Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 293: Bí mật của Trần Hữu Lượng

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:03
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hữu Lượng sững sờ một chút: “Khụ khụ khụ, Văn Đức, sức khỏe của ba con cũng đấy, đồng dạo thì , chứ ruộng nhà … nếu đều dựa ba… Haiz, đều tại cái già gì, liên lụy cả nhà bao nhiêu năm nay.”

 

Giọng ông mang ba phần bất đắc dĩ, bảy phần khó xử.

 

Trần Văn Đức Trần Hữu Lượng với ánh mắt lãnh đạm. Hắn nhớ rõ, trong mơ, Trần Hữu Lượng sống đến 70 tuổi vẫn còn khỏe mạnh lắm. Hồi 60 mấy tuổi, ông thậm chí còn tour du lịch khắp nơi cùng Xa Kim Mai ( Trần Văn Đức). Bây giờ tuổi mới ngót nghét 50, mà thể đồng .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Không thì đừng ăn cơm. Cứ để lương thực thối ngoài đồng, cả nhà cùng c.h.ế.t đói .”, Trần Văn Đức chậm rãi xong, liền về phía thư phòng.

 

“Văn Đức, mày....”

 

Trần Hữu Lượng định gì đó, Trần Văn Đức đầu ông : “Ba, mấy năm nay, mấy năm nay thương ba như , ba từng thương ?

 

Nhìn mệt đến phát điên, mệt đến suy sụp, trong lòng ba cảm thấy thế nào?

 

Ha hả ~.

 

Trì Tố Trân một câu sai, nhà họ Trần chúng đều ích kỷ, m.á.u lạnh, vô tình.

 

Ba là , chúng con cũng . Bởi vì trong chúng con chảy cùng dòng m.á.u với ba, di truyền cả .”

 

Tim Trần Hữu Lượng đột nhiên đập thót một cái, ánh mắt lảng tránh ngoài cửa.

 

Trước ông như . Ông từng là một trong những đàn ông việc khỏe nhất đội sản xuất, nếu thì nhà cũng chẳng tích góp nhiều của cải như , còn thể nuôi Trần Văn Đức ăn học thành tài.

 

Thời đó khổ lắm, trời sáng đồng việc, tối mịt đạp ánh trăng mới về nhà. Để kiếm thêm ít tiền, lúc nông nhàn ông còn theo đoàn sửa đường, đắp đê, ăn đủ no, mặc đủ ấm, ngày nào cũng đến đau lưng mỏi gối, về nhà chỉ lăn ngủ.

 

Bắt đầu từ khi nào nhỉ.

 

Là từ lúc ông đắp đê, sơ sẩy đạp trúng hố băng, giữa mùa đông giá rét, ông ngã bệnh.

 

Khoảng thời gian dưỡng bệnh ở nhà đó, là thời gian thoải mái nhất đời ông . Mỗi ngày giường cần gì cả, ăn uống, còn quan tâm.

 

trong nhà còn cả một đàn con chờ ăn, ông sốt ruột lắm, ông mau mau khỏe . Xa Kim Mai thương ông , bảo ông nghỉ ngơi thêm, ở nhà bà lo.

 

Nghỉ ngơi lâu , Trần Hữu Lượng phát hiện , việc thì nhà vẫn thể vận hành.

 

Ông đồng, Xa Kim Mai tuy vất vả một chút, nhưng vẫn thể cày cấy xong ruộng.

 

Vừa trận ốm đó để cho ông di chứng ho khan, nếu Xa Kim Mai thương , ông nghĩ thôi thì cứ nghỉ thêm một thời gian.

 

ông nghỉ ngơi nửa năm, trong nhà cũng xảy chuyện gì lớn, Xa Kim Mai vẫn quán xuyến trong ngoài gọn gàng ngăn nắp.

 

Ban đầu, đối mặt với Xa Kim Mai mệt mỏi rã rời, Trần Hữu Lượng cũng áy náy. Đối mặt với sự quan tâm của Xa Kim Mai dành cho “ bệnh” là ông , ông cũng thấy c.ắ.n rứt.

 

dần dần, ông quen . Ông cảm thấy như bây giờ . Ra đồng thật sự quá khổ quá mệt, mồ hôi rơi xuống đất vỡ tám mảnh. Nếu , nhà vẫn vận hành bình thường, tại ông chịu cái khổ đó?

 

Ban đầu ông đúng là ốm thật, nhưng về , lẽ là tâm bệnh.

 

Ông lụng nửa đời , thật sự quá khổ . Có đôi khi vợ mệt đến kiệt sức, ông cũng đau lòng, nhưng ông quen với kiểu ngày tháng .

 

Ông tưởng sẽ ai , ngờ Trần Văn Đức vạch trần bí mật của ông .

 

Khiến ông chút giấu mặt .

 

“Thôi, việc ngoài đồng ba sẽ xem. Chuyện qua thì đừng nhắc nữa, quan trọng là . Lời ba chỉ ba, mà còn cả các con nữa.”, Trần Hữu Lượng lảng tránh .

