Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 259: Lý Tiểu Bình ghen tị
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:45
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe bò từ đầu thôn , dọc đường là vây xem chào hỏi.
"Hữu Phúc chúc mừng nhé. Hì hì, tên Hữu Phúc đặt thật, đúng là phúc."
"Tần Tuyết giỏi thật. Mới về nhà chồng một năm mà sinh luôn hai đứa. Đừng Hữu Phúc cưới vợ muộn, bốn mươi tuổi đủ nếp đủ tẻ ."
" , chả trách đòi lễ hỏi cao thế. Nhìn con dâu nhà cưới về kìa, gà mái đẻ trứng, ba năm mới sinh một đứa con gái (đồ赔 tiền)."
"Hứ, ông thì thôi . Nếu lúc đầu ông cũng chịu cho con dâu ông đến trạm y tế, thì nó cũng đến nỗi tổn hại . ông bản lĩnh như ?
bà Đào , riêng một mũi t.h.u.ố.c thôi gần 20 đồng, ở bao nhiêu ngày, tốn cả trăm bạc ? Toàn là tiền đắp đấy."
" , ngần tiền đủ cưới vợ mới . Nếu chịu khó chọn, vợ mới khi còn cần nhiều tiền thế ."
"Chậc chậc chậc, Hữu Phúc cưới cô vợ đúng là đắt giá thật."
Lý Tiểu Bình cõng con, xách theo chậu tã lót giặt xong ngang qua, bàn tán, bất giác ngẩng đầu lên xe bò.
Trên xe, Liêu Phúc Trân ôm một đứa, Kiều Giang Tâm ôm một đứa, hai kẹp Tần Tuyết ở giữa.
Tần Tuyết mặc đồ kín mít, đội mũ, yếu ớt tựa Liêu Phúc Trân, mỉm gật đầu chào hỏi ven đường.
Miệng Kiều Hữu Phúc thì toe toét khép , mặt mày vênh váo đầy hân hoan.
Lòng Lý Tiểu Bình nhói lên, trong miệng đầy vị chua chát.
Cùng là con dâu nhà họ Kiều, lúc cô cầu xin đến trạm y tế, nhà ai đưa cô .
Để đến nỗi cô tổn thương, cả tháng ở cữ xuống giường nổi, đến giờ vẫn còn đủ thứ di chứng.
Vậy mà Tần Tuyết, một đàn bà qua một đời chồng, còn mang theo con riêng, nhà họ Kiều nâng niu như báu vật trong lòng bàn tay.
Nhìn chiếc xe bò xa, sự ghen tị trong mắt cô thèm che giấu nữa. Dựa cái gì?
Tần Tuyết xuất viện về nhà, nhà họ Kiều cũng trở guồng của .
Ở nhà Liêu Phúc Trân và Lưu A Phương chăm sóc, em Kiều Hữu Phúc giục ngoài bán hàng.
Kiều Giang Tâm ăn một bữa cơm ở nhà, hẹn với gia đình là ngày bọn trẻ đầy tháng sẽ về, đó cùng Cố Vân Châu và Lưu Hân Nghiên lên huyện Ninh.
, ngày thứ ba khi Kiều Giang Tâm về, Cố Vân Châu và Lưu Hân Nghiên cũng chạy xuống theo.
Họ là về thăm ông Trình.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Các vị, về đây~", Lưu Hân Nghiên còn cửa bắt đầu la lớn.
Lưu A Hà tiếng, đeo tạp dề chạy đón: "Giang Tâm, cuối cùng em cũng về ."
"Sao thế ạ? Gói gia vị em để cho chị mà?", Kiều Giang Tâm xách túi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-259-ly-tieu-binh-ghen-ti.html.]
Lưu A Hà theo Kiều Giang Tâm: "Không chuyện ở tiệm. Có một vị khách tìm em, đến mấy bận , tìm em bàn chút chuyện."
" , thím dâu em ? Khỏe ?"
Kiều Giang Tâm : "Khỏe ạ, sinh cho bác cả em một trai một gái, cả nhà ai cũng mừng. lúc sinh cũng khổ sở một phen, tuy em thấy, nhưng kể cũng thấy nguy hiểm."
Lưu A Hà nhớ lúc sinh con, đồng cảm sâu sắc với chủ đề . Ba đứa con của chị đều là chị tự sinh, đứa thứ ba còn là tự đỡ, bà mụ cũng mời.
"Chứ , đàn bà sinh con ai mà qua quỷ môn quan một vòng, huống hồ chị còn m.a.n.g t.h.a.i đôi."
Kiều Giang Tâm cất đồ đạc trong túi hành lý xong, xoay ngoài, lúc mới hỏi: "Chị bảo tìm em, tìm em gì?"
