Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 343: Cơ hội tốt trước thềm năm mới
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:06:23
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Hữu Phúc chuyện với Kiều Giang Tâm một lúc, mới sang Cố Vân Châu.
“Đồng chí Cố, sức khỏe của khá hơn chứ?”
Cố Vân Châu ưỡn ngực: “Bác Kiều, trong họa phúc, cháu khỏi hẳn . Sau cũng như bình thường. Ra Tết chắc là cháu về đơn vị.”
“Đây, cũng là vất vả Giang Tâm cùng một chuyến. Vừa về đến Ninh Huyện là em đòi về thăm hai bác ngay. Cháu cũng tiện đường mua chút quà, gọi là tấm lòng. Cảm ơn đồng chí Giang Tâm nhiệt tình, bụng, cùng chúng cháu.”
Tuy Kiều Giang Tâm công khai chuyện hai , nhưng Cố Vân Châu vẫn mua quà, nhân danh cảm ơn Kiều Giang Tâm cùng, để ghi điểm mặt nhà họ Kiều.
Kiều Hữu Phúc cũng mừng cho Cố Vân Châu: “Thế thì quá! Người như thì báo đáp. Ông của mà tin , chắc ông mừng rớt nước mắt. Thời gian thủ đô, ông nhắc suốt.”
Vì thường xuyên mượn xe bò của ông Trình, thêm việc Lưu Hân Nghiên, Cố Vân Châu và Kiều Giang Tâm thiết, nên ông Trình cũng qua nhiều với nhà họ Kiều.
Sau khi Cố Vân Châu và Lưu Hân Nghiên chuyển lên Ninh Huyện, ông Trình ở một buồn, tối tối thường qua nhà họ Kiều chơi. Anh em Kiều Hữu Phúc chuyện hợp với ông.
Hơn nữa, ông Trình thiếu tiền, nhưng nấu ăn dở, nên ông thường mua thức ăn, xách sang nhà họ Kiều ăn ké. Giờ quan hệ còn hơn cả họ hàng.
Cố Vân Châu "" một tiếng: “Lần về, cháu cũng báo tin cho ông , để ông đỡ lo. Sau về đơn vị , sang thăm ông, chắc cũng tiện như bây giờ.”
Kiều Giang Tâm nghển cổ trong nhà: “Bác cả, mỗi bác ạ? Ba cháu ?”
Kiều Hữu Phúc : “Ba con đưa bác cả (Lưu Quốc Binh) con với thằng cháu lấy hàng . Bác cả con thì cứ chần chừ, hôm qua chạy sang nhà , bảo cũng buôn.”
“Sáng nay ba con đưa hai bố con nó lấy hàng , bảo là dẫn một ngày cho quen.”
Kiều Giang Tâm hiểu , ngắm nghía căn nhà: “Nhà cửa thế là gần xong bác?”
Kiều Hữu Phúc mặt đầy tự hào: “Chỉ còn cái lều cửa nữa thôi, còn xong hết . Mấy hôm nay bác ngày nào cũng lên trấn, giám sát kỹ lắm. Tủ kệ cũng đóng gần xong , hai hôm nữa là chuyển . Đợi sang năm chúng chính thức khai trương.”
Kiều Giang Tâm phản bác ngay: “Năm cái gì mà năm ? Còn hai mươi ngày nữa mới Tết, đây mới là thời điểm vàng của năm. Bác định đợi qua Tết? Qua Tết thì ai mua đồ Tết nữa?”
“Trước Tết, nhà nghèo đến mấy cũng mua ít đồ Tết, mua ít hạt dưa, cái kẹo chứ?”
“Chúng nắm lấy cơ hội, tranh thủ khai trương Tết. Bán rẻ lấy tiếng, khuấy động thị trường, tạo danh tiếng, nền tảng cho năm .”
Kiều Hữu Phúc sững , mắt sáng rực lên: “Ôi trời, đúng là bác hồ đồ thật! Sao bác nghĩ nhỉ? Trước Tết đúng là thời điểm bán hàng nhất!”
“Đi! Đi! Trời cũng còn sớm. Về nhà! Về nhà bàn với bác dâu cả của con.”
Kiều Hữu Phúc vội giục Kiều Giang Tâm, khóa cửa.
Vì Cố Vân Châu xách quà đến cảm ơn, nhà họ Kiều giữ ăn cơm. Tối đó, ông Trình và Cố Vân Châu đều ăn cơm ở nhà họ Kiều.
