Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 307: Cố Vân Châu bệnh cũ tái phát
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:17
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vân Châu nín thở, nhấc chân đạp mạnh vách tường, mở rộng cửa động.
Hắn khom lưng thử , nhưng cảm giác cửa động còn đủ lớn. Hắn rảnh lo nhiều như , dùng chính , dùng bả vai hung hăng đ.â.m vách tường.
Thực nhanh, cửa động mở rộng đủ cho một qua, cao một mét bốn, một mét năm.
“A a a a ~”
Thạch Anh so với ai khác đều kích động, điên giống lột đám , nhào về phía cửa động.
“Tiểu Bảo, Tiểu Bảo, tới đây, con đừng sợ, tới!”
“Khụ khụ khụ ~”
Khói hun bà mở mắt, mùi khói nồng đậm sặc bà thể hô hấp. Bà cái gì cũng rảnh lo, nhắm mắt quờ quạng trong.
Trì phụ cũng nhanh chóng chui .
Cố Vân Châu ánh mắt quét một vòng nhà họ Bạch, nhặt lên một miếng giẻ rửa chén bệ bếp, ấn ở miệng mũi, cũng chuẩn chui .
“Cố đại ca.”, Kiều Giang Tâm gọi .
Cố Vân Châu đầu nàng một cái: “Giang Tâm, là một quân nhân.”
Nói xong liền nghĩa vô phản cố chui .
Hai láng giềng bên ngoài cũng theo cứu , nhưng một vợ kéo , một khói xông cho lui .
Trì mẫu trời đất như sụp đổ, thiên địa.
“Ông trời ơi, xong , bây giờ ~”
“Mau, mau múc nước, dội nước cứu hỏa!”
“Mau a ~”
Căn nhà của bà, gia sản của bà, chồng bà, con gái bà, cháu trai bà, đều ở bên trong.
Kiều Giang Tâm một lòng cũng treo lên, nhưng nàng căn bản quan tâm Trì gia c.h.ế.t sống, nàng lo lắng Cố Vân Châu.
...
Cũng đến một phút, Cố Vân Châu kẹp theo một đứa bé xuất hiện ở cửa động.
“Ra tới, tới! Mau, tiếp !”
Người bên ngoài vội vàng tiến lên tiếp : “Mau, mau đưa .”
“Bên trong thế nào?”
Cố Vân Châu đem đứa bé ôm tới, cả quỳ rạp mặt đất kịch liệt ho khan, đôi mắt hun đến chảy nước mắt liên tục, một mảnh mơ hồ.
Mấy láng giềng nhiệt tâm dùng thùng, dùng bồn hắt nước bên trong.
Kiều Giang Tâm vội vàng chạy qua: “Cố đại ca, Cố đại ca, chứ? Anh thế nào?”
Cửa động động, Trì phụ tới. Ông kéo một cái chân lết bên ngoài, nghẹn một đem cái chân kéo tới cửa động.
Người bên ngoài chạy nhanh đem kéo .
Người Trì phụ lôi chính là Thạch Anh hun ngất xỉu.
Ầm! Từ cửa động thể thấy ngọn lửa bên trong bùng lên cao.
“Ông nhà ơi, ông nhà ơi mau đây!”, Trì mẫu lòng run sợ kêu.
Trì phụ đoạt lấy một cái bồn, đem nước dội lên , hít một , đầu xông bên trong.
“Ai da, đừng , đều cháy hết , Tiểu Bảo đoạt là .”, một phụ nhân hô lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-307-co-van-chau-benh-cu-tai-phat.html.]
Trì Tố Trân cái loại ly hôn, tự tìm c.h.ế.t, cháy c.h.ế.t thì thôi, cứu gì.
“Bên trong còn .”, Cố Vân Châu khàn khàn một câu, cũng bất chấp ngọn lửa, theo Trì phụ chui phòng.
Vừa cửa động, bên trong sương khói tràn ngập căn bản thấy rõ. Cố Vân Châu cảm giác một bóng đè về phía , theo bản năng tiếp , dùng hết lực khom lưng, kéo về phía cửa động.
Hơi nóng rát ập mặt, cảm giác làn da cánh tay, mặt đều như là xé rách .
Người kéo tới chính là Trì Tố Trân, bộ tóc, nửa khuôn mặt của nàng đều bỏng.
Cố Vân Châu đem khiêng , đang tiếp ứng Trì phụ, nhưng lúc , cảm giác lồng n.g.ự.c co rút dữ dội, cả ngã sang bên cạnh.
“Cố đại ca, Cố đại ca!!”
Kiều Giang Tâm đồng tử co rụt , tiến lên đỡ lấy Cố Vân Châu, đó Cố Vân Châu đè ngã bệt xuống đất.
