Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 311: Trì Tố Trân thấp thỏm

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:21
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong tiệm, các món ăn khác Lưu A Hà miễn cưỡng đều thể ứng phó, chỉ là nước lèo hoành thánh và gói gia vị canh dê, Kiều Giang Tâm vẫn luôn nắm trong lòng bàn tay .

 

Lần , gói gia vị để nấu nước lèo khẳng định là để cho đủ.

 

Kiều Giang Tâm cưỡi xe đạp, chạy một buổi trưa, từ nam thành chạy đến đông thành, vài cái cửa hàng, đem nguyên liệu cần thiết mua đủ, xay thành bột, dựa theo tỷ lệ điều phối từng túi từng túi nhỏ, chuẩn lượng dùng cho hai tháng, khóa ở trong ngăn tủ, chìa khóa giao cho Lưu A Hà.

 

Thời gian khẩn cấp, nàng thậm chí đều kịp về nhà báo một tiếng cho Kiều Hữu Tài bọn họ, liền theo Vương phó viện trưởng lên tàu hỏa Kinh Đô.

 

...

 

Tòa nhà văn phòng Bệnh viện Kinh Đô.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Âu Dương Nhược Phi cùng ít bác sĩ từ các nơi tới tiến tu ở phòng họp bệnh viện, nghiêm túc Tất tiến sĩ, một chuyên gia tiếng về nước, phân tích ca bệnh.

 

Tất tiến sĩ trạc 40 tuổi, mang một cặp kính gọng vàng, chỉ tiêu bản phóng đại đài ngừng cái gì đó.

 

Âu Dương Nhược Phi si mê, bút trong tay ngừng vở.

 

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Tất tiến sĩ buông cây gậy chỉ trong tay xuống, hướng : “Được , hôm nay liền đến đây. Mọi cũng tới gần nửa năm, cái nên giảng đều , thực hành các ngươi cũng đều xem qua, đến nỗi những cái khác, liền xem ngộ tính của chính các ngươi.....”

 

Từ phòng họp , Âu Dương Nhược Phi mỏi mệt day day mắt.

 

Hắn ở cửa phòng họp rời .

 

“Âu Dương, thôi.”, Một bác sĩ quen chào hỏi Âu Dương Nhược Phi.

 

Âu Dương Nhược Phi lễ phép gật gật đầu: “Được, , còn chút việc.”

 

Mọi hết, Tất tiến sĩ mang theo trợ lý từ phòng họp , Âu Dương Nhược Phi ánh mắt sáng lên, chạy nhanh theo .

 

“Tất tiến sĩ ~”

 

Đối phương dừng bước, lộ một nụ hiền lành: “Âu Dương , chuyện gì ?”

 

Tất tiến sĩ chính cũng là thầy thuốc, thích loại học sinh nghiêm túc nỗ lực như Âu Dương Nhược Phi.

 

Nửa năm ở chung , Âu Dương Nhược Phi để cho ông ấn tượng phi thường . Hắn thật sự đem câu “Ham học hỏi như khát” diễn giải vô cùng nhuần nhuyễn, tan học thường xuyên thể thấy lưu thỉnh giáo vấn đề.

 

Âu Dương Nhược Phi vẻ mặt tôn kính: “Tất tiến sĩ, đợt học tập cũng sắp kết thúc, xin một chút, thừa dịp cuối cùng trong thời gian , xem thể theo ngài tiến thêm hai phòng giải phẫu, cũng để mang càng nhiều tri thức cùng kinh nghiệm về Tế Châu quân y viện.”

 

“Ta , kế tiếp còn một bệnh nhân đặc thù, xin trợ thủ của ngài, bộ hành trình học tập......”

 

Âu Dương Nhược Phi bản chính là một bác sĩ phi thường ưu tú, chính cầm d.a.o mổ cũng bao nhiêu , trợ y là đủ tư cách.

 

Hơn nữa thái độ khiêm tốn, học tập khắc khổ, lưng còn là quân y viện Tế Châu quân khu.

 

Tất tiến sĩ suy xét một chút liền đồng ý thỉnh cầu của .

 

Âu Dương Nhược Phi trong mắt giấu vui sướng: “Quá cảm tạ ngài, thật sự là quá cảm tạ, Tất tiến sĩ, tuyệt đối sẽ ngài thất vọng.....”

 

...

 

Trở ký túc xá, phịch xuống giường , tinh thần căng thẳng cao độ của Âu Dương Nhược Phi lúc mới thả lỏng.

 

Hắn ở Kinh Đô gần nửa năm, phỏng chừng còn nửa tháng nữa là thể trở về Tế Châu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-311-tri-to-tran-thap-thom.html.]