Ăn xong, ông Trình uống rượu, ngà ngà. Cố Vân Châu nhà họ Kiều việc cần bàn, nên dìu ông Trình về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-343-co-hoi-tot-truoc-them-nam-moi.html.]
Liêu Phúc Trân dọn dẹp bát đũa, để phòng khách cho , còn bà thì xuống bếp.
Tần Tuyết Kiều Giang Tâm chuyện khai trương Tết, giơ cả hai tay tán thành.
“Bác với Giang Tâm nghĩ giống hệt . Bác cũng đang nghĩ chuyện . Trước Tết là lúc đổ xô mua sắm. Lúc đó nhập nhiều loại hàng, bán giá rẻ một chút, là tiếng ngay.”
Kiều Giang Tâm gật đầu: “ ạ. Con cũng nghĩ . Thậm chí thể lấy một vài mặt hàng như kẹo hoặc hạt dưa, bán lãi, chỉ bán bằng giá vốn, coi như chương trình khuyến mãi.”
Kiều Hữu Phúc chút do dự: “Thế... chẳng chúng cạnh tranh trực tiếp với Cửa hàng Mậu dịch (Cung Tiêu Xã) ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm ông lo gì, cô thản nhiên: “Mậu dịch thì bán đủ thứ. Chúng chỉ bán đồ Tết và mấy đồ lặt vặt hàng ngày. Hơn nữa, hàng hiếm ở Mậu dịch còn tranh mới mua . Chúng cứ , ảnh hưởng gì đến .”
“ bác cũng lý. Chúng vẫn chuẩn giấy tờ đầy đủ, kẻo bắt bẻ, chơi .”
Tần Tuyết Kiều Giang Tâm: “, đó cũng là điều bác lo.”
Kiều Giang Tâm xua tay: “Sáng mai, bác cả, ba, với con cùng lên thành phố. Hai đến tìm cô Lưu (Lưu Hân Nghiên), xem cách nào lấy nhiều loại hàng Tết . Nhà giờ cũng mấy đại lý , lúc đó bán sỉ cho họ, để họ gánh bán lẻ khắp các thôn xóm.”
“Con với Cố sẽ thử lo quan hệ, xem xin cái giấy phép kinh doanh cá thể .”
“Chỉ cần giấy phép, chuyện đều dễ. Kể cả ảnh hưởng đến Mậu dịch, chúng cũng là kinh doanh hợp pháp.”
Tần Tuyết vui vẻ vỗ tay: “Hay! Phải là Giang Tâm nhà , tính toán đấy. Giải quyết xong giấy phép và nguồn hàng, tranh thủ Tết cho tiếng. Năm nay dù kiếm tiền cũng , ít nhất mua đồ, sẽ nhớ đến cửa hàng nhà , rẻ tiện.”
Chuyện khai trương quyết, Kiều Giang Tâm hỏi đến chuyện thôn Xuyên Tiền.
“Ba, con bác cả , hôm nay ba đưa bác cả (Lưu Quốc Binh) bán hàng ? Sao ba?”
Lưu A Phương , cũng sang Kiều Hữu Tài.
Kiều Hữu Tài : “Cái thì ai cũng thôi. Mới đầu đều ngại, dám rao, vứt bỏ sỉ diện.”
“Anh đưa họ bốn cái thôn. Cả buổi sáng, dù khuyên thế nào, hai bố con bác cả em cũng mở miệng nổi. mấy chỗ đó chúng quen , tiếng chuông là bán hàng rong đến, nên cũng nhiều tự hỏi mua.”
“Đến chiều, lúc đến thôn Ngũ Lý, thằng bé Tháng Thiếu mới căng da đầu rao thử. Mở miệng , thì đó cũng thuận. Có Tháng Thiếu kéo, bác cả em cũng dám rao.”
Lưu A Phương mừng rỡ: “Anh Hữu Tài, thế hàng của cả em bán ?”
Kiều Hữu Tài dịu dàng vợ: “Em yên tâm. Thằng bé Tháng Thiếu tuy ngại, nhưng thích ứng nhanh, tính toán cũng nhanh. Hơn nữa, dạo gần Tết, hàng hóa cũng bán .”
“ mấy cái thôn quanh đây chúng nhiều , còn chạy hàng như lúc đầu nữa. Anh cũng với bác cả , kiếm nhiều, chắc chịu khó xa hơn, sang mấy cái trấn lân cận.”
Nói đến đây, Kiều Hữu Tài cũng chút thắc mắc: “Trước bảo dẫn , thì cứ chần chừ, một đồng vốn cũng bỏ. Lần thì thông suốt . mà , chắc chắn là bằng mấy .”