Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 262: Mua vòng ở tiệm vàng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:48
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Hân Nghiên theo Kiều Giang Tâm dạo tiệm vàng.
Cố Vân Châu đương nhiên cũng theo.
Thời vòng bạc đắt, dù là tiệm vàng bán lẻ, một chỉ giá cũng chỉ bảy tám hào, mà tay nghề cũng thua kém gì kiểu dáng đời .
Kiều Giang Tâm đầu đến tiệm , hai con cá chiên bé cũng bán ở đây, nên chủ tiệm chỉ nhận cô mà còn đích tiếp đãi.
"Đồng chí Kiều, cô xem mẫu lục lạc thế nào? Leng keng leng keng, trẻ con thích lắm."
Biết Kiều Giang Tâm mua vòng cho em bé, chủ tiệm chỉ một mẫu vòng lục lạc tinh xảo, giới thiệu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm lắc đầu: "Không cần ạ. Leng keng leng keng, lúc bé thức thì tò mò thật, nhưng lúc ngủ chỉ cần cử động nhẹ là thể bé giật tỉnh. Em trai nhà ngủ thính lắm, tự đ.á.n.h rắm cũng giật tỉnh ."
"Mẫu , chị lấy mẫu cho xem." Kiều Giang Tâm chỉ một mẫu vòng trơn kiểu đẩy, khắc chữ "Bình An Hỷ Lạc".
Chiếc vòng đưa lên tay, lật xem vài là Kiều Giang Tâm ưng ý ngay: "Mẫu đấy ạ. , chữ khác ? Lấy cho ba đôi với ba kiểu chữ khác ."
Chủ tiệm chân thành: "Có chứ, còn 'Bình Bình An An', và 'Khỏe Mạnh Vui Vẻ'."
Kiều Giang Tâm gật đầu: "Được, lấy ba mẫu . Mặt khác, hai chiếc vòng vàng, mới và gia công một chút, trong tiệm ?"
Nói , Kiều Giang Tâm mở chiếc hộp của cho chủ tiệm xem.
Chủ tiệm liếc qua nhiệt tình : "Làm mới thì . Chúng cũng một thợ học việc ở tiệm, nhưng chỉ mấy món sửa chữa đơn giản, nếu gia công phức tạp thì trong tiệm , mang cho thợ cả, mà cũng cần thời gian..."
Mặc dù ý của chủ tiệm mập mờ, nhưng Kiều Giang Tâm .
Gia công phức tạp là rời khỏi tầm mắt của khách.
Vàng bạc dù cũng là vật quý, khách hàng nào cũng sẽ để ý.
"Chị chủ tiệm, chỉ cần mới, đó khắc đơn giản hai chữ ở mặt trong vòng tay, ngoài đổi gì, ?", Kiều Giang Tâm hỏi.
Chủ tiệm ngập ngừng: "Cô chờ một lát, hỏi thợ."
Nói xong, bà đầu căn phòng phía quầy.
Rất nhanh, một thanh niên hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt còn ngái ngủ, theo chủ tiệm .
"Ai gia công?", Giọng vẫn còn ngái ngủ.
"." Kiều Giang Tâm chút chần chừ, thợ trông trẻ quá.
Cô đẩy chiếc hộp về phía : " khắc tên ở mặt trong vòng tay."
Đối phương cầm lấy một chiếc vòng tay lên xem, ánh mắt lập tức tỉnh táo hẳn.
"Đồ cổ nha. Cái hoa văn , tay nghề ... đúng là trong nghề."
Kiều Giang Tâm gì: "Có ?"
Cậu mặt trong: "Làm thì , nhưng tay nghề của kém xa lắm. Hơn nữa, mặt trong của vòng cũng hoa văn, khắc chữ lên ít nhiều sẽ phá hỏng hoa văn."
"Vòng tay của cô công nghệ , là đồ cũ, nếu quá cần thiết, khuyên cô đừng dễ dàng phá hỏng nó."
Chủ tiệm bên cạnh ngừng nháy mắt với thợ, thầm bực bội vì đẩy mối ăn ngoài.
những lời Kiều Giang Tâm lọt tai.
Đây là đồ cũ bà nội để , là kỷ vật, cô nên phá hỏng nó.
Hơn nữa, dù Kiều Cửu Vượng thì , ông còn thể đến cướp chắc?
Kể cả cướp thật, nhà sợ gì ông ?
"Cảm ơn , khắc nữa, giúp đ.á.n.h bóng mới đơn giản thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-262-mua-vong-o-tiem-vang.html.]
"Được, cô theo ." Chàng trai trẻ dẫn Kiều Giang Tâm văn phòng phía .
