Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 257: Tần Tuyết trở dạ

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:43
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Tuyết : "Khách sáo gì chứ, đều là một nhà cả."

 

Lưu A Phương vội phản bác: "Nên mà chị. Đừng bà Cột, ông Cột cũng giúp nhà bao nhiêu. Chưa gì khác, chỉ riêng củi lửa đun nấu mỗi ngày cũng đều do ông gánh từng gánh về. Nếu ông bà giúp đỡ, Hữu Phúc với Hữu Tài thể yên tâm chạy bên ngoài ? Ngay thời gian bà Cột tới, hai ảnh về nhà lượn ngoài đồng thì cũng là gánh nước. Giờ thì , về đến cửa là cơm nóng canh nóng. Mượn tiếng là chăm chị, chứ thực cả nhà em đều nhờ."

 

Lưu A Phương với vẻ cảm kích: "Haizz, đừng cũng chỉ là mấy việc vặt trong nhà, nhưng em rảnh tay , tinh thần cũng phấn chấn hơn nhiều. Tối thằng Giang Mộc nó quấy, em cũng sức mà dỗ. Tính thằng Giang Mộc nhà em cũng hưởng phúc bao nhiêu."

 

Đang chuyện, Liêu Phúc Trân bưng bữa sáng .

 

Một bát cháo rau xanh, một bát canh trứng.

 

Tần Tuyết cuối thai kỳ táo bón, nên dạo ăn món khá dễ tiêu.

 

Liêu Phúc Trân đặt bữa sáng xuống, bê chậu nước, bàn chải, cốc dùng bàn : "Con ăn , việc gì thì gọi , đừng cử động lung tung. Mẹ ngoài băm lá cải cho gà ăn, hôm nay nhặt ba quả trứng gà lận."

 

Tần Tuyết gật đầu, sang Lưu A Phương: "Em ăn ?"

 

Lưu A Phương ném tã lót dùng bồn, một tay cắp Giang Mộc lên chuẩn đưa thằng bé ngoài phơi nắng.

 

"Ăn ạ. Thằng Giang Mộc cũng ăn mấy thìa canh trứng, thím đấy, chỉ nhỏ hai giọt dầu , nêm nếm gì thêm mà nó ăn thơm lắm. Ha ha ha, chị dâu ăn nha,趁 lúc mặt trời gắt, em đưa nó phơi nắng chút."

 

Tần Tuyết ăn sáng xong, Liêu Phúc Trân dọn bát đũa.

 

"Con nghỉ một lát, rửa bát xong dìu con cổng dạo. Bác sĩ Hải Mậu bảo vận động một chút sẽ cho con, vất vả cũng chỉ mấy ngày thôi, chờ sinh xong là khỏe."

 

Tần Tuyết gật đầu: "Vâng ạ, vất vả cho ."

 

Cuối thai kỳ, cả cô phù lên lợi hại, ấn mắt cá chân là lõm một hố, giày cũng xỏ , giờ đang đôi dép lê cỡ lớn mà Liêu Phúc Trân cho.

 

Thấy Liêu Phúc Trân bếp, Tần Tuyết vịn bàn dậy, hoạt động chân cẳng một chút.

 

Vừa một lúc, cô liền cảm thấy một dòng nước ấm chảy dọc đùi xuống.

 

"Mẹ, !!!"

 

sinh con so, Tần Tuyết vẫn sợ đến mức mặt cắt còn giọt máu.

 

Liêu Phúc Trân vù một cái từ bếp chạy như bay tới.

 

Chẳng cần Tần Tuyết , bà cái quần ướt của cô là đầu chạy ngay.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

"Con đừng cử động, gọi ."

 

Vừa khỏi cửa, Liêu Phúc Trân liền hét lớn: "A Phương, Tiểu Tuyết sắp sinh , em mau trông nó, thím gọi !"

 

Lưu A Phương tiếng đầu , chỉ thấy bóng lưng gầy gò của bà cụ đang chạy như bay.

 

Cô vội bế Giang Mộc chạy nhà trong.

 

Một lát , Liêu Phúc Trân dẫn ông Trình, chị Phượng (vợ Cao nhà bên) và bà Đào tới.

 

Chị Phượng và bà Đào mỗi xốc một bên nách Tần Tuyết ngoài.

 

Ông Trình ném hai bó rơm lên xe bò trải cho phẳng, Lưu A Phương đặt Giang Mộc lên giường vội chạy phòng Tần Tuyết ôm chăn .

 

Chăn bông trải lên lớp rơm, Tần Tuyết dìu lên .

 

Liêu Phúc Trân nhanh như chớp xách theo túi đồ sinh chuẩn từ sớm, trèo lên xe.

 

Còn quên đầu gọi bà Đào: "Bà Đào mau lên xe, Tiểu Tuyết nhà m.a.n.g t.h.a.i đôi, tuy là đến trạm y tế, nhưng vẫn phiền bà cùng."

 

Xong sang cảm ơn chị Phượng: "Cái đó... chị Phượng , cảm ơn chị nhé, chờ về mời chị ăn cơm."

 

Dứt lời, ông Trình quất một roi m.ô.n.g con bò, xe bò lập tức chạy .

 

Toàn bộ quá trình đến mười phút, phối hợp ăn ý lạ thường.

 

Lưu A Phương mặt đầy lo lắng chiếc xe bò xa dần, tay ôm Giang Mộc đang ngằn ngặt: "Haizz, lúc sinh thằng Giang Mộc, chị dâu bận trong bận ngoài, giờ đến lượt chị , chẳng giúp gì."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-257-tan-tuyet-tro-da.html.]

