Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 308: Trì phụ dặn dò hậu sự

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:18
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bác sĩ, bác sĩ, ngài cứu lão già nhà với. Con trai vay tiền , chúng tiền, chúng tiền.”, Trì mẫu quỳ mặt đất lôi kéo ống quần bác sĩ cầu xin.

 

Bác sĩ cũng bất đắc dĩ: “Ai, bà mau lên. Ta giải thích với bà , thể cứu chúng khẳng định sẽ cứu. Lại , việc lãnh đạo trấn đều mặt, t.h.u.ố.c thể dùng chúng đều dùng, liên quan gì đến tiền bạc.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Chồng bà bộ phía lưng còn bên trái bỏng diện tích quá lớn, hơn nữa lúc các dập lửa còn tạo thành thương tổn thứ cấp nghiêm trọng hơn. Với trạm y tế của chúng cũng chỉ điều kiện , hy vọng quá...”

 

Bác sĩ , như suy tư gì thoáng qua chiếc xe bên ngoài đang đón Cố Vân Châu, : “Các nếu bản lĩnh như , cũng phái xe chở các lên thành phố . Trong thành điều kiện hơn nhiều, chừng còn thể chút hy vọng.”

 

Thạch Anh nhấp môi. Bà chán ghét Trì phụ Trì mẫu, cũng hận bọn họ điểm mấu chốt, một một giải quyết hậu quả cho Trì Tố Trân, nuông chiều Trì Tố Trân thành cái bộ dáng quỷ quái .

 

lúc Trì phụ sắp qua khỏi, bà nghĩ tới bộ dáng Trì phụ màng tất cả đập tường, màng tất cả vọt đám cháy tìm Tiểu Bảo.

 

Hơn nữa, chính cũng là do Trì phụ kéo .

 

Bà hẳn là hận ông , nhưng lúc Trì mẫu đang quỳ mặt đất , bà trong lòng khó chịu vô cùng.

 

nhanh, bà liền quyết định, mở miệng phân phó:

 

“Đại ca ( trai Thạch Anh), mượn máy kéo. Nhị ca, về nhà ôm mấy cái chăn đây. Bỉnh Khâm, cùng Tam ca, đem cha nâng , chúng đưa ông thành phố.”

 

Cha chồng mới hơn 50 tuổi, liền tính chính thích, cũng là ông nội ruột của Tiểu Bảo. Mặc kệ thể cứu trở về , Thạch Anh để cho Tiểu Bảo và chồng bất luận cái tiếc nuối nào.

 

Cô cả và chú út nhà họ Trì nhận tin tức cũng vội vàng chạy tới.

 

Trì phụ cự tuyệt, ông chịu thành phố.

 

Toàn bộ bên trái , cánh tay, da đều còn, lộ thịt thiêu chín bên trong. Ông thậm chí thể ngửi mùi thịt khét .

 

Ông cường chống, bảo bác sĩ tiêm t.h.u.ố.c cho , nhưng vẫn là đau đến cả run rẩy, ngay cả thanh âm chuyện suy yếu cũng đang run.

 

“Thôi... Đừng lăn lộn nữa... Lá rụng về cội, ... Nhà chúng cái tình huống , thể của hiểu rõ, vô dụng, đừng lãng phí tiền.....”

 

Trong nhà lúc thể thiêu còn một mảnh, Tiểu Bảo cùng Trì Tố Trân phỏng chừng cũng tiêu tốn ít tiền. Chính cái dạng xong .

 

Liền tính thành phố một tia hy vọng, cũng là cái động đáy, sẽ kéo sụp bộ gia đình. Huống chi lớn khả năng là mất cả lẫn của.

 

Liền tính vận khí nghịch thiên, thiếu một món nợ khổng lồ, tạm thời giữ một , về ?

 

Chăm đầu thì hụt đuôi, ông tuổi lớn, cần thiết.

 

Trì Bỉnh Khâm đương trường liền rống lên. Trì phụ ngày thường vẫn luôn cường thế, liền tính Trì Bỉnh Khâm kết hôn, trong nhà vẫn là ông một hai.

 

Nhiều năm như , đây là đầu tiên thấy phụ chật vật, suy yếu như .

 

Phụ là trời của .

 

Trì phụ suy yếu quát lớn Trì Bỉnh Khâm: “Đừng … Nghe …. cho hết lời.”

 

“Tiểu Bảo… Không việc gì chứ?”, Ông nỗ lực nghiêng đầu về phía Thạch Anh.

 

Thạch Anh gật gật đầu: “Bác sĩ Tiểu Bảo thương, chính là hít quá nhiều khói đặc, phổi khả năng sẽ điểm ảnh hưởng, nhưng nguy hiểm tính mạng.”

 

Trì phụ hô hấp cũng dám dùng sức: “Vậy là …. Vậy là .”

 

Ông ngẩng đầu về phía Trì mẫu, hỏi: “Nó... việc gì ?”

 

Tuy rằng Trì phụ tên, nhưng đều ông hỏi là ai.

 

“Ông còn nhắc tới nó gì?”, Trì mẫu tâm g.i.ế.c c.h.ế.t đứa con gái nghịch ngợm .

 

Thuốc giảm đau hình như tác dụng, Trì phụ cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều.

 

Ông thở một , : “Về bà liền... hảo hảo theo Bỉnh Khâm, Anh Tử sinh hoạt, chăm sóc cho Tiểu Bảo. Nó.... cũng đừng quản nó nữa . Chúng cũng hết tình hết nghĩa.”

