Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 246: Song Bào Thai

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:32
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại bá, bác đừng vội, đừng ồn Vương phó viện trưởng.” Kiều Giang Tâm kéo tay đại bá .

 

Vương phó viện trưởng bắt mạch xong chằm chằm bụng Tần Tuyết: “Mấy tháng ?”

 

Tần Tuyết cũng căng thẳng theo: “Sáu, sáu tháng ạ.”

 

Vương phó viện trưởng lúc mới chú ý thấy vẻ mặt khẩn trương của , là họ hiểu lầm gì đó, vội vàng giải thích.

 

“Mọi đừng lo, đứa bé cả.”

 

“Phù ~”, Kiều Hữu Phúc thở phào nhẹ nhõm.

 

Vương phó viện trưởng liếc bụng Tần Tuyết: “Mấy tháng cuối cẩn thận đấy, e là đủ tháng sinh . Bên trong chỉ một, mà là hai đứa. Nuôi khá , nhưng khả năng sẽ sinh sớm.”

 

“Hả??”

 

“Hai đứa?”, Tần Tuyết há hốc miệng.

 

“Em bảo mà, lúc nó đạp cứ thấy bụng nổi u khắp nơi. Em còn tưởng nó dùng cả tay cả chân, nghĩ đứa nhỏ nghịch ngợm quá.”

 

Nàng sang chồng: “Mang thai sáu tháng mà bụng to hơn hồi mang Cây Cột bảy tháng. Em còn tưởng do đồ ăn nên con lớn nhanh.”

 

Kiều Hữu Phúc sững sờ, niềm vui sướng tột độ thoáng qua trong mắt, nhưng lập tức biến thành lo lắng.

 

“Vương phó viện trưởng, cái ... cái ..., là....”

 

Vương phó viện trưởng cũng vòng vo: “Toàn quen cả, cũng thẳng với . Đây là chuyện , nhưng cũng là chuyện . Hai đứa con thì nguy hiểm cũng tăng gấp bội.”

 

“Tình trạng của cô , chú ý nhiều hơn t.h.a.i p.h.ụ bình thường. Tuyệt đối đừng xách vật nặng, vệ sinh cũng cẩn thận, đừng xổm quá lâu, nhất định chú ý tránh va đập.”

 

“Sau tám tháng, bên cạnh lúc nào cũng . Bọn trẻ phát triển , cần tẩm bổ thêm, cứ ăn uống bình thường là . Con mà lớn quá thì sẽ chịu thiệt.”

 

“Đủ tám tháng là thể thấy m.á.u bất cứ lúc nào, hễ thấy m.á.u là đến bệnh viện ngay. Vì cho cả lẫn con, tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện tự sinh ở nhà. cũng cần chút tiền của các .”

 

Kiều Hữu Phúc nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Tuyết, vẻ mặt nghiêm túc lắng : “Vâng, nhớ , đều nhớ kỹ cả. Cảm ơn ông nhé Vương phó viện trưởng. Trước đây Giang Tâm cứ bảo chúng khám thai, nhưng ở nông thôn ai cái trò , nên chúng cũng để tâm. May mà gặp ông, cảm ơn ông nhiều lắm.”

 

Vương phó viện trưởng ha hả xua tay: “Được , , đừng khách sáo nữa. Thật sự cảm ơn thì lát nữa uống với lão già hai ly, bảo Giang Tâm thêm vài món sở trường.”

 

Vợ chồng Kiều Hữu Phúc mừng lo. Mừng vì một m.a.n.g t.h.a.i hẳn hai đứa.

 

Mà lo cũng vì một m.a.n.g t.h.a.i hẳn hai đứa.

 

Cây Cột hiểu lơ mơ, nhưng vui mặt. Tính cả Giang Mục nữa là nó ba đứa em .

 

Nó sắp đại ca của nhiều đứa.

 

Vương phó viện trưởng tuy bảo uống hai ly, nhưng kiềm chế, chỉ cụng với em Kiều Hữu Phúc một ly uống nữa.

 

Cái nhà , thì mang thai, thì dắt con nhỏ, lỡ hai đàn ông cũng say khướt thì còn thể thống gì nữa.

 

Ăn cơm xong, Kiều Giang Tâm chuẩn đóng cửa để đưa cả nhà dạo Bách hóa Đại lầu.

 

Tần Tuyết vốn dĩ định sắm đồ cho một đứa, giờ sắm cho hai đứa, cả hừng hực khí thế.

 

“Đi nhanh lên, nhân lúc hai tháng em còn . Vương phó viện trưởng dặn , tám tháng là cho em lung tung nữa.”

 

Kiều Hữu Phúc dắt Cây Cột vội vàng đuổi theo: “Em chậm thôi, Vương phó viện trưởng cẩn thận đấy.”

 

Lưu A Phương bế Giang Mục tủm tỉm cùng. Kiều Hữu Tài nghiêng đầu bàn với Lưu A Phương chuyện lát nữa mua sữa mạch nha và sữa bột.

