Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 273: Của hồi môn của bà

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:29:10
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa cơm kết thúc trong tiếng vui vẻ. Sau khi ăn xong, Kiều Hữu Phúc đưa Hứa Ngũ về. Liêu Phúc Trân thu dọn bát đũa rửa.

 

Chờ Kiều Hữu Phúc trở về, cả nhà quây quần , Kiều Giang Tâm lúc mới lấy hai chiếc vòng tay vàng . “Mẹ, bác cả, cái cho hai .” Kiều Giang Tâm đẩy hai chiếc hộp về phía Lưu A Phương và Tần Tuyết.

 

“Gì thế? Không lẽ cũng mua vòng bạc cho bọn ?”, Tần Tuyết liếc Kiều Giang Tâm, đùa cầm lấy chiếc hộp bàn. Hộp mở , thấy chiếc vòng vàng óng bên trong, Tần Tuyết há hốc miệng. “Này, , , Giang Tâm? Đây là đồng hả con?”, Tần Tuyết vẻ mặt kinh ngạc lấy chiếc vòng vàng , ngập ngừng hỏi Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm mỉm : “Bác xem?” Tần Tuyết đeo chiếc vòng nặng trĩu lên cổ tay, mân mê nỡ rời: “Chắc là vàng thật nhỉ? Nếu là vàng, nặng thế , chẳng ngót nghét cả ngàn bạc ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Thật Tần Tuyết đoán cũng lý. Những năm 80-90, ở nông thôn thịnh hành đeo vòng tay bằng đồng, mài bóng loáng cũng vàng óng, chỉ là sáng như vàng thật, nhưng giá cả rẻ. Hơn nữa, đồng tiền cổ thời xưa dùng để trừ tà, nên đều ngầm thừa nhận đeo vòng đồng cũng thể trừ tà, mang may mắn.

 

Lưu A Phương cũng lấy chiếc vòng : “Đẹp thật đấy, còn sáng hơn cái vòng tay Tiểu Bảo. Cái của nó còn hoa, cái cả hoa văn nữa.” Cả hai phụ nữ đều từng thấy vàng thật, nhưng ai cũng thích đồ . “Cái chắc cũng vài đồng nhỉ? mà kiểu dáng thật, nếu hàng, chúng nhập về bán, chắc chắn đắt khách.”, Tần Tuyết .

 

Kiều Hữu Phúc chiếc vòng tay Tần Tuyết, sững sờ một lúc: “Sao cứ thấy giống như gặp ở nhỉ?” “Nào, Tuyết, cho xem.” Tần Tuyết tháo vòng đưa cho Kiều Hữu Phúc, ông ngắm nghía kỹ: “Chà, đúng là chút ấn tượng, hình như thấy qua, nhưng sáng bóng thế .”

 

Kiều Giang Tâm mỉm , cũng giấu giếm nữa. “Bác cả, đây là của bà nội để cho con dâu.”, Kiều Giang Tâm sang Tần Tuyết: “Bác cả, hai chiếc vòng đều là vàng thật.”

 

Tần Tuyết trợn tròn mắt: “Vàng?” “ , vàng thật.” Kiều Giang Tâm nhắc một nữa: “Là bà nội để , Kiều Cửu Vượng giấu . Năm lúc bác với bác cả mai mối, trong nhà tiền, bác cả liền tìm Kiều Cửu Vượng, đem vòng đổi tiền cưới bác. Ông với bác cả là vòng đồng, đáng tiền. Sau lúc phân gia, con tìm thấy . Ông chắc là định giấu nhẹm , cho vợ Kiều Kiến Hoa với Kiều Kiến Quốc.”

 

“Đồ vẫn luôn ở chỗ con, dạo bận quá, nhớ tới chuyện . Mãi hôm lúc mua vòng cho Xuyên Tử với Hoa Hoa mới nhớ cặp vòng vàng của bà nội. Con liền tiện đường mang tiệm mới . Vốn định sửa kiểu hoặc là khắc tên hai lên, nhưng thợ trong tiệm đây là công nghệ của thợ cũ tay nghề cao, phá thì tiếc, nên ngoài việc đ.á.n.h bóng , con gần như động .”