Không rảnh lo xương cụt đau đớn, nàng kinh hoảng hô: “Cố đại ca, chứ? Anh thế nào?”
Cố Vân Châu môi phát tím, trán vã mồ hôi hột. Hắn che ngực, lời.
Kiều Giang Tâm hoảng sợ gào thét: “Mau, mau, cứu mạng! Mau tới ! Mau đưa bệnh viện! Cố đại ca của là một quân nhân thương, vì cứu , bệnh cũ tái phát!”
...
Cùng lúc đó, càng nhiều tin tới, từng thùng nước hắt . Trì phụ, cháy nửa , cũng kéo từ cửa động.
Cố Vân Châu cùng bốn nhà họ Trì vội vã đưa đến bệnh viện.
Kiều Giang Tâm quản Trì gia sống c.h.ế.t, nàng giữ chặt viện trưởng trạm y tế liền rống: “Cố đại ca của là quân nhân thương chiến trường lui về dưỡng thương! Hắn vì quốc gia liều mạng, cứu Cố đại ca của ! Các ngươi nhất định giữ mệnh của , những khác tự tìm c.h.ế.t thì để !”
“Điện thoại , điện thoại! Chạy nhanh liên hệ Trung y viện huyện Ninh, tìm Vương phó viện trưởng! Cố đại ca của là bệnh nhân đặc thù của ông , ngàn vạn thể việc......”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vì cho lãnh đạo trạm y tế coi trọng, Kiều Giang Tâm đem phận Cố Vân Châu lên tận trời: nào là tinh bộ đội, đại lãnh đạo; nào là Cố gia ở Tế Châu quân khu; ông nội là lãnh đạo cao cấp nào đó; nào là hùng chiến đấu; nào là xả cứu ...
Các loại “buff” chồng lên, Cố Vân Châu quả nhiên nhận sự coi trọng lớn nhất.
Thạch Anh cũng bỏng, bà vọt tìm Tiểu Bảo là do cảm xúc kích động, hít quá nhiều khói nên ngất. bà ngất lập tức Trì phụ kéo .
Vừa đến bệnh viện, bà cũng lờ mờ tỉnh. Cũng trạm y tế tiêm t.h.u.ố.c gì, hai mũi tiêm mông, Thạch Anh tức khắc liền nhẹ nhàng hơn nhiều.
“Tiểu Bảo , khụ khụ khụ ~, Tiểu Bảo nhà ? Đứa bé... đứa bé đưa tới...” Mới chút sức lực, bà liền lôi kéo tay y tá vội vàng hỏi.
Y tá vội vã bưng khay t.h.u.ố.c , thấy bà kích động, nhẫn nại tính tình trả lời: “Đưa tới mấy đều còn ở bên trong cứu giúp , cũng tình huống. Bất quá bà yên tâm, lãnh đạo cấp phi thường coi trọng, chúng sẽ cố gắng hết sức cứu trị.”
Trì mẫu đất lóc t.h.ả.m thiết: “Bác sĩ a, bác sĩ, cầu xin ngươi, các ngươi nhất định cứu lão già nhà a.”
“Ô ô ô, ông trời ơi, đây là lấy mạng ?”
“Tố Trân , con ơi là con, con hồ đồ như ? Con đem cả nhà chúng hại c.h.ế.t ~”
Thạch Anh vốn đang hoảng hốt, Trì mẫu lóc, đầu óc như nổ tung.
Bà lên kéo trụ tóc Trì mẫu, hung hăng bốp bốp hai bàn tay phiến miệng bà : “Bà câm miệng cho ! Con gái bảo bối của bà còn c.h.ế.t , gào gào cái gì? Chờ nó tắt thở, lúc tang tha hồ cho bà gào! Ngày gào của bà còn ở phía !!!”
Thạch Anh hai mắt đỏ ngầu, giống như ác quỷ chằm chằm Trì mẫu: “Bà mà còn dám gào, quấy rầy bác sĩ cứu Tiểu Bảo nhà , hôm nay liền lộng c.h.ế.t cái lão đông tây nhà bà!”
Trì Bỉnh Khâm ( trai Trì Tố Trân) nông thôn đưa bưu kiện trở về, vẻ mặt trắng bệch chạy đến bệnh viện.
“Anh.......” Tử (Vợ ơi).
Tên vợ mới rống một chữ, mấy trai của Thạch Anh kéo ngoài đ.á.n.h cho một trận.
...
Vương phó viện trưởng cùng Lưu Hân Nghiên theo xe cứu thương của Trung y viện cùng tới.
Lúc Cố Vân Châu đưa lên xe, Trì mẫu đang lóc t.h.ả.m thiết, bởi vì Trì phụ bên hạ thông báo bệnh tình nguy kịch.