"Nghe tìm em bàn chuyện ăn." Lưu A Hà theo trả lời: "Ăn mặc bảnh bao, điệu bộ giống như dân buôn bán. Lần nào đến cũng gọi canh với vằn thắn của ăn. Mấy ngày nay đến ba bận , chị bảo với ông là em về."
Kiều Giang Tâm để tâm lắm: "Ồ, kệ ông , nếu việc gấp ắt sẽ ."
Nói xong, Kiều Giang Tâm hỏi chuyện buôn bán trong tiệm: "Mấy ngày nay trong tiệm thế nào? Không vấn đề gì chứ?"
Lưu A Hà lắc đầu: "Trong tiệm thì vấn đề gì. À đúng , cửa hàng của Hồ Xương Lương mở , mới 2 ngày ."
Đang , Hồ Xương Lương ở cách đó xa thấy Kiều Giang Tâm mấy về, vội vàng tới.
"Hô, chịu về ?", Giọng khôi phục vẻ cà lơ phất phơ như .
Lưu Hân Nghiên liếc : "Ủa, Hồ lão bản tái xuất giang hồ ?"
Hồ Xương Lương hổ gãi đầu: "Gì mà tái xuất giang hồ, ở nhà rảnh rỗi gì , kiếm chuyện g.i.ế.c thời gian thôi."
Kiều Giang Tâm trêu : "Ồ, mà rảnh rỗi gì á, Tiểu Huệ thế nhỉ."
Hồ Xương Lương nhắc tới Thái Tiểu Huệ là đau đầu: "Trời, các cô đừng nhắc tới cô nữa, giờ vẫn còn đau đầu đây."
Lưu Hân Nghiên vẻ mặt hóng hớt: "Sao thế? Nghe Thái Tiểu Huệ thương hoa tiếc ngọc, đ.ấ.m một phát thành mắt gấu trúc luôn ?"
Hồ Xương Lương mặt đầy bất đắc dĩ: "Tính tình cô các cô còn , ý là nổi khùng lên. sợ cô thật đấy. xuất viện mời cô em y tá ăn một bữa cơm, cô phi thẳng tới hất bàn mất mặt."
Kiều Giang Tâm và Lưu Hân Nghiên , mặt đều hiện rõ mấy chữ "Có vấn đề".
Cả hai đều mang vẻ mặt hóng hớt, kéo ghế xuống bên cạnh Hồ Xương Lương.
Cố Vân Châu cũng đầu về phía Hồ Xương Lương: "Anh lăng nhăng thật đấy. Cứu mà cũng quen em y tá? Ăn bữa sáng mà mấy cô nhân viên trong tiệm cũng thành bà con nhà . Nằm viện còn mời y tá ăn cơm. Sao treo lên Thiên An Môn luôn ? Thái Tiểu Huệ đ.á.n.h c.h.ế.t cũng đáng."
Hồ Xương Lương vội vàng biện giải: "Sao các cũng giống hệt Tiểu Huệ thế? đó là xã giao bình thường. Lúc ở bệnh viện, đồng chí y tá đó chiếu cố nhiều, nên mới mời cô ăn cơm cảm ơn, như các nghĩ ."
Lưu Hân Nghiên cắt lời : "Người chiếu cố thế nào? Mà chiếu cố bệnh nhân là trách nhiệm của bác sĩ y tá ? Tớ thấy Tiểu Huệ vô lý, cô gây sự với chắc chắn là nguyên nhân."
( là phụ nữ bênh phụ nữ, Lưu Hân Nghiên quên từng "mắt gà chọi" với Thái Tiểu Huệ thế nào.)
Hồ Xương Lương cao giọng : "Các hiểu , cái bệnh viện đó căn bản là nơi cho ở. đó cứu mạng mà suýt nữa mất mạng luôn. Mỗi ngày 5 giờ sáng hộ lý dọn vệ sinh đ.á.n.h thức một , 6 giờ lấy m.á.u đ.á.n.h thức, 7 giờ y tá giao ban chạy tới gọi một , 8 giờ bác sĩ buồng gọi một . tưởng cuối cùng cũng xong, 9 giờ bảo truyền nước, truyền nước xong thì cả bệnh viện ồn ào hẳn lên, kẻ , ầm ĩ đến tận nửa đêm. là bệnh nhân, bác sĩ cứ luôn miệng bảo nghỉ ngơi cho khỏe. suýt nữa họ cho phát điên, ở hơn một tuần mà thần kinh vấn đề luôn, hành cho suy nhược thần kinh. Là cô y tá thấy bất bình, giúp chặn ít phiền phức, mới nghỉ ngơi. Thế nên cảm ơn ?"