 

Trì mẫu che miệng , nhỏ giọng nức nở, nước mắt tầm mắt bà đều mơ hồ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-308-tri-phu-dan-do-hau-su.html.]

Lão già nhà bà, đây là đang dặn dò hậu sự.

 

Trì phụ xong, đối với em trai và em gái ở phía , đứt quãng : “Lần trong nhà tổn thất t.h.ả.m trọng…. Cái gì đều thiêu còn... Tiền t.h.u.ố.c men, mai táng phí…. cũng là một khoản tiền nhỏ… Ta … Mọi đều gia đình riêng, nhưng xem ở phân tình từ nhỏ đem các ngươi mang lớn, giúp đỡ Bỉnh Khâm, Anh Tử vượt qua cửa ải .”

 

Trì đại cô cùng Trì tiểu thúc sắc mặt trịnh trọng gật gật đầu.

 

Lúc phụ bọn họ mất, Trì tiểu thúc mới 3 tuổi, Trì đại cô 5 tuổi. 5 năm , mẫu ốm yếu cũng qua đời. Năm Trì đại cô mới 10 tuổi, Trì tiểu thúc 8 tuổi.

 

Mẫu , trong nhà cơ bản đều là dựa Trì phụ, cả . Mà khi đó Trì phụ cũng mới 13 tuổi mà thôi.

 

thể sống sót, ông cái gì đều , thậm chí còn mang theo em trai em gái từng nhà xin cơm.

 

Hai em khác gì ông một tay kéo lớn, hôn sự của hai cũng là ông chủ.

 

Trì phụ, cả , ở trong lòng Trì tiểu thúc cùng Trì đại cô, cơ bản liền khác gì phụ .

 

Cho nên nhiều năm như , Trì phụ mặc kệ cái gì cái gì, Trì đại cô cùng Trì tiểu thúc cơ bản đều là hữu cầu tất ứng ( cầu là đáp).

 

Trì phụ cũng loại quá đáng, cơ bản vì chuyện trong nhà mà khó em trai em gái.

 

Đây là đầu tiên ông lấy ân tình của để chuyện.

 

Thấy em trai em gái gật đầu, ông đầu về phía Thạch Anh: “Anh Tử…. Ta chuyện của Tố Trân… Ngươi trong lòng oán… Oán chúng bất công… Anh Tử …. Ta là phụ của nó.”

 

“Nếu đều che chở nó, đời còn thể ai che chở nó?”

 

“Ta cùng cha ngươi tuổi trẻ thời điểm…. cũng là bạn bè sống c.h.ế.t , bằng , ông cũng sẽ …. đem ngươi gả đến Trì gia chúng .”

 

Ông nghỉ ngơi vài giây, lúc mới tiếp tục : “Ngươi khi còn nhỏ…. Thạch (cha của Thạch Anh) cưng ngươi lắm…. Tổng đem ngươi đội lên vai khoe … Ra ngoài uống rượu cũng ôm ngươi…. Làm váy hoa cho ngươi.”

 

“Khi đó liền suy nghĩ, nếu là con gái, cũng hảo hảo mà cưng chiều.”

 

Thạch , đem nó giáo hảo, nó chúng chiều hư......”

 

Nghĩ đến lúc vọt , Tiểu Bảo là Trì Tố Trân che ở , dùng khăn giúp nó che miệng mũi, Trì phụ dặn dò:

 

“Tiền t.h.u.ố.c men... cho nó đóng … Về cũng đừng quản. Các ngươi, sống cuộc sống của các ngươi là , nó cũng lớn như ... Dựa theo lời lúc nãy, các ngươi cha nó.....”

 

“Về , các ngươi thể, bởi vì nó đốt nhà mà hận nó, quái nó.”

 

“Có thể bởi vì nó Tiểu Bảo thương mà hận nó, quái nó.”

 

cần bởi vì mà hận nó, quái nó.”

 

“Ta là phụ của nó, vì nó nhiều hơn nữa, đều là tự nguyện......”

 

Trì phụ tới đây, thanh âm suy yếu , nhưng ông vẫn là chống một , hướng tới Trì Bỉnh Khâm : “Bỉnh Khâm.... Về .... chuyện gì, đều cùng... Anh Tử thương lượng... Hảo hảo đối đãi ngươi... Chuyện của Tố Trân, nếu đổi thành ngươi, cũng là đối đãi ngươi giống như ... Ta bất công.”

 

Trì phụ lời , Thạch Anh cũng đỏ đôi mắt.

 

Người cha chồng tính tình , ở trong nhà thể là phi thường đại nam tử chủ nghĩa, ông gì chính là đó. Ở bên ngoài sĩ diện, ái chơi hoành (ngang ngược).

 

ông phi thường phi thường bênh vực .

 

Không chỉ che chở Trì Tố Trân, trong nhà ông đều che chở, thậm chí em gái gả , em trai phân gia ông đều che chở. Những trong nhà , ông thể đ.á.n.h thể mắng, ngoài thể khinh một chút.

 

Ông một , thậm chí cân bằng quan hệ trong nhà, cũng tính là một gia trưởng . ông tuyệt đối là một cả , một phụ .

 

...

 

Một bên khác, Cố Vân Châu bằng tốc độ nhanh nhất xe đưa Trung y viện.

 

Vương phó viện trưởng ở xe liền bắt đầu châm cứu cho Cố Vân Châu.

 

Kim bạc đ.â.m xuống rậm rạp, Cố Vân Châu mày đang nhíu chặt cũng thả lỏng xuống .

 

 

Loading...