Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 299: Tìm tới cửa

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:09
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Giang Tâm? Kiều Giang Tâm, cháu ở nhà ?”

 

Liêu Phúc Trân (bà nội nuôi) từ phòng bếp : “Chào , là?”

 

Trong phòng, Tần Tuyết (bác dâu cả) đang ôm Hoa Hoa cũng : “Nha, Trần sinh viên ? Cậu tìm Giang Tâm việc gì ? Giang Tâm ở nhà, nếu việc gì, chúng giúp chuyển đạt.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Trần Văn Đức bây giờ thấy hai tiếng “Trần sinh viên” cảm giác tràn ngập ý vị châm chọc.

 

Không là ảo giác của , luôn cảm giác Tần Tuyết đối với địch ý. nghĩ , chính đắc tội Tần Tuyết, thậm chí chuyện với đối phương còn từng qua.

 

Ngẩng đầu đ.á.n.h giá Tần Tuyết, càng thêm xác định Kiều Giang Tâm khẳng định cũng trở , hơn nữa còn về sớm hơn so với .

 

Bởi vì đời , Kiều Hữu Phúc (ba Giang Tâm) cả đời đều kết hôn, cũng con. Đời thế nhưng cưới vợ, còn sinh một đôi song sinh.

 

Chẳng những cưới vợ, còn sớm tách , mà cùng đời giống đuổi khỏi nhà. Mấu chốt là, bọn họ cuộc sống còn quá rực rỡ.

 

“Chào thím, Tần thím, Giang Tâm từ trong thành trở , tìm nàng chút việc. Xin hỏi nàng ? Khi nào trở về a?”

 

Trần Văn Đức thu hồi ánh mắt đ.á.n.h giá Tần Tuyết, hào hoa phong nhã hỏi.

 

Tần Tuyết xác thật thích Trần Văn Đức, thậm chí, nàng còn chướng mắt bộ Trần gia. Bởi vì nàng là phụ nữ, nàng đồng cảm với phụ nữ. Tuy rằng Xa Kim Mai cùng Trì Tố Trân đều gì, nhưng Trần Hữu Lượng cùng ba đứa con của ông càng , nàng cảm thấy đáng cho Xa Kim Mai cùng Trì Tố Trân.

 

“Giang Tâm nhà việc , nó giống Trần sinh viên, nó bận rộn lắm. Xuyên Tử nhà đang , nếu cần chuyển đạt, mang hài tử ha, Trần sinh viên xin cứ tự nhiên.”

 

“Ai.....”

 

Trần Văn Đức Tần Tuyết đầu trở về, nắm chặt nắm tay.

 

Trong mộng, là một tác giả chút danh tiếng. Mặc kệ là ở hội nhà văn là ở văn liên, thậm chí ở trong nhà, ở mặt bạn bè thích, đều là sự tồn tại chúng tinh củng nguyệt (vây quanh, ngưỡng mộ).

 

Thân thích bạn bè khen văn hóa tiền đồ, trong môi trường việc đối với cung kính, há mồm ngậm miệng đều là “Trần lão sư”, “Trần tiền bối”...

 

Mà lúc , thái độ của Tần Tuyết, khiến cho trong lòng Trần Văn Đức dâng lên sự nan kham cùng phẫn nộ.

 

Hắn xác định, Tần Tuyết chính là khinh thường .

 

Liêu Phúc Trân thấy Tần Tuyết để ý tới Trần Văn Đức, cũng xoay tiến phòng bếp .

 

Trần Văn Đức n.g.ự.c phập phồng. Hắn sẽ giống như đời , mò mẫm mười mấy năm mới thành công. Đời , nhanh là thể thành công.

 

Đến lúc đó, cho những kẻ khinh thường ...

 

...

 

Kiều Giang Tâm gì về việc Trần Văn Đức trở về. Nàng hiện tại đang cùng trong nhà và Chu Hiểu Lôi xử lý thủ tục nhà đất.

 

Phòng ở đăng ký tên của Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài hai .

 

Đi qua mấy bộ môn, rốt cuộc cũng đem sự tình . Kiều Giang Tâm một chút sắc trời, khách khí mời Chu Hiểu Lôi: “Chu đồng chí, cũng đến giờ cơm , nếu vội, là để chúng chủ, cùng ăn một bữa cơm?”

 

Chu Hiểu Lôi vội vàng xua tay: “Không , xong việc , cũng nên từ biệt nhân, thu thập hành lý khởi hành trở về.”

 

“Hơn nữa trở về, vẫn luôn vội vàng xử lý những việc , mấy vị trưởng bối trong nhà còn thăm. Trước khi đều một vòng, thật sự ngượng ngùng. Nếu về còn duyên gặp , chủ thỉnh các vị ăn cơm.”

 

Lời khách sáo , Chu Hiểu Lôi chính cũng điểm hổ. Hắn đều với sẽ trở nữa, thế mà còn hẹn chủ.

 

Kiều Hữu Phúc cùng Kiều Hữu Tài nghĩ nhiều như , hai hán tử thành thật hàm hậu mặt mày hồng hào.

 

Bọn họ mua nhà .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-299-tim-toi-cua.html.]

Mua ở trấn.

 

...

 

Chu Hiểu Lôi cáo từ , đoàn tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, cầm chìa khóa Chu Hiểu Lôi đưa, liền căn nhà.

