Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 292: Ghét nhau như chó với mèo, ly hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:02
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Tố Trân thấy vẻ chán ghét hề che giấu trong mắt Trần Văn Đức, trong lòng khó chịu c.h.ế.t.

 

“Ghét như ch.ó với mèo, ha hả… Phải, đúng lắm, chúng bây giờ chẳng là ghét như ch.ó với mèo ?

 

Trần Văn Đức, đúng, là gài bẫy , rơi kết cục đều là do gieo gió gặt bão. Lúc ba khuyên bao nhiêu , , bạn bè bên cạnh , tất cả đều phản đối, mà cứ đ.â.m đầu .

 

dũng cảm, nhưng thua.

 

mà Trần Văn Đức, nhà họ Trần các nợ , lời lương tâm c.ắ.n rứt ?”

 

Nước mắt Trì Tố Trân lưng tròng: “ chuyện gì thương thiên hại lý, mà các đối xử với như ?

 

Anh hại c.h.ế.t , uống t.h.u.ố.c độc, trong lòng thật sự ?”

 

chẳng qua là theo mong của , giống như bà , trở thành trâu ngựa phục vụ cho nhà các , thế là đáng c.h.ế.t ?

 

Anh coi như ruột để hiếu thuận, Trần Văn Đức, đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi , từng cố gắng ?

 

cũng từng một chị dâu , một con dâu , nhưng kết quả thì thấy …”

 

Vẻ bực bội hiện lên mặt Trần Văn Đức, cắt ngang lời Trì Tố Trân: “Đủ , cô cần giống như một mụ đàn bà oán hận mà những lời đó mặt .

 

Bảo cô chăm sóc em út, hiếu kính già, khó lắm ?

 

Tại chuyện mà ai cũng , đến lượt cô khó khăn như ?

 

Nếu cô , thì tại cứ chen vỡ đầu để nhà ? Cô , nhưng nhiều khác .”

 

Trì Tố Trân nước mắt lã chã, cô điên cuồng hét lên: “Ai ? Trên đời mấy hồ đồ như ? Nhà cái gì? Anh thật sự tưởng Trần Văn Đức là báu vật chắc?

 

Mẹ suốt ngày Kiều Đại Nha, Kiều Đại Nha, dựa cái gì mà cho rằng nhà họ Kiều sẽ trúng ?

 

Dựa nhà nghèo? Dựa mặt dày? Hay dựa đanh đá, ông bố giả bệnh cùng hai đứa em trai em gái chuyên kéo chân của ?”

 

Trần Văn Đức thẹn quá hóa giận: “Cô câm miệng cho !”

 

Hắn Trì Tố Trân với đôi mắt đỏ ngầu: “Trì Tố Trân, cho cô , nếu cô tính kế , sớm cưới Kiều Đại Nha về ! Cô sẽ vì mà hiếu thuận cha , chăm sóc các em, để yên tâm sáng tác, sẽ lo liệu trong nhà ngoài ngõ gọn gàng ngăn nắp, để bận tâm một chút nào. Ba thích cô , các em cảm kích cô , cả nhà chúng đều sẽ sống , chứ rơi tình cảnh ! Kiều Đại Nha dù văn hóa, cũng hơn cô gấp vạn !”

 

Trần Văn Đức oán hận trừng mắt Trì Tố Trân, thầm thề trong lòng: Đời , rõ bộ mặt của ngươi từ sớm, sẽ bao giờ vì ngươi mà (KGT) đau lòng khổ sở nữa! Ta sẽ bù đắp cho cô thật , bao gồm cả phần của kiếp !

 

...

 

Trần Văn Đức và Trì Tố Trân ly hôn.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Nhà họ Trì lúc đầu chủ ý là, ly hôn thì c.ắ.n một miếng thịt to từ nhà họ Trần, thậm chí họ còn bàn bạc mấy phương án.

 

vì Trì Bỉnh Khâm đ.á.n.h Trần Văn Đức thương ngay mắt bao nên bắt.

 

lúc chính sách đang siết chặt, nhà họ Trì dù chút quan hệ cũng ném chuột sợ vỡ đồ.

 

Bọn họ vốn định dùng thủ đoạn tương tự, tống cả Trần Văn Phong, đẩy ngã Trì Tố Trân, đồn, lấy Trần Văn Phong đổi Trì Bỉnh Khâm.

 

Trần Văn Phong chạy mất tăm, mà lúc Trì Tố Trân đẩy ngã chỉ Đường Hương Ngọc thấy, Đường Hương Ngọc căn bản thể nào mặt chứng cho Trì Tố Trân, nên con đường chặn .

 

Mà nhà đẻ của Thạch Anh (vợ Trì Bỉnh Khâm) sợ nhà họ Trì. Biết Trì Bỉnh Khâm là vì đứa em gái thích gây chuyện mặt, mới dẫn đến kết cục đó, liền trực tiếp tuyên bố, Trì Bỉnh Khâm nếu tù thì ly hôn hãy , đừng liên lụy vợ con. Vì ảnh hưởng đến thằng bé, họ còn đòi đổi họ cho cháu ngoại (Tiểu Bảo) sang họ Thạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-292-ghet-nhau-nhu-cho-voi-meo-ly-hon.html.]

