Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 281: Gây náo loạn nhà mẹ đẻ

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:29:18
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Trì tức điên lên, chỉ mặt Thạch Anh: “Mày ai tai họa khác? Mày ai?”

 

Thạch Anh phắt dậy: “Tuổi già mà tai điếc ? ai bà thấy ? Con gái cưng của bà tai họa nhà , còn nhà bà thì tai họa đây !!”

 

vất vả khổ sở quầy ở Cửa hàng Mậu dịch cả ngày, kiếm về chút tiền mồ hôi nước mắt đều trợ cấp cho ai hết hả?”

 

“Người là nó sống c.h.ế.t đòi gả, cản cũng . Nó mà cốt khí, thì dù nhà họ Trần là đống phân, nó cũng nuốt xuống.”

 

“Cứ dăm bữa nửa tháng lôi kéo nhà đẻ gây sự là ý gì?”

 

“Nó sống yên, thì chúng cũng đừng hòng sống yên đúng ?”

 

“Con gái lấy chồng như bát nước đổ , các cứ trong ngoài phân biệt thế , cái nhà sớm muộn cũng tan. với Bính Khâm ngoài ở riêng, các trâu ngựa cho Trì Tố Trân thì tự , đừng kéo chúng .”

 

“Choang!” Cái chén rượu nhỏ trong tay ông Trì vỡ tan mặt đất. “Đủ , câm hết miệng cho tao! Muốn ở thì ở, thì cút!!”

 

“Oa ~”, Tiểu Bảo dọa, ré lên. Lời ông Trì gầm lên với con trai. Thạch Anh , đây là nhắm . Cô sầm mặt thèm giải thích, kéo Tiểu Bảo thẳng.

 

“Đi nào Tiểu Bảo, theo về nhà ông bà ngoại. Nhà họ Trì cần con, nhưng ông bà ngoại cần con. Sau con cứ con trai của , một nuôi sống con!”

 

“Này, Anh Tử, Anh Tử, em đừng như thế, con đang kìa.” Trì Bính Khâm đưa tay kéo con trai nhưng kịp. Anh đầu với ông Trì: “Ba, ba ? Tố Trân tự sống , ba phá nát cả gia đình con ?”

 

Gào xong, Trì Bính Khâm vội vàng đuổi theo vợ. “Anh Tử, em bình tĩnh , em xem Tiểu Bảo dọa kìa.”

 

Bà Trì vốn phiền lòng, lo tức chuyện con gái, phổi sắp nổ tung, kết quả về đến nhà, Thạch Anh còn vác mặt nặng mày nhẹ . Mấu chốt là thái độ của con trai cũng lạnh hết cả lòng.

 

“Hu hu hu, chúng mày bức tử tao . Bính Khâm, mày để nó , cho khuất mắt, đỡ cả nhà chúng sắc mặt nó mà sống. Mày để nó , nhưng Tiểu Bảo mang , Tiểu Bảo là cháu nội nhà họ Trì.”

 

Trong phòng, Thạch Anh kéo Tiểu Bảo đang thút thít, xách theo một cái túi .

 

“Giờ thì Tiểu Bảo là cháu nội ? Tiểu Bảo , Trì Tố Trân sinh mới là cháu bà. Sau các dưỡng lão tống chung thì tìm Trì Tố Trân , bảo nó đẻ cho bà đứa cháu vàng cháu bạc.”

 

“Ăn của , uống của , nuôi hai già các đủ, còn bắt nuôi cả dòng họ nhà các ? nợ các chắc?”

 

“Cái loại dâu nhà họ Trì , ai thích thì cứ , bà đây hầu nữa!”

 

Thấy Thạch Anh năng càng lúc càng quá đáng, ông Trì chịu nổi, vớ lấy cái chén ném về phía cô . “Cút! Cút ngay cho tao, cút thì đừng về.”

 

“Choang.”, cái chén vỡ tan mặt đất, mảnh sứ văng tung tóe. Tiểu Bảo càng to hơn. Thạch Anh kéo Tiểu Bảo thẳng.

 

“Ba, ba , ba động tay?” Trì Bính Khâm giữ Thạch Anh : “Anh Tử, em …”

 

Lời còn dứt, Thạch Anh xoay , đá thẳng một cú hạ bộ Trì Bính Khâm. Trì Bính Khâm đau điếng, kẹp chặt hai chân, lùi mấy bước khuỵu xuống đất. Thạch Anh thèm đầu , bỏ . Cô thể đ.á.n.h bố chồng, chứ đ.á.n.h chồng thì ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-281-gay-nao-loan-nha-me-de.html.]

