Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 255: Bởi vì em là em gái của chị

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:41
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Tề Hải Thanh thoáng buồn, khóe miệng nhếch lên một nụ chua xót: “Thải Vi, Thải Vi cô ... cô mất .”

 

Lưu Thúy Vân sững sờ. Lúc bà mới chú ý thấy Tề Hải Thanh so với mấy năm già nua, tiều tụy nhiều.

 

Ngược , Ali mấy tháng nay theo Kiều Giang Tâm, sắc mặt đỡ hơn .

 

“Sao mất ? Mất bao lâu ? Hồi ở phòng bệnh thấy vẫn khỏe mạnh mà.” Giọng Lưu Thúy Vân cũng đầy thương cảm.

 

Lý Thải Vi là một rộng rãi, dịu dàng. Năm đó Lưu Thúy Vân mất con gái, thái độ nhà chồng cũng bà c.h.ế.t tâm. Chính Lý Thải Vi cùng phòng bệnh an ủi bà, còn lấy nước ấm, dìu bà vệ sinh.

 

Chính bà mang đến một tia ấm áp cho Lưu Thúy Vân lúc đang tuyệt vọng nhất.

 

“Mẹ cháu mất bốn năm ạ.” Giọng Ali cũng đượm buồn.

 

Lưu Thúy Vân liếc Ali, thầm nghĩ, ai, ông trời mắt, sống lâu, còn cái thứ như Chu Mãn Ngọc với Phương Niên Chinh ( chồng và chồng bà) thì sống dai.

 

Thấy khí chùng xuống, bà vội lảng sang chuyện khác: “Hồi chịu ơn hai bố con, cũng cơ hội cảm ơn. Vừa duyên gặp , chủ, chúng cùng ăn một bữa cơm nhé.”

 

Tề Hải Thanh vội xua tay: “Tấm lòng nhận, còn ăn cơm thì thôi.”

 

Từ khi vợ mất, cuộc sống của chỉ còn kiếm tiền và trả nợ. Bất cứ chuyện gì cần đến tiền, đều tránh thì tránh.

 

Nhân tình là qua . Anh sợ ăn của , đến lúc mời , tiếc tiền.

 

Cũng như bây "giờ, Lưu Thúy Vân mời ăn cơm, điều đầu tiên nghĩ đến là: thể ăn, ăn của khác cũng chính là ăn của . Anh tiếc.

 

Lưu Thúy Vân dường như hiểu tâm tư của Tề Hải Thanh: “Ối giời, . cũng thẳng với . Năm đó viện là do chị họ đưa , một xu. Mấy cốc sữa đậu nành nóng của hai bố con, với cả những lời khuyên giải của chị Lý, mới giúp ngày hôm nay.”

 

“Sự giúp đỡ đó, thể hai bố con thấy là gì. đối với lúc đó, thật sự quý giá. Giống như , than sưởi ấm ngày tuyết.”

 

“Cho nên, Tề, bữa cơm , nhất định ăn.”

 

Nói xong, Lưu Thúy Vân vẫy tay gọi Kiều Giang Tâm, hỏi xem món gì ngon, giữa trưa ăn ở đây luôn.

 

Tề Hải Thanh Lưu Thúy Vân gọi món một cách dứt khoát, miệng há , nhưng lời từ chối .

 

Mấy năm nay, bất kể là họ hàng, bạn bè đồng nghiệp cũ, tất cả đều tránh như tránh tà, chỉ sợ bám vay tiền.

 

Mấy năm ở huyện bên, càng lúc càng cô độc. Mọi đều nhạo, xa lánh .

 

Sau khi vợ qua đời, Kiều Giang Tâm và Lưu Thúy Vân là hai duy nhất đối xử với .

 

Lưu Thúy Vân rót cho , hỏi bây giờ đang .

 

Trong mắt bà sự coi thường, cũng ghét bỏ thương hại. Tề Hải Thanh cảm thấy giống như một con .

 

Ali quen cửa quen nẻo chạy bếp phụ giúp.

 

Kiều Giang Tâm bếp sắp xếp món Lưu Thúy Vân gọi, gọi Ali phòng .

 

Nàng lôi từ gầm tủ đầu giường một cái hộp, mở đưa cho Ali.

 

“Đây là chị chọn cho em, em thích . Đeo thử xem.”

 

Trong hộp là một chiếc vòng bạc nhỏ kiểu đẩy, thể điều chỉnh kích cỡ.

 

“Đây là?” Ali hỏi.

 

Kiều Giang Tâm : “Vòng bạc. Là chấp niệm của cô gái. Người đồn, cô gái nào yêu thương, cũng đều một chiếc vòng bạc.”

 

“Đây là chị mua cho em. Chị hy vọng em sẽ luôn yêu thương, cả đời vui vẻ, hạnh phúc.”

 

“Không từ chối nhé. Đây là lời chúc phúc chân thành nhất của chị dành cho em.”

 

Kiều Giang Tâm kéo tay Ali, đeo chiếc vòng lên cho cô bé.

 

Chiếc vòng bạc nhỏ xinh lúc lắc cổ tay gầy guộc của Ali.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-255-boi-vi-em-la-em-gai-cua-chi.html.]

“Chị Giang Tâm, chị với em như ?” Ali nghẹn ngào, hốc mắt đỏ hoe ngẩng đầu Kiều Giang Tâm.