Tới Kinh Đô bên , cũng gọi điện thoại về bệnh viện, tiểu hộ sĩ vài phong thư của , đều đặt ở trong ngăn kéo văn phòng.

 

Hắn nghĩ nhất định là Lưu Hân Nghiên hết giận, hồi âm cho , cho nên cũng từ Kinh Đô gửi một phong thư cho Lưu Hân Nghiên, cho đối phương lên bệnh viện Kinh Đô tiến tu, thư tín bên Tế Châu còn tới tay.

 

Lưu Hân Nghiên bận tâm quá bận, cũng hồi âm quấy rầy.

 

, Lưu Hân Nghiên lúc cũng đang đường tới Kinh Đô.

 

...

 

Một bên khác, Trì Tố Trân tiếp thu việc hủy dung, ở bệnh viện náo loạn hai ngày, nhưng trừ bỏ y tá, căn bản ai tới để ý tới nàng.

 

Ngay cả mỗi việc đều canh giữ ở bên , cũng thấy .

 

Trì Tố Trân thường thường hướng cửa quanh, vô cùng thấp thỏm, trong lòng ẩn ẩn hối hận quá xúc động.

 

vẫn là ngừng tìm cớ cho chính : “Ta cũng nghĩ , đều là của các ngươi, là các ngươi vẫn luôn bức , là các ngươi vẫn luôn bức .”

 

Trong lòng nàng, chính đều bức đến sống nữa, dựa cái gì tự trách ?

 

Lúc , nên đều vây quanh ở bên nàng, từng sám hối nên đối xử với nàng , bảo đảm về sẽ như , cầu nàng tha thứ, cầu nàng cần nghĩ quẩn ?

 

Mặt nàng đều thương, liền tính sai cũng chịu trừng phạt......

 

Nàng đều sống nữa, chẳng lẽ sợ thật sự mất nàng ?

 

“Này, ? Lấy gương tới, xem.”

 

Trì Tố Trân vuốt băng gạc mặt, gọi y tá ngang qua cửa.

 

Nhân viên việc ở trạm y tế, cơ bản đều là sống ở trấn, trấn cũng chỉ lớn như , sinh hoạt cùng một chỗ, ít cùng Trì gia đều quen .

 

Y tá bưng khay t.h.u.ố.c đến: “Sao ? Là miệng vết thương ngứa ? Hay là đau?”

 

Chuyện nhà họ Trì, cùng ngày ở trấn truyền ồn ào huyên náo, y tá khả năng , thậm chí trong lòng nàng đối với Trì Tố Trân cũng là phỉ nhổ.

 

Phía Trì Tố Trân nhà chồng đưa tới bệnh viện, đứa bé đủ tháng như mà mất, các nàng còn đáng thương nàng.

 

, các nàng chỉ cảm thấy Trì Tố Trân bệnh tâm thần.

 

Rốt cuộc Trì phụ Trì mẫu đối nàng bao nhiêu, trong trạm y tế đều thấy .

 

Đứa bé đủ tháng mất, tiền t.h.u.ố.c men, đưa cơm, hầu hạ, cơ bản đều là nhà đẻ lo liệu, nhà chồng ngay cả mặt cũng lộ.

 

Sau đó thậm chí còn , trai Trì gia vì bất bình cho em gái, đem em rể đ.á.n.h bệnh viện, vì thế còn bắt lên đồn công an.

 

Sau khi ly hôn, nhà đẻ cũng ghét bỏ, còn đem đón về nhà đẻ che chở cẩn thận.

 

Kết quả hiện tại mới bao lâu?

 

Trì Tố Trân cái kẻ điên , thế nhưng ở nhà phóng hỏa, còn lôi kéo cả đứa cháu trai mấy tuổi của .

 

Trì Tố Trân sự lãnh đạm trong giọng của y tá, nàng cố nén cơn rùng : “Ngươi hỏi vô nghĩa ? Ta đều quấn thành cái dạng , thể đau ? Các ngươi rốt cuộc cho dùng t.h.u.ố.c gì a, mặt bên của nóng rát đau, đau rát còn bỏng. Còn da đầu , còn bả vai , tất cả đều như là kìm sắt nung đỏ ấn lên, đau đến kéo cả thần kinh trong đầu đều đang gào thét.”

 

“Mau, cho gương, mặt . Còn các ngươi cho bôi t.h.u.ố.c gì? Vì cái gì đem bộ đầu đều quấn ? Mặt sẽ lưu sẹo ? Còn nhà ? Mẹ ? Ba bọn họ tới ?”

 

 

Loading...