"Đi theo xem ." Cố Vân Châu hiệu cho Lưu Hân Nghiên.
Lưu Hân Nghiên vội vàng bám theo Kiều Giang Tâm.
Nhìn hai , Cố Vân Châu ghé tủ kính, chỉ một chiếc vòng tay hình củ tỏi nhỏ xinh: "Cái , cho xem..."
Chưa đầy nửa tiếng, Kiều Giang Tâm và Lưu Hân Nghiên từ trong phòng .
"Giỏi thật, mới một lát mà lột xác . Vừa nãy còn xỉn xỉn, giờ vàng óng ánh." Lưu Hân Nghiên nghển cổ chiếc vòng vàng .
" , hơn nãy nhiều đúng ?"
Cố Vân Châu tới tiếp lời: "Ừ, ."
"Mẹ cũng , thím dâu cũng , em trai em gái đều , mua cho một cái ?", nhẹ giọng hỏi.
Kiều Giang Tâm : "Tớ mua gì. Em trai em gái còn nhỏ, tớ chị cả, thương chúng nó là điều nên . Mẹ tớ và thím dâu đều đối xử với tớ, tớ cũng họ vui."
Đơn hàng khắc chữ lên vòng vàng, dù Kiều Giang Tâm chịu trả tiền, tiệm cũng nhận .
Phí đ.á.n.h bóng vòng tay, cộng thêm ba đôi vòng bạc nặng 83 chỉ, Kiều Giang Tâm còn xin chủ tiệm hai cái hộp mới, tiện thể tính tiền luôn đôi hoa tai bạc tua rua mà Lưu Hân Nghiên chọn, tổng cộng hết 78 đồng 7 hào.
Chỉ tiêu hết lẻ của chỗ tiền mặt mang theo, ba rẽ ngân hàng gửi tiền.
Lưu Hân Nghiên đeo đôi hoa tai tua rua, ngừng lắc đầu để tua rua bay lên.
"Giang Tâm, ?"
"Đẹp." Kiều Giang Tâm bất đắc dĩ .
"Đẹp Cố?", Lưu Hân Nghiên đắc ý Cố Vân Châu.
Cố Vân Châu chẳng thèm liếc cô nàng một cái: "Xấu."
Lưu Hân Nghiên nghẹn họng: "Anh Cố, dám phản bác lời của Giang Tâm, thấy mắt của kém, gu thẩm mỹ đúng ?"
Cố Vân Châu ngập ngừng: "Cậu xứng với đôi hoa tai đó. Nhan sắc của ảnh hưởng đến vẻ của hoa tai."
Lưu Hân Nghiên tức đến dậm chân: "Giang Tâm, xem kìa, mau quản ."
Kiều Giang Tâm : "Tớ quản nổi."
Cố Vân Châu khựng : "Không, quản . Có quản ?"
Giọng ôn nhu, thần sắc nghiêm túc.
Kiều Giang Tâm , đầu : "Tớ rảnh quản."
Cố Vân Châu cũng giận, khóe miệng nhếch lên, đầu với Lưu Hân Nghiên: "Xấu."
Làm Lưu Hân Nghiên tức đến dựng cả lông mày.
"Giang Tâm thèm quản là !"
Kiều Giang Tâm hai đứa trẻ con , vui vẻ ha hả.
Ở một đầu khác của huyện Ninh, Từ Tử Tình thấy Văn Đồng mặt lạnh cửa, khỏi hỏi: "Sao ? Vẫn xong ?"
Văn Đồng phịch xuống ghế, đưa tay đẩy gọng kính sống mũi, giọng điệu đầy phẫn nộ:
"Một con mụ nhà quê, đầu óc như cục đá trong hố phân, cứng đầu cứng cổ. đến cửa bao nhiêu , là nể mặt nó lắm , con khốn ."
Lúc Văn Đồng trút bỏ vẻ lịch lãm hào hoa bên ngoài, đó là bộ mặt âm u.
Từ Tử Tình sán gần: "Anh Đồng, chỉ là nước lèo của cái quán ăn nhà quê đó thôi, cần coi trọng thế ?"
Văn Đồng giọng cũng : "Em cái gì. Bà nội em cũng đấy, cả đời sơn hào hải vị gì mà ăn qua, bà là kén ăn nhất. Món vằn thắn của 'Thực Hương' , đến bà ăn cũng tấm tắc khen. Anh lấy hai công thức nước lèo , thứ nhất là vì mấy cái nhà hàng đầu tư ăn , dùng nó cho nhà hàng của . Thứ hai là thể hiện lòng hiếu thảo với bà nội. Dù ở nhà họ Văn, lời của bà vẫn trọng lượng."