 

Kiều Hữu Phúc gật gật đầu, trong mắt mang theo vẻ hoài niệm: “ , chính là nó. Ta nhớ đó mấy chữ. Hồi còn sống lấy xem, bà đây là của hồi môn của bà ngoại cho, lúc nhà ngoại sa sút. Sau nhà ngoại xảy chuyện, gia nghiệp cũng tan, ông ngoại, mợ lượt qua đời, cũng vì mấy chuyện đó mà sầu bệnh, sớm.” “Ta, cứ tưởng, tìm , ngờ…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-273-cua-hoi-mon-cua-ba.html.]

 

Kiều Hữu Tài nhỏ hơn Kiều Hữu Phúc, luôn là chăm sóc, thấy cảm xúc của cả , đưa tay vỗ vỗ vai . An ủi một cách khô khan: “Không , , chúng bây giờ , cả nhà đều hạnh phúc. Chúng đều con trai con gái, ăn no mặc ấm, hạnh phúc lắm .”

 

Kiều Hữu Phúc kìm nén cảm xúc, vỗ tay em trai: “Ừ, . Mẹ ở cửu tuyền thấy chúng bây giờ, cũng an lòng . Ta hứa với là sẽ trông chừng cho chú, .” Nói Kiều Hữu Phúc sang hỏi Kiều Giang Tâm: “Giang Tâm, bên nhà cũ chuyện chứ? Nếu mà …”

 

Kiều Giang Tâm khẩy: “Biết thì ạ? Nói toạc móng heo thì đây cũng là đồ của bà nội ruột chúng để , cho chúng chẳng lẽ thật sự cho Kiều Kiến Hoa với Kiều Kiến Quốc ?”

 

Kiều Hữu Phúc thở dài: “Nói thì , nhưng nhà chúng bây giờ cũng giống xưa. Trước đây đều là lớn, con cũng tự chăm sóc , lỡ xô xát chúng cũng sợ thiệt. Bây giờ chúng chỉ Trụ Tử, Giang Mộc, mà còn Xuyên Tử với Hoa Hoa. Sống yên nhất, chúng chịu vất vả , chứ trẻ con thì .”

 

Tần Tuyết cũng gật đầu: “ , bản chúng ăn khấm khá lên là bên đó đỏ mắt lắm , mấu chốt là họ còn hưởng ké chút nào.” Chị lắc lắc chiếc vòng trong tay: “Hai cái vòng vàng giá trị thấp , là cả một gia tài đấy. Vì món tiền lớn thế , chừng đầu óc họ nóng lên chuyện gì. Tất nhiên, em là sợ họ, chỉ là cần thiết. Hay là vòng Giang Tâm cứ giữ .”

 

Kiều Giang Tâm hiểu ý của hai bác, cha , phần lớn đều suy nghĩ cho con nhỏ. “Con hiểu ý hai bác . Dù đồ con cũng đưa , hai nếu đeo thì cất kỹ . Đây là đồ bà nội để , bà hai con trai, hai bác mỗi một chiếc. Sau mặc kệ hai bác tự đeo là truyền cho đời , đều tùy ý hai bác.”

 

Lưu A Phương và Tần Tuyết cũng từ chối nữa, cả hai lấy vòng ngắm nghía rời tay. “Đẹp thật, nhưng mà cho dù sợ bên nhà cũ, cũng dám đeo ngoài khoe khoang. Đây là vàng thật đấy, lỡ mà trộm, tức c.h.ế.t mất.”, Lưu A Phương .

 

Tần Tuyết hùa theo: “ , nhà cả vạn bạc cũng nỡ đeo cả ngàn bạc cổ tay . mà chị thật sự đeo cũng cách, dùng chỉ đỏ quấn quanh là ai cũng thấy bên trong.”

 

Nói thì , nhưng cả hai đều nỡ đeo ngoài, đều cất đáy rương, chỉ lúc ai mới lén lấy ngắm một lúc.

 

Nhà họ Kiều bên hòa thuận vui vẻ, thì khí nhà họ Kiều cũ trái ngược. Lý Tiểu Bình ăn cơm xong đang rửa mặt lau tay cho con gái, bàn tay nhỏ gầy yếu của con, nhớ lời đồn đại chiều nay trong thôn, trong mắt cô là một mảng băng giá. Hai đứa nhóc sinh đôi mỗi đứa một cái vòng bạc, ngay cả cái đứa con hoang mang về cũng cái khóa bạc, còn con gái ruột của ăn một quả trứng gà cũng chỉ thẳng mũi mắng.

 

 

Loading...