 

“Sau khi em mất, chị là đầu tiên với em. Em nghĩ lâu, đây em quen chị.”

 

“Lần đầu tiên gặp là ở cổng trường. Lần thứ hai gặp, chị đưa em tìm bố.”

 

“Sau đó chị còn luôn chăm sóc em. Tại chị với em như ?”

 

Kiều Giang Tâm thầm nghĩ trong lòng: Bởi vì kiếp , chúng là đôi bạn nhất. Chúng đùm bọc lẫn , sưởi ấm cho , cùng tạp vụ.

 

Cùng chống ông chủ vô lương tâm, ăn chung một cái màn thầu, ăn chung một suất mì xào, quần áo đổi cho mặc, dùng chung một cái khăn mặt, ngủ chung một cái giường ký túc xá. Trong cảnh gian khổ nhất, chúng trao cho ấm.

 

Chúng hẹn ước tặng cho một chiếc vòng bạc. Em mua cho chị, nhưng chị kịp mua cho em.

 

“Bởi vì em là em gái của chị.” Kiều Giang Tâm hồn, xoa đầu cô bé, trả lời.

 

“Đừng khoe lung tung đấy nhé, tự đeo là .”

 

Ali nghiêm túc gật đầu: “Vâng. Chị Giang Tâm, em cũng sẽ mua cho chị, mua cho chị mấy cái luôn, còn mua cả vòng vàng cho chị nữa.”

 

“Vậy thì em học hành cho giỏi . Vòng vàng rẻ . Học hành tương lai mới mua nổi.” Kiều Giang Tâm dắt cô bé ngoài.

 

Ali lẽo đẽo theo , giọng điệu kiên định: “Em nhất định sẽ học thật giỏi. Sau tương lai, em sẽ mua vòng vàng cho chị. Em còn mua nhiều quà cho chị, mua nhiều quần áo , còn cả đồ ăn nữa.”

 

Ali nghiêm túc Kiều Giang Tâm, ánh mắt kiên định, cơ thể căng thẳng.

 

Kiều Giang Tâm : “Được, chị tin em.”

 

Câu thốt , cả Ali thả lỏng hẳn. Cô bé cong cong mày mắt, rạng rỡ.

 

Lưu Thúy Vân gọi món lúc mới 11 giờ, bữa sáng qua, bữa trưa tới, nên trong tiệm khách khác. Đồ ăn cũng nhanh dọn lên.

 

Kiều Giang Tâm trực tiếp một nồi gà hầm sườn non, bên dán bánh ngô, múc cho mỗi một bát canh nóng.

 

Như cả món mặn, món chính, lẫn canh.

 

“Nhiều ghê . Giang Tâm, nhân lúc còn sớm, ăn chung luôn . Lát nữa bận đấy.” Lưu Thúy Vân gọi Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm lắc đầu: “Mọi ăn ạ, con đói.”

 

Nàng chủ, bạn bè tới ăn đều trả tiền. Bữa nào cũng sà ăn chung, tiền là thu thu đây?

 

Lưu Thúy Vân thấy Kiều Giang Tâm từ chối cũng gì thêm, chỉ mời bố con Tề Hải Thanh ăn.

 

“Nào nào, Tề, Tiểu Ali, đừng khách sáo. Món ăn ở tiệm Giang Tâm nổi tiếng là ngon đấy.”

 

“À đúng , Tề, uống rượu ?”

 

Nói xong, bà đợi đối phương trả lời, gọi Kiều Giang Tâm: “Giang Tâm, rót cho dì hai ly ‘thiêu đao tử’ (rượu mạnh) qua đây.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Tề Hải Thanh vội lắc đầu: “Rượu thì thôi.”

 

Lưu Thúy Vân : “Uống một chén . Không chỉ bảo Giang Tâm rót một ly ? À , lúc nãy công việc của 5 rưỡi là tan đúng ?”

 

mới chuyện qua với Tề Hải Thanh, khi Lý Thải Vi qua đời, hai bố con gánh khoản nợ hơn một ngàn.

 

Tề Hải Thanh gượng gạo gật đầu: “Vâng, 5 rưỡi. Cũng may mà Tiểu Kiều giúp đỡ. Chứ giờ vẫn còn ở công trường bên huyện cạnh trực đêm. Hì hì.”

 

cũng đang nghĩ xem tìm việc thời vụ thêm. Tuy Tiểu Kiều cần gấp, nhưng còn nợ nần, trong lòng cứ canh cánh, đè nặng khó chịu lắm.”

 

Lưu Thúy Vân cảm kích là một chuyện, nhưng trong lòng bà ấn tượng về gia đình họ Tề cũng .

 

Lý Thải Vi dịu dàng, nhiệt tình. Tề Hải Thanh tuy bản lĩnh gì lớn, nhưng thật thà, tử tế, nhân phẩm . Thời buổi , thể vì chữa bệnh cho vợ mà gánh một món nợ khổng lồ như , cũng coi là một đàn ông chân chính.

 

Chứ đổi là Phương Niên Chinh nhà bà, đừng hơn một ngàn, cho dù chỉ hơn một trăm, chừng cũng bảo chữa, bắt bà chờ c.h.ế.t.

 

Nghĩ nghĩ, bà mở lời: “Anh Tề, bên một việc bốc vác hàng hóa, cũng khớp với giờ tan của đấy. Không hứng thú ?”

 

 

Loading...