Chị Phượng an ủi: "Ối, chẳng tại cô dứt ? Có bà Cột , bà Đào cũng cùng, ."

 

Lúc mới sáng sớm, Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài mới ngoài bao lâu, lúc giữa trưa họ sẽ về, lúc buôn bán thì tối mịt mới về nhà.

 

Lưu A Phương vội hỏi chị Phượng: "Anh Thành Đống (chồng chị Phượng) ở nhà ? Sinh con mà đàn ông ở bên cạnh là . Chị bảo Thành Đống giúp một chút, đến nhà em đạp xe gọi cả em với, cả với chồng em hôm nay bên khu ngàn gian động ."

 

Nói , Lưu A Phương bồi thêm một câu: "Chị yên tâm, để Thành Đống công ."

 

Chị Phượng vội : "Ôi dào, hàng xóm láng giềng khách sáo thế. Nhà ổng đồng , gọi ổng về cho."

 

Một lát , Cao Thành Đống tất tả theo vợ. Hồi trẻ nhà là địa chủ, kỹ thuật xe đạp đùa.

 

Lúc Kiều Hữu Phúc vội vã đạp xe đuổi tới trạm y tế thì qua hai tiếng đồng hồ.

 

"Thím, thím, Tiểu Tuyết ?", Kiều Hữu Phúc níu lấy Liêu Phúc Trân đang ở cửa phòng sinh hỏi.

 

Liêu Phúc Trân cũng sốt ruột kém: "Thím hỏi bác sĩ, bác sĩ bảo nhanh . Bà Đào cũng trong , chắc là , con đừng lo."

 

Miệng thì an ủi Kiều Hữu Phúc, chứ khóe miệng của chính Liêu Phúc Trân cũng sắp nổi rộp cả lên.

 

Cô y tá vội vã từ trong phòng , Kiều Hữu Phúc vội buông Liêu Phúc Trân , chạy tới kéo cô y tá.

 

"Vợ, vợ ? Không chứ? Tần Tuyết, cái m.a.n.g t.h.a.i đôi , là vợ ."

 

Cô y tá : "Chưa nhanh , yên tâm, chúng bác sĩ túc trực bên trong , sốt ruột cũng vô dụng."

 

Lúc cô y tá cầm đồ , Kiều Hữu Phúc chặn cô , run run rẩy rẩy : "Bác sĩ, các cô t.h.u.ố.c gì thì... cứ dùng hết nhé. Nhà tiền, nhất định giữ cho con cô bình an, sẽ tặng cờ thưởng cho các cô."

 

Cô y tá thèm để ý đến , vội vàng , đóng sầm cửa .

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Tần Tuyết trong phòng thỉnh thoảng vọng . Kiều Hữu Phúc lo như kiến bò chảo nóng, gân cổ lên gọi vọng :

 

"Tiểu Tuyết, với thím đều ở ngoài , em đừng sợ nhé, bọn đều ở ngoài !"

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết kéo dài đến 11 giờ trưa, một tràng nỉ non truyền .

 

Nghe thấy tiếng trẻ con, Kiều Hữu Phúc kích động đến mức cứ xoa tay liên tục: "Sinh , sinh ."

 

cửa phòng sinh vẫn mở, tiếng kêu của Tần Tuyết bên trong yếu ớt lắm .

 

"Anh, ~"

 

Kiều Hữu Tài ôm một cái phích nước, một cái bình giữ nhiệt vội vàng chạy tới: "Anh, chị dâu ?"

 

Kiều Hữu Phúc xoa tay: "Vừa tiếng con , chắc là sinh một đứa , cũng tình hình thế nào nữa."

 

Đang , cửa đẩy .

 

Kiều Hữu Phúc và Liêu Phúc Trân theo bản năng xông .

 

"Này, các ." Cô y tá ngăn , đưa một đứa bé quấn tã kỹ càng cho Kiều Hữu Phúc: "Là một thằng cu. Bên trong vẫn đang sinh, còn một đứa nữa ."

 

Kiều Hữu Phúc run run rẩy rẩy đón đứa bé như nâng trứng mỏng.

 

"Bác sĩ, bác sĩ." Kiều Hữu Tài giơ tay, đưa phích nước trong tay qua.

 

"Bác sĩ, cho chị dâu . Cả buổi sáng , cho chị dâu bồi bổ sức lực. Trong phích là gà hầm sâm lát, trong bình giữ nhiệt là nước đường đỏ, cô mau đưa cho chị dâu ."

 

Trong phòng sinh, bà Đào đỡ đầu Tần Tuyết cho cô uống nửa ly nước đường đỏ: "Mau uống , ăn no mới sức mà sinh con."

 

Phích nước mở nút gỗ, đổ hộp cơm, một mùi canh gà thoang thoảng mùi sâm lan trong phòng sinh, hòa lẫn với mùi m.á.u tanh nồng nặc.

 

Mấy lát sâm là Kiều Giang Tâm nhờ Phó viện trưởng Vương kiếm , tốn mấy chục đồng mới mua mười mấy lát, chuẩn riêng cho Tần Tuyết.

 

Canh gà là Lưu A Phương nấu, là thịt gà xé sợi nhỏ, xương.

 

Tần Tuyết như vớt từ nước lên, cả ướt đẫm mồ hôi, cô cố gắng há miệng: "Bà Đào, con gặp Cột, nhớ nó lắm..."

 

 

Loading...