Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 356: Nỗi nhục không chốn dung thân

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:07:11
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới áp lực của Trần Hữu Mới Vừa, Trần Văn Đức siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi, lời xin với Kiều Giang Tâm.

 

"Xin . Là hồ đồ. Đã những lời nên , những việc qua suy nghĩ. Sau ... sẽ như nữa."

 

Nói xong, Trần Văn Đức cảm thấy nhục nhã, giấu mặt .

 

Cả kiếp lẫn kiếp , thứ coi trọng nhất chính là "thể diện".

 

Hôm nay, đ.á.n.h cho mặt sưng như cái đầu heo, còn cúi đầu xin mặt bàn dân thiên hạ, thừa nhận "đầu óc hồ đồ". Cảm giác còn khó chịu hơn cả lúc Xa Kim Mai c.h.ế.t.

 

"Được , ! Nói ." Lão bí thư vội vàng chốt hạ. "Hữu Lượng, mang cháu về . Đã kích thích thì ở nhà mà tĩnh dưỡng, đừng lượn đường va chạm con gái nhà nữa. Không ai cũng rộng lượng như con bé Đại Nha ."

 

Lão bí thư phiền nhà họ Trần mặt, nên trong giọng cũng đầy vẻ bất mãn.

 

Đám đông giải tán. Cố Vân Châu lúc mới sang cằn nhằn Kiều Giang Tâm: "Vừa nãy em cho ? Rõ ràng là quá hời cho ."

 

Anh lườm theo bóng dáng nhà họ Trần, mặt lạnh như băng.

 

Kiều Giang Tâm dịu giọng: "Đối với dân làng Cao Thạch, ngoài. Mấy vụ lùm xùm đừng dính nhất.

 

Vả , chỉ là một kẻ 'đầu óc vấn đề' thôi mà. G.i.ế.c gà cần gì dùng d.a.o mổ trâu? Anh còn việc lớn để mà."

 

Lớp sương lạnh mặt Cố Vân Châu lập tức tan biến. Mùa xuân về hoa nở, lòng sướng rơn. "Nàng đang khen !"

 

"Giang Tâm, xong đó." Tần Tuyết vác một cái bao tải lớn đặt lên xe bò, gọi cô.

 

"Vâng. Con với ba mang đồ lên . Đồ đạc trong nhà bác cứ từ từ dọn, trông chừng tụi nhỏ quan trọng hơn."

 

Buổi chiều, Kiều Hữu Phúc và Hứa Ngũ ở trông tiệm. Kiều Giang Tâm và Kiều Có Tài về dọn nốt đồ.

 

Vốn dĩ Tần Tuyết và Lưu A Phương định dọn từ từ, nhưng cái vụ Trần Văn Đức "chơi lưu manh" và mấy lời xì xào "bỏ đá xuống giếng" của dân làng, cả hai bà đều thấy ngột ngạt. Họ quyết định dọn lên trấn càng sớm càng , xa lánh đám phiền phức .

 

Chuyện nhà Kiều dọn lên trấn, đương nhiên giấu .

 

Dân làng đống đồ đạc xe bò, hỏi Kiều Có Tài: "Có Tài, Tết cũng thôn ? Đi gấp thế?"

 

Kiều Có Tài vẫn còn cục tức nhà họ Trần, bèn "vô tình" kể lể: "Ừ, cũng sinh lớn lên ở đây, cũng tiếc lắm. cũng vì con cái cả.

 

Con Giang Tâm nhà về chặn đường, lời bậy bạ với nó. Cuối cùng, chỉ nhận một lời xin tình nguyện.

 

dám cược. Sợ con gái sơ sểnh một cái là kéo xuống hố, trâu ngựa cho họ. Cổ nhân , 'ngàn đề phòng bằng dọn cho xa'."

 

Kiều Giang Tâm lập tức phối hợp, vẻ mặt đáng thương: " đó ạ. Con sợ lắm. Em Tiểu Mai (con gái Với Phượng) giặt quần áo cũng dám cửa. Ngay cả Trình đại gia và chị Hân Nghiên ở thành phố về cũng sợ. Chị Hân Nghiên với con, bao giờ dám về Cao Thạch nữa.

 

Chị sợ lỡ một ngày gài bẫy, theo vết xe đổ của Xa Kim Mai Trì Tố Trân, thì hỏng cả đời."

