Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 314: Lên Kinh Đô

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:24
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng Vương phó viện trưởng thế nào, vội vội vàng vàng mà còn đặt bốn vé giường .

 

Bốn giường lúc ở trong một khoang. Suy xét đến thể Cố Vân Châu , Vương phó viện trưởng tuổi lớn, cho nên Kiều Giang Tâm cùng Lưu Hân Nghiên để hai đàn ông ở giường , hai cô gái thì leo lên giường .

 

Mới lên tàu, Kiều Giang Tâm cùng Lưu Hân Nghiên đều thực hưng phấn. Cũng leo lên giường , mà ở giường , ghé cửa sổ cảnh sắc ngừng lùi bên ngoài.

 

Cố Vân Châu ở phía Kiều Giang Tâm, an tĩnh Kiều Giang Tâm cùng Lưu Hân Nghiên ríu rít.

 

“Hân Nghiên tỷ, ngươi qua Kinh Đô ?”

 

“Chưa qua. Bất quá chính là thủ đô của tổ quốc chúng , nhất định phồn hoa hưng thịnh.”

 

“Chưa qua nhưng xem qua ít báo chí, buổi tối bên ngoài đều náo nhiệt lắm, ít ngõ nhỏ còn nhiều đồ ăn ngon.”

 

“Thật ? Vậy chờ tới nơi, chúng ngoài dạo. , đại viện chúng một tiểu lãnh đạo đoàn văn công, phía lên Kinh Đô tham gia biểu diễn thi đấu gì đó, mang về một kiện áo khoác vải nỉ, lắm.”

 

“Nếu là đắt cũng mua một kiện, chính là loại trong điện ảnh mấy hoạt động ngầm mặc , che tới cẳng chân, còn thể thắt eo, phối với giày cao gót tôn dáng lắm, lên kêu căng căng, gọi là .”

 

Vương phó viện trưởng khóe miệng giật giật: “Hai các ngươi thể thu liễm một chút ? Chúng là lên Kinh Đô chữa bệnh. Bệnh nhân còn ở nơi , hai các ngươi cao hứng, dạo phố, là đồ ăn, là áo khoác, các ngươi suy xét đến tâm tình của Tiểu Cố ?”

 

Kiều Giang Tâm mặt tươi cứng đờ, đầu trở về về phía Cố Vân Châu: “Cố đại ca, hiện tại tâm tình thế nào?”

 

Cố Vân Châu sủng nịch Kiều Giang Tâm liếc mắt một cái, thanh âm ôn nhu: “Ta tâm tình thực . Em xem bên ngoài núi thật xanh, thế mà còn dòng suối nhỏ. Ai da, còn chim kìa ~”

 

Kiều Giang Tâm mặt mày mỉm , cùng Cố Vân Châu kẻ xướng hoạ: “ đúng đúng, xem, còn chỉ một con ~”

 

Lưu Hân Nghiên thoáng qua Vương phó viện trưởng, cũng học theo làn điệu của Kiều Giang Tâm cùng Cố Vân Châu: “Ai nha, bay cao quá ~, bất quá Vương phó viện trưởng tuổi tác chênh lệch với chúng , hẳn là thưởng thức tới ~”

 

Vương phó viện trưởng vẻ mặt như gặp quỷ, dẫn tới ba ha ha.

 

“Tới, tránh , lên giường của ngươi . Lão già tuổi lớn, tinh lực tràn đầy như các ngươi, một lát.”

 

Vương phó viện trưởng dùng chân đẩy Lưu Hân Nghiên , liền lên.

 

Lưu Hân Nghiên lên, tức giận : “Lúc mới lên xe, ông liền ngủ, ông khẳng định là trả thù.”

 

Vương phó viện trưởng trừng mắt Lưu Hân Nghiên: “Các ngươi đều 'ghế lô cô lập', 'ghế lô bá lăng' (chơi chữ, ý là cô lập, bắt nạt ông), còn nhường ngươi ?”

 

“Ai 'ghế lô bá lăng'?”

 

“Ngươi! Ngươi và các ngươi cùng lứa.”

 

“Kia sai ? Nếu gọi ông là Vương phó viện trưởng, gọi ông là ca nhé?”

 

Lưu Hân Nghiên tới đây, kẹp giọng ngọt nị: “Vương ca ca ~”

 

Vương phó viện trưởng xoa xoa nổi da gà tay: “Lăn lăn lăn!”

 

Dẫn tới là một trận vang.

 

Thấy ngã trái ngã , Vương phó viện trưởng cũng bật : “Không cái nào đắn. Cũng chỉ Bành Chí Hoa tiểu tử mới chịu ngươi.”

 

Cố Vân Châu hiếm khi giúp Lưu Hân Nghiên chuyện: “Ông đừng , Chí Hoa còn liền thích nàng đắn.”

 

Lưu Hân Nghiên nghĩ đến thời gian Bành Chí Hoa ba ngày hai bữa gửi thư cùng lễ vật, trong lòng dâng lên một cỗ ngọt ngào: “Đó là tự nhiên, Bành đại ca , cần để ý nhiều như , như thế nào vui vẻ thì cứ .”

 

Cố Vân Châu hướng Kiều Giang Tâm nhích gần, nhỏ giọng : “Ngươi về cũng như thế nào vui vẻ thì cứ . Nếu là ngươi vui, ngươi với , dỗ ngươi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-314-len-kinh-do.html.]