 

Đem những đồ vật nên vứt đều vứt ngoài, Kiều Hữu Phúc đầu liền tìm một thợ ngói trấn đây xem, đương trường giá, chốt luôn, đối phương ngày mai đây lợp ngói.

 

Kiều Hữu Tài tìm hai công nhân đào giếng, cũng ước hảo ngày mai đây việc.

 

Kiều Giang Tâm lên hợp tác xã, mua thùng, giẻ lau, cây chổi, ki hốt rác chờ dụng cụ vệ sinh, đặt ở trong nhà dự phòng.

 

Đoàn trở thôn Cao Thạch khi, buổi chiều gần 6 giờ.

 

Trần Văn Đức vô thanh vô tức hướng phía bắc thôn mấy vòng cũng gặp gặp.

 

Lưu A Phương () cùng Tần Tuyết (bác dâu cả) đều hôm nay mấy đàn ông nhà cùng Kiều Giang Tâm là trấn chuyện cửa hàng.

 

Thấy ba cửa, cả hai đều là vẻ mặt chờ mong.

 

“Hữu Phúc, thế nào?”, Tần Tuyết ngữ khí mang theo nôn nóng.

 

Kiều Hữu Phúc mặt lộ vui sướng: “Làm xong .”

 

Lưu A Phương lời , cũng vui vẻ thôi: “Thật sự xong ? Nhà mua ? Về chúng ở trấn cũng nhà cửa hàng?”

 

Kiều Hữu Tài (bác cả) gật đầu, ngữ khí cũng mang theo kích động: “Ừm, chúng nhà cửa hàng. Chiều nay tìm thợ hồ, tìm công nhân đào giếng, ngày mai liền bắt đầu khởi công tu sửa. Chờ chuẩn , liền đặt một ít gia cụ.”

 

“Giang Tâm cùng Cố đồng chí giúp xem , chúng tính toán lầu một dùng để kinh doanh, mặt tường dựa đường cái sẽ đập hết, bộ thành cửa lớn. Trên lầu dùng để ở.”

 

“Đến lúc đó cả nhà chúng đều dọn lên trấn. Trường học trấn gần nhà, về Giang Mục bọn nó lớn lên, liền ở trấn học. Chờ nghỉ rảnh rỗi, trở về ở hai ngày, chúng liền trở về ở hai ngày.”

 

Kiều Hữu Phúc cũng : “ , chờ cùng Hữu Tài kiếm tiền, chính chúng cũng mua một cái xe bò hoặc là xe ba bánh, đến lúc đó mặc kệ là vận chuyển hàng hóa qua trong thôn đều phương tiện.”

 

Kiều Hữu Tài đại ca xong, tiếp: “Chúng cửa hàng khai ở trấn , từ chỗ Lưu tử (Lưu A Hà) bên lấy hàng về cũng phương tiện, xe khách tuyến xuống liền đến trong tiệm.”

 

Lưu A Phương cùng Tần Tuyết đều thực hưng phấn. Muốn hai nàng đối Cao Thạch thôn bao nhiêu cảm tình, khẳng định là giả, thể trấn buôn bán, ai nguyện ý ở trong thôn trồng trọt?

 

Tần Tuyết nhẹ giọng : “Nhà nếu mua, mặt liền cần vội, chúng kiếm tiền chậm rãi . Chờ về trong tiệm sắp xếp xong, hai các ngươi ở bên ngoài chạy, cùng A Phương mang theo con nhỏ thể giúp đỡ trông cửa hàng.”

 

Tần Tuyết tuy rằng rõ, nhưng Kiều Giang Tâm minh bạch ý của bà, mua nhà tìm chính vay tiền, mặt tu sửa, đặt gia cụ, kệ hàng gì đó ít nhất cũng đến mấy trăm.

 

Bà bảo nhà cứ chậm rãi , là Kiều Giang Tâm bỏ tiền .

 

Kiều Giang Tâm : “Đại bá nương, nhà mua, liền càng thể chậm trễ. Sớm một chút tu sửa hảo, sớm một chút đem cửa hàng khai lên, sớm một chút kiếm tiền mới là đạo lý cứng rắn.”

 

“Chuyện tiền nong bác đừng lo lắng, con mang đủ tiền xuống , đều là một nhà cần thiết so đo nhiều như .”

 

“Cũng chỉ lợp ngói, đổi cửa sổ, đổi cửa, quét vôi tường một , tốn bao nhiêu tiền. Kệ hàng, gia cụ những cái đó, trả tiền đặt cọc là , khoản đuôi giao cũng xong. Cửa hàng chúng đều ở trấn , cũng sợ chúng chạy.”

 

Khi đang chuyện, Liêu Phúc Trân đến: “Nước đun xong , các con ai tắm?”

 

Kiều Giang Tâm vội vàng lên: “Con, con .”

 

Liêu Phúc Trân : “Được, rót nước cho con, con tìm quần áo tắm rửa .”

 

Kiều Giang Tâm cầm quần áo ngang qua phòng khách, Tần Tuyết đột nhiên nhớ tới chuyện Trần Văn Đức tới tìm Kiều Giang Tâm.

 

Thuận miệng liền : “Giang Tâm, cái tên Trần sinh viên hôm nay giữa trưa tới tìm con đó. Liêu nãi nãi của con mới còn , buổi chiều thấy ở quanh nhà lượn lờ nhiều .”

 

 

Loading...