 

Nói đến đây, Kiều Giang Tâm giả vờ tò mò: "À, mà tin gì ? Vụ Trì Tố Trân ly hôn, mất con, hỏng , về nhà phóng hỏa tự tử ?"

 

Cha con nhà họ Kiều đ.á.n.h xe , nhưng để một "quả bom" tin đồn cho cả thôn.

 

Chủ đề chính, ai khác, là nhà họ Trần.

 

Dân làng bắt đầu "phân tích" ba chủ đề nóng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-356-noi-nhuc-khong-chon-dung-than.html.]

Trần Văn Đức "điên" thật ? (Phần lớn tin là thật, vì chính nhà họ Trần thừa nhận).

 

Nhà họ Trần ăn ở thất đức nên "báo ứng" ? (Chứ mà xui liên : c.h.ế.t con dâu, mất cháu, con trai ly hôn, con trai què, giờ con cả điên).

 

Nhà Kiều , nhà nào con gái sẽ là "mục tiêu" tiếp theo của Trần Văn Đức?

 

Tin đồn khiến các nhà con gái đều lo sốt vó, bắt đầu kiêng kỵ và bất mãn mặt với nhà họ Trần.

 

Còn ở nhà họ Trần, Trần Văn Đức về đến nhà Trần Hữu Lượng (chú ruột) "tra tấn" bằng một tràng âm dương quái khí.

 

"Tao cũng chẳng trông mong gì ở mày. Mày đừng gây thêm rắc rối, tao mất mặt nữa ? Đã thế , nhà mà lòi thêm một thằng tội phạm 'cải tạo lao động', thì nhà còn mặt mũi nào?

 

Mày ép cả nhà ngóc đầu lên ở cái thôn Cao Thạch nữa ?

 

Nhà nợ nhà chú Ba mày đủ nhiều ! Thằng Nhị Toàn nó đang lúc xem mắt, mày quả , mày bảo chú Ba thím Ba mày nghĩ về nhà ?"

 

Thấy Trần Văn Đức cúi gằm mặt , Trần Hữu Lượng cũng thấy chán.

 

"Đồ vô dụng. Làm gì cũng xong. Có mỗi con đàn bà mà cũng dỗ nổi. Không ngày xưa mày thi đỗ đại học kiểu gì."

 

Tiếng tuy nhỏ, nhưng Trần Văn Đức sót một chữ.

 

"Hờ..."

 

Một tiếng lạnh vang lên.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Trần Văn Đức đầu, bắt gặp ngay ánh mắt trào phúng của Trần Văn Phong (em trai què).

 

Nỗi nhục nhã tột độ bao trùm lấy Trần Văn Đức. Hắn đột ngột dậy, ném cái khăn đang dùng để đắp mặt mặt Trần Văn Phong, đầu thẳng phòng sách.

 

"RẦM!" Cánh cửa gỗ cũ nát đóng sầm , ngăn cách tiếng châm chọc, khinh bỉ, đàm tiếu bên ngoài.

 

Trần Văn Đức phịch xuống bàn, giơ nắm đ.ấ.m nện mạnh xuống mặt bàn.

 

Cái đinh ở góc bàn cào rách da tay . Máu tươi nhỏ từng giọt, từng giọt xuống trang giấy trắng tinh, nở những đóa hoa đỏ thẫm.

 

Lồng n.g.ự.c Trần Văn Đức phập phồng dữ dội, mắt đỏ ngầu.

 

Đến tận giây phút , mới dám chắc chắn một điều: Kiều Giang Tâm đang giận dỗi. Cô thực sự cắt đứt quan hệ với .

 

tránh như tránh tà.

 

"Đồ đàn bà độc ác! Đời còn dám hạ t.h.u.ố.c , vẫn còn hy vọng ở cô .

 

Đến cả Trần Trí mà cũng từ bỏ. Nhìn c.h.ế.t mà cứu. Còn đưa lên đồn công an.

 

Tâm địa rắn rết! Đồ đàn bà xứng , xứng vợ!"

 

Giờ phút , Trần Văn Đức hận Kiều Giang Tâm đến tận xương tủy. chẳng .

 

Nếu như , Kiều Giang Tâm về để "bù đắp". Thì bây giờ, chỉ "trả thù".

 

Trả thù cho sự sỉ nhục mà bọn họ dành cho .

 

 

Loading...