Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 277: Bi kịch ập đến
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:29:14
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu A Phương tuy cũng thích nhà họ Trần, thích Xa Kim Mai, nhưng cùng là phụ nữ, cũng thấy đáng cho Xa Kim Mai: “Xa Kim Mai uống t.h.u.ố.c mặt cả nhà, c.h.ế.t mặt . Đừng Trần Văn Phong, ngay cả Trần Văn Tú và Trần Hữu Lượng chắc trong lòng cũng khúc mắc. Sau , đừng là em chị em, khi cha con cũng thành thù.”
Thím Ngưu cảm thấy cô con dâu mới vẫn là nguyên nhân lớn, bà cãi : “Chứ nữa. Kim Mai bình thường cũng là hiếu thắng, một gồng gánh cả cái nhà, vất vả lắm mới nuôi một sinh viên, nở mày nở mặt với cả thôn, kết quả thành thế .” “Lúc cưới con nhỏ đó bà vui, ở nhà ầm lên mấy . Sau đó xảy chuyện con trai bà với con nhỏ đó ngủ với , nhà họ Trì dọa kiện Trần Văn Đức, bà hết cách, đành ngậm bồ hòn ngọt rước về. Về thì cô xem, ba ngày hai bữa cãi vã ầm ĩ. Giờ trong thôn đều , Kim Mai là con dâu bức c.h.ế.t. Con dâu trấn đúng là lợi hại, mới về nhà chồng đầy một năm, bức chồng uống t.h.u.ố.c sâu.”
Kiều Giang Tâm lạnh: “Ha, chuyện , thật là vấn đề của đàn ông nhà họ Trần. Cả một đám đàn ông, gánh nặng gia đình đè lên vai một phụ nữ. Trần Hữu Lượng sức khỏe , chứ cũng thể ăn thể uống mà? Ông trông giống bệnh sắp c.h.ế.t lắm ? Ông Đại Hoài nhà hơn 70 tuổi, mắt mờ, còn run rẩy, mà còn mò mẫm việc ngoài đồng kìa. Nhà Trần Hữu Lượng gánh nặng như , ông vin cớ sức khỏe để dưỡng lão sớm.”
Nghĩ đến tình cảnh nhà họ Trần, Kiều Giang Tâm giọng đầy mỉa mai: “Đàn ông vô dụng thì thôi, vất vả lắm nuôi một sinh viên, tưởng là hy vọng, ai ngờ là một đứa trẻ to xác. Về nhà ăn , đồng áng đụng tay, vin cớ văn giam trong phòng màng sự đời. Chum gạo trong nhà cạn cũng , đến giờ là ăn cơm. Hai đứa nhỏ bên cũng chẳng khác gì. Cả nhà bám Xa Kim Mai, một phụ nữ, để hút máu.”
Tuy Xa Kim Mai , nhưng đối với nhà họ Trần, đối với chồng con, bà hết tình hết nghĩa. Gánh nặng nhà họ Trần nặng thế nào, kiếp từng gánh, Kiều Giang Tâm hiểu rõ. Xa Kim Mai tuổi cũng cao, ai san sẻ, trong nhà như , thấy một chút hy vọng, thêm đó cãi với Trì Tố Trân thường xuyên ở thế hạ phong, việc bà tìm đến con đường uống t.h.u.ố.c sâu, cũng gì lạ.
Điều Kiều Giang Tâm ngờ là, chuyện vẫn kết thúc…
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Sáng sớm hôm , Trần Văn Phong nhân lúc đang bận lo hậu sự cho Xa Kim Mai, một lẻn đến nhà Trần Hữu Vừa. Nhìn thấy Trì Tố Trân đang một ăn cháo trong nhà chú ba, hận ý trong mắt Trần Văn Phong trào . Hắn lao tới, gạt phăng bát cháo trong tay Trì Tố Trân. “Đồ súc sinh, mày bức c.h.ế.t tao, mà còn nuốt trôi !!” “Choang ~”
Bát sứ dày vỡ hai mảnh, cháo nóng b.ắ.n lên mu bàn chân Trì Tố Trân, dọa cô hét lên thất thanh. Trần Văn Phong hung tợn trừng mắt Trì Tố Trân, như thể ăn tươi nuốt sống cô . Mẹ sai, Trì Tố Trân chính là chổi. Chính vì cưới cô , trong nhà nợ nần chồng chất, học phí của cứ khất , khiến bạn bè nhạo, thầy giáo điểm mặt hết đến khác. Chính vì cô , trong nhà ngày nào cũng cãi vã, bắt nạt đến mức uống thuốc. Tất cả đều là của con tiện nhân .
