Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 251: Chọc thủng

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:37
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh em Kiều Hữu Phúc ăn cơm trưa xong, tìm Lưu Thúy Vân lấy hàng về thẳng.

 

Kiều Giang Tâm thì nhận ít quà. Lưu A Hà cho nàng một bát mì trường thọ, Quả Đào tặng một cái bờm tóc, Lưu Hân Nghiên tặng một cái móc khóa thủy tinh, ngay cả Ali cũng tặng một tấm thiệp tự .

 

Cố Vân Châu tặng chính là chiếc đồng hồ mà trả tiền cọc từ hôm Tết Đoan Ngọ.

 

Đồng hồ đưa riêng. Kiều Giang Tâm nhận lấy, liếc , vội vàng đẩy trả : “ lấy .”

 

“Cô thích ? chọn lâu lắm đấy, mua từ lâu .” Giọng Cố Vân Châu chút tủi .

 

Kiều Giang Tâm vội giải thích: “Không , đồ , nhưng mà... nó quý giá quá.”

 

Cố Vân Châu dúi cái hộp tay Kiều Giang Tâm: “18 tuổi là sinh nhật lớn. Đồ mua , cũng trả . Đây là đồng hồ nữ, ngoài cô , bạn nữ nào thiết cả. Cô mà nhận, dùng gì?”

 

Kiều Giang Tâm còn từ chối, Cố Vân Châu vội : “Đây là tấm lòng của , liên quan đến quý giá . ngày hôm nay, là nhờ cô khai sáng. Nếu , giờ vẫn còn luẩn quẩn trong mớ bòng bong . Hơn nữa, tiền. tuy đang dưỡng bệnh, nhưng trợ cấp hàng tháng vẫn phát đều đặn. Cơm còn ăn ở chỗ cô cơ mà.”

 

“Hay thế , sắp tới cũng sinh nhật, cô cũng tặng một món quà, ?”

 

Cố Vân Châu , cẩn thận thăm dò: “Lưu Hân Nghiên đang đan khăn quàng cổ cho Bành Chí Hoa đấy. Hay là... cô cũng đan cho một cái?”

 

Nói xong, căng thẳng chằm chằm Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm ý của đối phương, nàng thẳng: “Anh Cố, hiểu ý . Anh . những lời đây cũng là thật. kết hôn.”

 

Cố Vân Châu sững sờ, lập tức nhớ những lời Kiều Giang Tâm từng với Lưu Hân Nghiên ở thôn Cao Thạch.

 

Anh im lặng một lát: “Cô kết hôn, là vì cô cảm thấy đời ai đáng để cô phó thác chung . thích cô là chuyện của , cô chỉ cần ghét .”

 

Kiều Giang Tâm đẩy hộp đồng hồ về phía : “ ý . ý nghĩa của món quà thể đáp . Cho nên thấy nên nhận món quà quý giá như .”

 

Cố Vân Châu đẩy cái hộp trở : “Món quà bất kỳ ý nghĩa tiềm ẩn nào cả, chỉ đơn thuần là quà mừng tuổi trưởng thành cho cô.”

 

“Cô mà, thật lòng cảm kích cô. Khoảng thời gian quen cô, là quãng thời gian nhẹ nhõm, vui vẻ nhất trong đời .”

 

“Cô tuổi còn nhỏ, chuyện cứ thuận theo tự nhiên. Cô cần áp lực.”

 

Tấm giấy cửa sổ giữa hai chọc thủng. Mọi chuyện , khí dường như cũng khác .

 

Kiều Giang Tâm thấy Cố Vân Châu kiên trì, đành nhận lấy món quà: “Cảm ơn .”

 

Nàng nghĩ, tìm cơ hội trả lễ .

 

Kiếp trâu ngựa cho , kiếp , nàng thật sự bước hôn nhân.

 

Nàng đối với Cố Vân Châu ấn tượng cũng tệ, nhưng gia cảnh Cố gia thế nào, Kiều Giang Tâm cũng hiểu rõ.

 

Kiếp , cả nhà họ Trần đều bám nàng hút máu, dựa nàng cung cấp nuôi dưỡng, mà vẫn xem thường nàng mặt.

 

Cái ngạch cửa nhà họ Cố, chỉ e còn cao hơn, càng khó bước .

 

Hơn nữa, lẽ Cố Vân Châu chỉ là nhất thời hứng khởi, nàng nghĩ một cô gái nông thôn như sức hút lớn đến .

 

Vả , tình hình nhà họ Cố cũng phức tạp, rắc rối đủ đường. Nàng thích cuộc sống đơn giản, dính .

 

“Anh Cố, ? Giang Tâm từ chối ?” Lưu Hân Nghiên rướn cổ bóng lưng Kiều Giang Tâm rời , hỏi.

 

Cố Vân Châu “Ừ” một tiếng.

 

Lưu Hân Nghiên sắc mặt : “Sao chẳng buồn chút nào ?”

 

Cô nhắc : “Giang Tâm từ chối đấy.”

 

Cố Vân Châu liếc xéo cô: “Từ chối là . Bởi vì bây giờ còn đủ ưu tú.”

 

Lưu Hân Nghiên nghẹn họng: “Anh cũng tự tin thật đấy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-251-choc-thung.html.]

