỏ rực, trong lòng ông thầm hiểu. “Xin hỏi, tìm ?” “À, là Chỉ đạo viên của Bành Chí Hoa.” Lưu Hân Nghiên thở phào: “Chào Chỉ đạo viên.” Từ Thật móc cuốn sổ tiết kiệm : “Nhiệm vụ khẩn cấp…”
Tiễn Từ Thật , Lưu Hân Nghiên thất vọng nhẹ nhõm. Bành đại ca nhận nhiệm vụ bí mật. Không khi nào về. Cô nắm chặt cuốn sổ tiết kiệm, mở xem, bất giác mỉm . “Quỹ đen của Bành đại ca cũng ít nha.” “Nể tình tiền , tha cho . Dù , Bành đại ca của cũng là lính ưu tú nhất Tế Châu.”