Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 279: "Bọn họ muốn bức tử tôi!"

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:29:16
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liêu Phúc Trân tiếng chuyện bên ngoài, bế Hoa Hoa b.ú no . Kiều Hữu Phúc lùi hai bước: “Người bẩn lắm.” Liêu Phúc Trân lúc mới nhớ , Kiều Hữu Phúc từ nhà họ Trần về, mà Xa Kim Mai là c.h.ế.t già. Bà vội bế Hoa Hoa phòng, miệng còn lẩm bẩm: “Không , lát bỏ ít gạo túi cho con bé.”

 

Kiều Hữu Phúc sang với Kiều Giang Tâm: “Giang Tâm, trong nhà còn cơm nguội ?” Kiều Giang Tâm ngẩn : “Sao ạ, hai bác sang giúp cả buổi sáng, mà họ mời cơm ?” Kiều Hữu Phúc nhíu mày: “Ai, nhà họ Trần cũng đúng là xui xẻo. Người già mất, đứa nhỏ cũng còn. Con gái nhà họ Trần từ trấn về, là cái thai sáu tháng trong bụng con dâu họ Trần giữ . Sinh tắt thở, là một thằng cu. Trần Hữu Lượng tin liền ngất xỉu. Giờ bên đó loạn như cào cào, chủ sự cũng , gì đến mời cơm.” Ông xua xua tay: “Thôi, nhà họ như , cũng trách họ lễ nghĩa chu . Ai cũng dễ dàng gì, về nhà ăn tạm cái gì cũng .”

 

Kiều Giang Tâm vội vàng bếp: “Trong nhà cơm nguội, nhưng thức ăn thì còn nửa bát. Con nấu cho bác bát mỳ nhé.” Từ năm nay, trong nhà bao giờ thiếu mỳ sợi. Lưu A Phương cho con bú, Tần Tuyết mang thai, đói bụng là đập quả trứng nấu bát mỳ, nhanh bổ. Kiều Hữu Phúc gật đầu: “Cũng . Nấu luôn cho ba con một bát, nó đang ở giếng rửa cuốc, chắc cũng sắp về .” Nói xong, ông bồi thêm một câu: “Giang Tâm , nấu nhiều một chút, đói meo .” “Vâng ạ.”

 

Kiều Giang Tâm đập cho hai bác mỗi hai quả trứng, nấu cho mỗi một bát mỳ to, thêm một thìa mỡ lợn, rắc chút hành lá. Mười phút , mỳ bưng lên bàn. Kiều Hữu Tài mẩy mùi mồ hôi, hai em bưng bát húp sùm sụp. Kiều Hữu Phúc ăn : “Sao đập cả trứng gà? Trứng gà để dành cho con với bác cả con ăn chứ.” Kiều Giang Tâm : “Ăn ạ. Giờ như mà tằn tiện. Nhà chúng còn ăn nổi hai quả trứng gà ? Không thể chỉ lo cho trẻ con, hai bác là trụ cột trong nhà, càng ăn cho , sức khỏe mới kiếm tiền lớn.”

 

Đang chuyện, Lưu Hân Nghiên chạy tới. “Giang Tâm, Giang Tâm, ông Trình bảo tớ hỏi xong , xe bò chuẩn xong .” “Ai, tớ xong .” Kiều Giang Tâm đáp, với nhà: “Con về thành phố đây, rảnh con về. Mọi ở nhà giữ gìn sức khỏe nhé, đừng tiết kiệm ăn uống quá.”

 

Lưu A Phương ru Giang Mộc ngủ xong, Kiều Giang Tâm sắp , vội vàng từ trong phòng . “Giang Tâm, khi nào con về? Con còn thích ăn khoai lang khô ? Mẹ năm nay hấp nhiều khoai, phơi nhiều một chút.” Kiều Giang Tâm Lưu A Phương với vẻ nỡ: “Con thích ạ. Mẹ nhiều , lúc nào con mang lên thành phố ăn.” Phòng bên cạnh vọng tiếng Tần Tuyết: “A Phương, A Phương, đừng quên đưa nấm khô cho Giang Tâm.” Lưu A Phương : “Ui, cái não của , thật suýt quên mất.” Bà vội vàng lấy từ trong tủ một cái túi nhỏ: “Đây là nấm hái núi, là chọn nấm non mới nhú, phơi khô , chuyên để dành cho con đấy.” Kiều Giang Tâm nhận lấy túi nấm: “Mẹ bận Giang Mộc, bác cả cũng bụng to, ai cho ạ? Trong nhà còn ?” Lưu A Phương : “Còn chứ, nhiều lắm, đều là Trụ Tử lên núi hái đấy. Cứ nghỉ là nó theo bọn trẻ con trong thôn lên núi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-279-bon-ho-muon-buc-tu-toi.html.]