Cố Vân Châu hỏi vặn : “Không ‘lửa gần rơm lâu ngày cũng bén’ ?”

 

Lưu Hân Nghiên do dự một chút: “Nhỡ lâu ngày cũng bén thì ?”

 

Cố Vân Châu xoay bỏ . Lâu ngày sinh tình, hoặc là do "ngày" đủ lâu, hoặc là do đủ "tỏa sáng vạn trượng".

 

Bước chân ngừng một chút, đầy ẩn ý: “Y tá Lưu, với Chí Hoa là em chí cốt đấy. như ý, thì nguyện vọng ăn chực của cô cũng đạt thành. Mà tâm trạng thì cũng lợi cho bệnh tình của .”

 

Lưu Hân Nghiên ngẫm nghĩ hai vòng, lúc mới hiểu : “Ái chà, chuyện nha.”

 

Thôn Cao Thạch.

 

Lúc em Kiều Hữu Phúc kéo hàng về, Liêu Phúc Trân (bà nội Cây Cột) đang bưng thau cám vội vã lùa gà chuồng.

 

Bụng Tần Tuyết tám tháng, to đến mức đường cũng dìu.

 

Gà để tẩm bổ lúc ở cữ cũng chuẩn từ sớm. Trong nhà giờ điều kiện thiếu thốn, gà cũng nuôi ít. Tính cả gà trống, gà mái già đẻ trứng, trong nhà cũng hơn mười con.

 

“Bố, chú, hai về ?” Cây Cột đang nhóm lửa trong bếp, tiếng xe bò về, mặt mày hớn hở vọt .

 

Kiều Hữu Phúc nhảy xuống xe, vươn tay xoa đầu Cây Cột: “Tan học con?”

 

Cây Cột gật đầu: “Tan ạ. Bố, con dỡ đồ cho bố.”

 

Nói , Cây Cột ôm lấy cái túi nhỏ nhất xe bò chạy trong nhà.

 

Liêu Phúc Trân đặt đồ xuống, cũng đây xách đồ phụ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Kiều Hữu Tài đưa một cái giỏ cho bà: “Thím Liêu, đây là bánh bao thịt ở tiệm Giang Tâm . Tối nay ăn bánh bao, nấu cơm nữa. Nấu thêm nồi canh trứng gà là .”

 

Liêu Phúc Trân đưa tay nhận, gì đó, nhưng mấp máy môi đáp: “Được .”

 

Chỉ ăn bánh bao thịt, thế thì xa xỉ quá. Bà định thể nấu thêm ít cơm ăn kèm, bánh bao thịt còn dư thì mai hâm cho Lưu A Phương với Tần Tuyết ăn.

 

Lưu A Phương còn cho con bú, Tần Tuyết cũng bụng mang chửa, đều cần dinh dưỡng.

 

bà là ngoài, chủ nhà thì bà .

 

“À , trong bếp nấu nước nóng nhé. Quần áo cũng xếp gọn đầu giường hai .” Liêu Phúc Trân đầu thêm một câu.

 

“Vâng.” Kiều Hữu Phúc mỉm gật đầu.

 

Liêu Phúc Trân đang nhắc hai em họ, tắm thì trong bếp nước nóng, quần áo tắm xong để sẵn đầu giường .

 

Buổi tối, cả nhà quây quần ăn bánh bao, mặt mỗi là một bát canh trứng gà.

 

Liêu Phúc Trân gắp nhân thịt trong bánh bao của cho Cây Cột: “Cây Cột ăn , bà thích.”

 

Ăn xong một cái vỏ bánh bao, nửa bát canh, mặc kệ khuyên thế nào, Liêu Phúc Trân cũng chịu ăn thêm, no .

 

Thấy ăn xong, bà gọi Cây Cột bài tập, còn thì dọn dẹp rửa bát.

 

Kiều Hữu Phúc kể đề nghị của Kiều Giang Tâm cho Tần Tuyết .

 

“Tiểu Tuyết, thấy Giang Tâm lý. Chúng thể để bà nội Cây Cột công . Chuyện em thấy ?” Kiều Hữu Phúc hỏi.

 

Tần Tuyết cúi đầu, một lúc lâu mới : “Thật chuyện em nên ý kiến. Bởi vì Cây Cột chỉ là con riêng của em, bà nội Cây Cột là chồng cũ của em. Còn em, bây giờ là nhà họ Kiều.”

 

“Nếu nhất định em , em chỉ thể , bằng lòng thì em vô cùng cảm kích. Anh đồng ý, em cũng ý kiến gì.”

 

“Bà nội Cây Cột bây giờ chăm sóc là em và Cây Cột, mà tiền trong nhà là kiếm …”

 

Kiều Hữu Phúc nắm lấy bàn tay sưng phù của Tần Tuyết: “Em linh tinh gì . Em vất vả m.a.n.g t.h.a.i là con của Kiều Hữu Phúc . Cái gì mà chăm sóc em? Đó cũng là đang giúp chăm sóc con của . Với , cưới em, chăm sóc Cây Cột cũng là trách nhiệm của .”

 

“Khoảng thời gian em vất vả thế nào, đều thấy cả. Anh vô lương tâm. Anh hỏi ý em, là đang thử em, mà thấy chuyện gì trong nhà cũng nên là hai vợ chồng bàn bạc với .”

 

 

Loading...