Trần Văn Phong nghĩ ngợi, vung tay tát thẳng mặt Trì Tố Trân. “Mày còn mặt mũi để ăn ? Mày tim ? Mày cái đồ đàn bà lòng lang sói, c.h.ế.t là mày?” Trì Tố Trân ăn một cái tát, cả lảo đảo, cô vội ôm bụng, hung hăng đẩy Trần Văn Phong , giằng co liền đầu bỏ chạy. “Cứu mạng! Mau tới cứu, em chồng g.i.ế.c chị dâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-277-bi-kich-ap-den.html.]
Trần Văn Phong bò dậy, vác cả cái ghế dài ném về phía Trì Tố Trân. “Rầm” một tiếng, chiếc ghế đập khung cửa. Trì Tố Trân hồn bay phách lạc, mặt trắng bệch chạy về phía nhà , chạy kêu cứu. Đường Hương Ngọc đang vội vã về nhà, tiếng kêu cứu hoảng loạn của Trì Tố Trân, ngẩng đầu lên, thấy Trần Văn Phong đạp một cú ngang thắt lưng Trì Tố Trân.
Trì Tố Trân hét t.h.ả.m một tiếng, chân đang đạp lên bậc thềm trượt một cái, cả lăn thẳng xuống triền dốc. Nhìn chị dâu đang ôm bụng quằn quại la hét dốc, Trần Văn Phong đang nổi điên bỗng bình tĩnh . Đường Hương Ngọc thì c.h.ế.t sững tại chỗ.
“Sao thế? Ai đang kêu ?” “Không , hình như từ phía nhà Hương Ngọc vọng sang.” Trần Văn Phong hoảng hốt Đường Hương Ngọc: “Thím, thím ba…” Đường Hương Ngọc liếc Trì Tố Trân dốc, vội vàng đầu: “Còn đó gì? Mau .” Trần Văn Phong lập tức đầu bỏ chạy.
Đường Hương Ngọc thả cái rá trong tay xuống, vội vàng chạy xuống xem Trì Tố Trân: “Tố Trân, Tố Trân, chứ?” “Mày con bé , bụng to thế , còn la lối om sòm? Đi cũng cẩn thận, ai da, thế thì .” Lời còn dứt, bà thấy m.á.u tươi chảy từ giữa hai chân Trì Tố Trân. Đồng tử Đường Hương Ngọc co rút , lời oán trách nghẹn nơi cổ họng. “Máu, chảy máu…” “Mau tới cứu, mau tới đây, Tố Trân ngã !!!”
Trần Văn Đức cả đêm ngủ, vội vã chạy sang nhà bí thư chi bộ mượn xe bò. Trì Tố Trân ngất lịm, khiêng lên xe. Trốn ở cách đó xa, Trần Văn Phong thấy tất cả, hoảng sợ dựa tường lùi mấy bước, đầu chạy thục mạng núi. Lần , nhà họ Trì đến nhà bênh Trì Tố Trân, Trần Văn Phong cũng ở nhà. Anh cả, chị gái và đều đánh. Lần nếu Trì Tố Trân mệnh hệ gì, nhà họ Trì chắc chắn sẽ g.i.ế.c . Hắn chạy thật nhanh, chạy thật xa.
Trần Hữu Lượng trải qua nỗi đau mất vợ, cuộc sống còn , kết quả đứa cháu đời cũng xảy chuyện. Nhất là khi , chuyện còn liên quan đến con trai út của , ông lập tức trời đất cuồng, ngã vật sang một bên. “Anh hai, hai? Lúc đừng thêm rối loạn nữa.”, Trần Hữu Vừa đỡ lấy Trần Hữu Lượng, an ủi.
Trần Hữu Lượng ghế, hồi lâu mới đập đùi gào lên: “Nhà họ Trần chúng tạo cái nghiệt gì thế , cưới một cái chổi như về. Bát tự hợp mà ~” Ông thở hổn hển: “Hà… ực, hà… ực, con Trì Tố Trân là đến để khắc nhà chúng . Từ lúc nó về, cái nhà một ngày yên . Thật sự là hại nhà chúng cửa nát nhà tan mà ~” Nghĩ đến bộ dạng của Trì Tố Trân lúc khiêng lên xe bò, lòng Trần Hữu Lượng càng chùng xuống. “Lão tam, tuyệt đối thể để là Văn Phong . Nhà họ Trì dạng lý lẽ !”
Trần Hữu Vừa : “Anh hai, cũng chắc xảy chuyện, trạm xá bác sĩ mà.” Trần Hữu Lượng đẩy Trần Hữu Vừa , quát: “Mày ngốc , trong nhà tình hình thế nào mày thấy ? Đã chảy m.á.u , dù giữ, thì tốn bao nhiêu tiền? Nhà chúng tiền cho nó tiêu xài phung phí ? Nó bức c.h.ế.t chồng, giữ cháu nhà họ Trần , hại nhà hai mạng . Vừa để nó về gánh vác cái nhà , chuộc tội cho nhà họ Trần chúng !!”