 

Ý của ông là, đừng ai ai, đều là cá mè một lứa. Mày hỏi tao thương mày , mày thì , mày thương bà ?

 

Trần Văn Đức khẽ: “Cho nên, nhà chúng chẳng gặp báo ứng ? Mẹ mất , chính là báo ứng của chúng .” Trần Hữu Lượng trong lòng sợ Trần Văn Đức. Ông luôn cảm thấy Trần Văn Đức thương , cả đều đổi nhiều, như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-293-bi-mat-cua-tran-huu-luong.html.]

 

Trước , nó bao giờ thương Xa Kim Mai, , chỉ trách cả nhà hiểu nó, nghĩ cho nó.

 

Lúc cưới vợ, Xa Kim Mai khuyên nó bao nhiêu, nó chẳng vẫn khăng khăng theo đuổi tình yêu, theo đuổi thế giới tinh thần của nó ?

 

Bây giờ mất , đột nhiên những lời , chẳng lẽ là vì c.h.ế.t, nên kích thích mà nảy sinh lòng ơn?

 

Trần Văn Tú suốt cả quá trình dám lời nào, mãi đến khi Trần Văn Đức “rầm” một tiếng đóng cửa thư phòng , cô mới nhỏ giọng với Trần Hữu Lượng: “Ba, cả ? Sao tự nhiên chuyện đ.â.m chọc thế?”

 

Trần Hữu Lượng bực bội: “Mày hỏi tao, tao hỏi ai?”

 

...

 

Không khí nhà họ Trần , nhà họ Trì cũng nặng nề kém.

 

Trì Bỉnh Khâm trở về vốn là chuyện , nhưng Thạch Anh Trì Tố Trân ly hôn, còn nhà, bà như sắp sụp đổ.

 

“Anh Tử , Tố Trân nó còn đang ở cữ (sảy thai) đấy. Ai, dạo hết chuyện đến chuyện khác, mất con, thương, còn ly hôn, tâm trạng cũng là . Con là chị dâu, con gánh vác thêm một chút…”

 

Bà Trì những lời , vốn là tìm chút thương hại cho Trì Tố Trân từ phía Thạch Anh.

 

Không ngờ Thạch Anh nổ tung ngay lập tức.

 

“Sao? Nó mất con là con nó mất ? Nó thương là con nó thương ?

 

Lúc nó kết hôn cũng hỏi ý con, ly hôn cũng hỏi ý con.

 

Giờ ở cữ, thì chạy đến với con. Sao thế? Mẹ con coi nó như tổ tông mà cung phụng ?”

 

“Cái nhà nó hại còn đủ t.h.ả.m ? Bỉnh Khâm vì nó mà suýt nữa tù, giờ nó về quấy rối chúng ! thiếu nợ nhà các từ kiếp ?

 

Nào, cho con , nó ly hôn về đây định ở nhà bao lâu? Có nuôi nó cả đời ?

 

Các thương nó như , là chia nhà cho vợ chồng con riêng ! Hai ông bà già ở với con gái các , việc dưỡng lão tống chung cũng giao cho con gái các luôn.

 

Thật là, còn mặt mũi mà về. Các ngoài đường mà hỏi xem, đang đàm tiếu khó đến mức nào! Con ngoài còn thấy mất mặt!!!”

 

Trì Tố Trân ở trong phòng những lời , tức đến nước mắt đảo quanh hốc mắt.

 

Cô chống dậy , trong mắt hiện lên vẻ tủi nhục: “Chị dâu, chị cần khó như . Đây cũng là nhà em. Em em hiểu chuyện, chọc chị tức giận.

 

Đều là phụ nữ, chị cần cay nghiệt với em như . Em bây" giờ còn nơi nào để , nếu ngay cả nhà cũng , em chỉ còn nước c.h.ế.t thôi.”

 

Thạch Anh hừ lạnh một tiếng: “Cô đừng cứ như dung cô. Cô ly hôn về nhà, chúng vì cô mà đ.â.m chọc lưng bao nhiêu, trong lòng cô tự .

 

Ba hổ, nhưng với cô còn cần mặt mũi.

 

thẳng thật, nếu còn ở nhà bà hoàng, thì đừng trách cầm cái xẻng xúc cô ngoài!!

 

Con cô hoài vì , ở cữ thì tìm .

 

Ra cữ , cần tìm thằng đàn ông khác mà gả , chỉ cần đừng lượn lờ mặt cho ngứa mắt. Cô cũng lớn từng tuổi , nuôi cô là trách nhiệm của cô.”

 

Thạch Anh cũng thật sự nhẫn tâm, đang ở cữ mà đuổi thì gần như là thể. Bà chỉ nhà họ Trì một thái độ rõ ràng, đồng thời cũng thể hiện thái độ của .

 

...

 

Ở một diễn biến khác, Trần Văn Đức ở trong thư phòng hai ngày, đó hỏi thăm từ khác rằng Kiều Giang Tâm mở tiệm cơm ở đối diện viện y học cổ truyền. Hắn đang suy nghĩ xem thế nào để gặp vợ từng đầu ấp tay gối .

 

 

Loading...