 

Nhà họ Trì tuy thương con gái, nhưng con trai cũng quan trọng, thể thật sự mặc kệ Trì Bỉnh Khâm.

 

Cho nên chỉ thể theo ý của Trần Văn Đức.

 

Hai nhanh chóng thủ tục ly hôn, Trần Văn Đức còn đòi hai tờ giấy nợ tiền thách cưới cho nhà họ Trần.

 

Từ đồn công an bước , thấy Trần Văn Đức xé nát giấy nợ, Trì Tố Trân chằm chằm bằng ánh mắt độc địa: “Trần Văn Đức, sẽ gặp báo ứng, nhất định sẽ gặp báo ứng! Hy vọng lúc nửa đêm mơ thấy con trai , thể ngủ ngon!”

 

Trần Văn Đức đạt mục đích, ánh mắt hờ hững liếc qua Trì Tố Trân, một câu cũng với cô .

 

Ông Trì lạnh mặt quát Trì Tố Trân: “Nói nhảm với nó gì, ông trời mắt cả, còn !”

 

Nói xong, ông cụp mắt, .

 

Trì Bỉnh Khâm râu ria xồm xoàm, mặt mày tiều tụy theo ông Trì.

 

Bà Trì kéo Trì Tố Trân đang cam tâm: “Đi thôi, lát nữa còn lên thôn Cao Thạch dọn đồ cưới của con về.”

 

Đợi nhà họ Trì khuất, Trần Hữu Lượng (bố Trần Văn Đức) lúc mới hùng hùng hổ hổ: “Không một đứa nào lành, là thứ cậy thế h.i.ế.p , bắt nạt dân nhà quê chúng !

 

Văn Đức, mày nãy dễ chuyện quá, chỉ đòi hai tờ giấy nợ. Chúng đó còn đưa hai trăm tiền thách cưới nữa , đều ly hôn , dựa cái gì mà họ giữ hai trăm đó của .

 

Với nhà họ Trì tiền, cháu đích tôn nhà nó cũng giữ , còn đ.á.n.h vỡ đầu mày, cũng ảnh hưởng gì , chúng nhân cơ hội đòi họ bồi thường tiền mới !”

 

Trần Văn Đức sang liếc Trần Hữu Lượng, mặt cảm xúc, giọng cũng chút tình cảm: “Ông lợi hại như , nãy lên tiếng ?”

 

Trần Hữu Lượng nghẹn họng, đầu một cách mất tự nhiên, lẩm bẩm trong miệng: “Tao là thấy đáng cho mày thôi.”

 

...

 

Lúc nhà họ Trì lên thôn Cao Thạch kéo đồ về, ồn ào lớn, ít xúm xem náo nhiệt.

 

Chiếc xe ba bánh nhà họ Trì thuê còn khỏi thôn Cao Thạch, thì cả làng, từ già đến trẻ, đều sinh viên ly hôn với cô vợ trấn.

 

Không ít chỉ chỉ trỏ trỏ về phía nhà họ Trần. Trần Văn Đức ở cửa, mặt biểu cảm, nhà họ Trì rời .

 

Mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng bình tĩnh. Hắn hiểu, nếu thể mơ thấy kiếp , tại mơ muộn như .

 

Sao thể mơ sớm hơn mấy tháng?

 

Bây giờ chuyện đến nước , khiến tình cảnh của vô cùng động.

 

Trần Hữu Lượng vẫn còn lải nhải bên cạnh: “Văn Đức , mày xem nhà đây? Còn thằng Văn Phong nữa, cũng .

 

Văn Phong đó là do sợ hãi trong lòng nên mới trốn . Giờ con chổi ly hôn với mày, chuyện giải quyết xong , mày xem Văn Phong mà tin tức, là nó sẽ về ?”

 

Trần Văn Đức xoay nhà, thèm để ý đến Trần Hữu Lượng.

 

Vào phòng, nhàn nhạt với Trần Văn Tú (em gái): “Mẹ mất , chuyện trong nhà em chủ động lên. Thằng Lại Cẩu nó coi trọng em đấy, bằng lòng chi một trăm…”

 

Trần Văn Tú giật nảy , lập tức tỏ thái độ: “Anh cả, yên tâm, chuyện trong nhà em lo .”

 

Trần Văn Đức gật đầu, đầu sang Trần Hữu Lượng: “Ba nếu việc gì, thì đồng nhiều . Dưỡng bệnh nhiều năm như , sức khỏe kém đến mấy cũng nên lên . Ông Xương Hoài trong làng bảy mươi mấy tuổi, mắt thấy, lưng còng gập xuống đất, mà vẫn còn đồng kìa. Ba vẫn đến tuổi dưỡng lão .”

 

 

Loading...