 

Bà Trì ôm n.g.ự.c rống lên. “Tạo nghiệt mà, tạo cái nghiệt gì thế . Con gái hành hạ, cưới con dâu về thì như bà chằn, đến chúng cũng sắc mặt nó.”

 

“Đây là nhà của Tố Trân, Tố Trân về thăm chúng , thì gì mà gai mắt nó?”

 

“Lần nào cũng xị mặt với em gái mày, cái nhà yên.”

 

“Nó còn mặt mũi chê Tố Trân về nhà, bản nó chẳng thường xuyên chạy về nhà đẻ ? Mình đầy phân còn chê khác bẩn. Bính Khâm , mày xem mày cưới con vợ kìa.”

 

Trì Bính Khâm lồm cồm bò dậy: “Đủ , đừng cãi nữa. Con thấy Anh Tử sai. Tố Trân sống yên , cũng bọn con sống yên theo .”

 

“Anh Tử sai câu nào? Có lúc nó sống c.h.ế.t đòi gả ? Chúng cản ? Gả chịu sống yên ?”

 

“Từ tháng đầu tiên khi cưới, mới bao lâu mà náo loạn bao nhiêu ? Cứ thế ai chịu nổi?”

 

“Với , Anh Tử về nhà đẻ giống nó về nhà đẻ ? Lần nào Anh Tử về mà quà cáp? Lần nào về mà như bà hoàng, bắt chị dâu hầu hạ?”

 

Bà Trì chỉ mặt con trai mắng: “Mày, đúng là đồ vợ quên . Mày cút , mày cút theo nó luôn !!!” Trì Bính Khâm xoay định .

 

“Mày đó cho tao!!”, ông Trì cũng để . “Thạch Anh nó náo là vì nó với Tố Trân cùng m.á.u mủ. Mày với Tố Trân là từ một ruột chui , mày cũng hùa theo nó ? Đó là em gái ruột của mày, dù nó hiểu chuyện chọn sai đường, mày cũng trơ mắt chỗ c.h.ế.t ?”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Hôm nay Thạch Anh ầm lên là vì cái gì? Chẳng tiền viện phí của Tố Trân là chúng trả ?”

 

“Nó tức giận chúng thể hiểu, nhưng mày cũng thấy chúng sai ?”

 

“Mày thấy chúng nên trả tiền đó, nên trơ mắt nó c.h.ế.t mặt chúng ?”

 

Thấy con trai gì, ông Trì thở dài, giọng cũng mềm xuống. “Tao hỏi mày một câu nữa, nếu hôm nay xảy chuyện là ruột của Thạch Anh, cũng trong phòng cấp cứu chờ tiền cứu mạng, tiền đó Thạch Anh móc ?”

 

Vẻ mặt căng cứng của Trì Bính Khâm giãn , bởi vì cần nghĩ cũng , Thạch Anh chắc chắn sẽ móc tiền, dù cũng sẽ vay, đập nồi bán sắt cũng sẽ cứu mấy ông vợ.

 

Thấy mặt con trai d.a.o động, ông Trì tiếp: “Bính Khâm , lập trường của mày với nó giống . Chúng mới là một nhà. Mày quản nổi vợ thì thôi, mày còn hùa theo nó ầm lên thì thật chúng thất vọng quá.”

 

“Mày đừng quên, mày cũng là cha. Nếu Tiểu Bảo em gái, em gái xảy chuyện, Tiểu Bảo nên thế nào?”

 

Trì Bính Khâm vốn chủ kiến, cuối cùng vẫn cha thuyết phục. Ông Trì lúc mới thời gian hỏi bà Trì: “Sao về giờ ? Nó tỉnh ?”

 

Không hỏi thì thôi, hỏi, bà Trì liền bắt đầu lau nước mắt. “Ông ơi, cái nhà họ Trần đó một đứa nào là . Vừa nãy Tố Trân tỉnh với , nó căn bản tự ngã, là thằng ba nhà họ Trần đạp ngã.”

 

“Con mụ Xa Kim Mai đoản mệnh uống thuốc, liên quan gì đến Tố Trân nhà . Bà cãi với con trai, tức quá nên uống.”

 

“Nhà họ Trần thì , đổ hết nước bẩn lên đầu Tố Trân nhà , hại Tố Trân nông nỗi , đứa cháu trai sáu tháng thành hình cứ thế mà mất, cũng tổn thương. Tiền cứu mạng trả, đó thì lặn mất tăm.”

 

“Hu hu hu, Tố Trân của chịu tội lớn như , giờ vẫn còn một ở trạm xá, đói meo. Thằng súc sinh Trần Văn Đức , cả buổi chiều thèm ló mặt…”

Loading...