Kiều Giang Tâm nhận lấy, nhét túi: “Vâng, thế con nhé.” Lưu A Phương tiễn cô cửa, cô lên xe bò của ông Trình: “Có rảnh thì về nhà nhé.” Kiều Giang Tâm vẫy vẫy tay: “Vâng ạ.” Nhìn chiếc xe bò từ từ xa, trong mắt Lưu A Phương đầy phức tạp. Giang Tâm nhà bà tiền đồ, nhưng cuối cùng cũng còn là cô con gái nhỏ quấn quýt bên nữa. Năm nay tháng chín , tổng thời gian bà ở bên con gái còn đủ nửa tháng. Trước đây thì ngày nào cũng thấy. “Haizz…” Bà thở dài, nhà.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Kiều Hữu Phúc sự lưu luyến của em dâu, an ủi: “Giang Tâm bận rộn mà. Con cái tiền đồ, chúng cha cũng thể níu chân con. với Hữu Tài mỗi tháng lấy hàng ít nhất cũng lên đó hai , vẫn gặp. Chị nếu nhớ nó, cũng thể mang Giang Mộc lên đó ở vài ngày.” Lưu A Phương , nhưng trong lòng chẳng vui lên . Bà nghĩ nghĩ, với Kiều Hữu Tài: “Hữu Tài , Giang Tâm mặt mũi cũng da thịt hơn, nhưng thấy nó cao lên mấy. Tiểu Cố với Hân Nghiên còn cao hơn nó nhiều. Lần lên, mua thêm cho nó hai hộp sữa bột gì đó.”

 

Trạm xá. “Tố Trân? Tố Trân, con tỉnh ?” Bà Trì thấy con gái tỉnh, mặt mày vui sướng, nhưng chỉ vài giây, vẻ vui sướng biến thành xót xa. “Thế nào ? Có đau ở ?” “Ai, đúng là chịu tội mà.” Nhớ đến đứa cháu ngoại kịp cất tiếng , nghĩ đến lời bác sĩ Tố Trân tổn thương cơ thể, thể ảnh hưởng đến việc mang thai, bà Trì mặt đầy bất đắc dĩ. “Con bé , kiểu gì mà cẩn thận. Con cũng lớn thế , tiếc quá, ai ~”

 

Trì Tố Trân theo bản năng đưa tay sờ lên bụng, nước mắt lăn dài. Cô nhớ rõ cảm giác đứa con trượt khỏi cơ thể . Cô run run môi: “Mẹ, con…” Bà Trì thở dài: “Ai, con mày duyên phận, là một thằng cu.” “Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa. Sảy thai cũng như ở cữ, , nếu mắt mờ đấy. Lo dưỡng sức khỏe, con còn trẻ, còn .”

 

Trong mắt Trì Tố Trân lóe lên hận ý, cô nức nở: “Mẹ, Trần Văn Đức với thế nào?” Bà Trì thở dài: “Còn thế nào nữa. Hắn thì gì, nhưng mà, con đưa đây như thế , nhà họ Trần đến viện phí cũng nộp. Vẫn là với bố con đến mới nộp tiền. Con em chồng độc ác của nó, đanh đá lắm. Con ngã viện, nó còn ngay cửa phòng phẫu thuật c.h.ử.i rủa bố . Bảo con bức c.h.ế.t chồng, còn hại mất cháu nhà họ Trần. Cái loại vô giáo dục, , đối với bậc trưởng bối như bọn mà còn thế, ngày thường, con chịu nó bắt nạt bao nhiêu?”

 

Trì Tố Trân tức đến lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, thở hồng hộc. “Mẹ, con tự ngã. Con là thằng súc sinh Trần Văn Phong nó đạp ngã. Là nó g.i.ế.c con của con. Cả nhà họ đều là hung thủ g.i.ế.c .” Giọng Trì Tố Trân mang theo hận ý thể che giấu: “Xa Kim Mai c.h.ế.t liên quan đến con, bọn họ oan cho con. Con mới là hại. Tối qua bà vô duyên vô cớ xông phòng con, màng con đang mang thai, túm tóc con đánh. Sau đó Trần Văn Đức kéo , bà cãi với Trần Văn Đức, tức quá nên uống thuốc, liên quan gì đến con. Giờ thì , cả nhà họ đồng lòng đổ nước bẩn lên đầu con! Hắn, nhà họ Trần, đây là bức tử con mà…”

 

 

Loading...