Kiều Giang Tâm bay nhanh Lưu Hân Nghiên cùng Vương phó viện trưởng liếc mắt một cái, thấy hai chú ý tới , lúc mới kiều tiếu trừng Cố Vân Châu một cái.

 

Đời nàng sống từng đó tuổi, ngay cả một câu lời âu yếm cũng qua, đột nhiên , thấy ngại ngùng quá.

 

Cố Vân Châu Kiều Giang Tâm trừng đến vui vẻ, ngẫm bộ dạng thẹn thùng của nàng lén quan sát Vương phó viện trưởng cùng Lưu Hân Nghiên, một cỗ sung sướng tê dại từ lồng n.g.ự.c khuếch tán, kéo theo ngũ quan đều nhu hòa xuống .

 

“Ta... lên đây.” Cảm nhận ánh mắt cực nóng của Cố Vân Châu đang chằm chằm , Kiều Giang Tâm hoảng loạn bò lên giường .

 

Lưu Hân Nghiên cũng bắt đầu bò lên giường đối diện: “Ta cũng lên.”

 

Cố Vân Châu thấy Kiều Giang Tâm bò lên, theo bản năng vươn tay đỡ Kiều Giang Tâm một phen.

 

Bàn tay ấn ở bờ m.ô.n.g mềm mại, hai đều cứng đờ.

 

Hai giây , Kiều Giang Tâm m.ô.n.g như phỏng lửa, vội vàng bò lên . Cố Vân Châu như điện giật nhanh chóng rụt tay về, hoảng loạn mà ngay ngắn giường, một cử động nhỏ cũng dám.

 

Kiều Giang Tâm vô cùng lo lắng bò lên giường, như việc gì đem tận lực dựa bên trong, chỉ cánh mũi co rúm mới thể chứng minh nàng trong lòng bình tĩnh.

 

Cố Vân Châu ở phía vẫn nhúc nhích, căng thẳng cao độ thanh âm giường . Bởi vì cảm xúc vấn đề, tim bắt đầu đập theo quy luật.

 

Vương phó viện trưởng thấy sắc mặt đúng, lập tức cho châm hai kim, bảo yên bất động.

 

Cố Vân Châu trong đầu còn đang suy nghĩ, cố ý... Giang Tâm sẽ cho rằng chính chơi lưu manh, cố ý chiếm nàng tiện nghi ? Nàng thể cho rằng chính thực càn rỡ, tôn trọng ? Vạn nhất nàng sinh khí thì bây giờ? Có xin ?

 

Lưu Hân Nghiên ghé mép giường xuống , trong mắt đều là lo lắng: “Vương phó viện trưởng, Cố đại ca việc gì ?”

 

Vương phó viện trưởng lắc đầu: “Không việc gì.”

 

Nói xong, ông hướng Cố Vân Châu dặn dò: “Ngươi đừng miên man suy nghĩ, tận lực bình tĩnh tâm tình, thả lỏng thể. Cảm xúc của ngươi thể d.a.o động quá lớn. Trên tàu hỏa cũng bệnh viện, ngươi đừng huỷ hoại danh cả đời của .”

 

Giường Cố Vân Châu một lòng bất , giường Kiều Giang Tâm cảm xúc cũng đang cuồng.

 

Nghe Vương phó viện trưởng Cố Vân Châu việc gì, trái tim đang treo lơ lửng của nàng mới thả xuống . Bờ m.ô.n.g lòng bàn tay nâng qua vẫn còn ẩn ẩn nóng lên, kéo theo gương mặt nàng cũng nóng lên.

 

“Giang Tâm, ngươi thực nóng ? Mặt như thế nào hồng ?”, Lưu Hân Nghiên ở đối diện đột nhiên hỏi một câu.

 

“A? Ân, đúng, điểm nóng.”, Kiều Giang Tâm mất tự nhiên .

 

Giường , Cố Vân Châu tận lực bình cảm xúc, trong lòng phân tích tâm tình của Kiều Giang Tâm lúc .

 

Mặt đỏ, là tức giận hổ?

 

Nếu là tức giận, xong .

 

Nếu là hổ, là thẹn thùng hổ, là cảm giác chính mạo phạm nên hổ?

 

Lưu Hân Nghiên hề chú ý tới khí giữa Kiều Giang Tâm cùng Cố Vân Châu, chỉ ngoài cửa sổ ríu rít .

 

Dưới sự lôi kéo của nàng, thần thái mất tự nhiên của Kiều Giang Tâm cùng Cố Vân Châu cũng thả lỏng xuống , chuyện đều coi như phát sinh.

 

Giường thể thể ngủ, hơn nữa còn bạn đồng hành, dọc theo đường cũng cảm thấy nhàm chán.

 

Đồ ăn mang đủ, trứng luộc nước , bánh nướng trứng gà, bánh bao thịt, quýt, táo cũng mang theo, thậm chí đồ ăn vặt g.i.ế.c thời gian như đậu phộng, hạt dưa cũng mang theo ít.

 

Thật sự liền , yên liền ăn, ăn vô Lưu Hân Nghiên liền lôi kéo Kiều Giang Tâm, Vương phó viện trưởng cùng đ.á.n.h bài.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Triệu chứng đau nhói ở n.g.ự.c cùng tim đập theo quy luật của Cố Vân Châu vẫn liên tục xuất hiện. Vương phó viện trưởng đại bộ phận thời gian đều bắt bất động, thỉnh thoảng bắt mạch, châm cứu cho .

 

 

Loading...