 

“Lúc nãy hỏi trộm Vương phó viện trưởng , ông thằng bé đang tuổi phát dục, bồi bổ tử tế là đuổi kịp chúng bạn ngay. Cùng lắm thì với đại ca chạy xa thêm chút. Chỉ cần Giang Mục chịu ăn, cho nó ăn đến hai ba tuổi cũng .”

 

Kiều Giang Tâm hai cặp vợ chồng phía , ánh mắt thoáng chút ảm đạm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-246-song-bao-thai.html.]

 

Bố Giang Mục, đại bá cũng bác gái và các con. Nàng bỗng thấy còn thiết với gia đình như nữa.

 

“Chị Giang Tâm, chị xem bên kìa.” Quả Đào vẻ mặt hưng phấn chỉ một sạp hàng cách đó xa: “Chị xem, khăn lụa thôi, ơi là , màu gì cũng .”

 

Lưu Hân Nghiên theo ngón tay Quả Đào, vội : “Đi, chúng qua xem thử.”

 

Cố Vân Châu hai chạy , sang Kiều Giang Tâm: “Cô qua xem ?”

 

Kiều Giang Tâm lắc đầu: “Không cần , khăn lụa .”

 

Ánh mắt nàng đảo một vòng phố, dừng ở cổng một tiệm cơm lớn.

 

Hình như đám cưới, cổng tiệm cơm đông . Cả cánh cổng lớn trang trí bằng bóng bay đủ màu sắc, vô cùng. Kiều Giang Tâm tò mò.

 

Nhà ai chọn đúng ngày Tết Đoan Ngọ để kết hôn nhỉ?

 

Cố Vân Châu Kiều Giang Tâm, cổng tiệm cơm cách đó xa, sải bước về phía .

 

Mà Kiều Hữu Tài, đầu con gái, cũng đưa cái túi trong tay cho Lưu A Phương, thì thầm vài câu vội vã chạy về phía cổng tiệm cơm.

 

“Giang Tâm, ?” Lưu Hân Nghiên vẫy vẫy một chiếc khăn lụa màu vàng nhạt, hỏi Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm đáp thật to: “Đẹp lắm! cái khăn màu đỏ Bành tặng chị còn hơn.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lưu Hân Nghiên đỏ bừng mặt, hờn dỗi lườm Kiều Giang Tâm một cái, treo chiếc khăn lụa về chỗ cũ, nhặt mấy cái kẹp tóc sạp lên xem.

 

“Giang Tâm.” Là giọng của Cố Vân Châu.

 

Kiều Giang Tâm đầu , liền thấy Cố Vân Châu mặt ửng đỏ dúi ba quả bóng bay tay nàng.

 

“Đây.”

 

Kiều Giang Tâm ba quả bóng bay màu vàng, trắng, hồng buộc chung , ngạc nhiên Cố Vân Châu.

 

Cố Vân Châu ngẩn : “Không ? Vừa nãy thấy cô chằm chằm bóng bay mà.”

 

Kiều Giang Tâm bật , đưa tay chỉ về phía cổng tiệm cơm cách đó xa: “ đang nghĩ, Tết Đoan Ngọ mà cũng kết…”

 

Lời còn dứt, nàng thấy một bóng dáng quen thuộc ở cổng tiệm cơm đang cúi đầu khom lưng với chú rể.

 

Rất nhanh, Kiều Hữu Tài cầm mấy quả bóng bay, mặt mày hớn hở chạy tới.

 

“Giang Tâm, Giang Tâm, ủa, con cầm ? Bố cũng xin cho con , cầm lấy chơi .”

 

Kiều Hữu Tài liếc chùm bóng trong tay Kiều Giang Tâm, ha hả đưa chùm bóng của cho con gái.

 

“Con từ nhỏ thích mấy thứ màu sắc sặc sỡ. Hồi ba bốn tuổi xổm ven đường hái hoa dại cài lên đầu, hì hì.”

 

Kiều Giang Tâm há miệng: “Bố chạy riêng qua đó, chỉ để xin bóng bay cho con chơi thôi á?”

 

Tính tình của bố, Kiều Giang Tâm hiểu rõ nhất: nhát gan, yếu đuối, tự ti.

 

“Ừ, bố giờ buôn bán, gan hơn . Chứ như đây, bố chắc chắn dám . Ha ha ha, rèn luyện mà cả đấy. Vừa nãy bố thấy con cứ chằm chằm một hồi lâu, ngay là con chơi bóng bay.” Kiều Hữu Tài nhỏ giọng giải thích.

 

Hốc mắt Kiều Giang Tâm nóng lên: “Con lớn tướng thế , chơi bóng bay gì nữa chứ?”

 

Kiều Hữu Tài vươn bàn tay thô ráp, vén lọn tóc mai lòa xòa của Kiều Giang Tâm tai.

 

, chớp mắt thành cô nương lớn . Xin con nhé, theo một bố như , để con chịu nhiều khổ cực.”

 

Ánh mắt Kiều Hữu Tài phức tạp: “Có Giang Mục , bố càng thấy với con. Lẽ là chúng chăm sóc con…”

 

 

Loading...