Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 243: Trì Tố Trân tính tình đại biến
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:29
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Cửu Vượng dắt theo Kiều Kiến Hoa chạy khắp huyện Ninh cả một tuần. Họ lật tung khu vực gần nhà ga, chạy đến bệnh viện hỏi thăm, ở thành Nam kẻ lang thang, họ chạy tới thành Nam tìm một vòng.
Họ Kiều Kiến Quốc đây ở Tế Châu từng trộm túi hành lý, nên cũng dám đến đồn công an trình báo, cứ như ruồi bọ đầu mà tìm kiếm loạn xạ.
Hai cha con gần như lật tung cả cái huyện thành Ninh mà vẫn tìm thấy Kiều Kiến Quốc, bởi vì lúc đó, Kiều Kiến Quốc đang Thái Tiểu Huệ giấu trong nhà kho của xưởng gỗ bỏ hoang.
Về đến nhà, Kiều Cửu Vượng liền đổ bệnh. Nỗi đau kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh là một đả kích quá lớn.
Lôi Hồng Hoa cũng tiều tụy trông thấy. Mỗi ngày, bà đều ôm bức thư tuyệt mệnh mà Kiều Kiến Quốc cho mà lau nước mắt.
Kiến Quốc nhà bà là Kiến Hoa đ.á.n.h mới bỏ . Kiến Hoa nhà bà đang yên đang lành tại đ.á.n.h em ruột của ? Là Lý Tiểu Bình xúi giục!
Bà thể gây sự với con trai cả, chẳng lẽ thể gây sự với Lý Tiểu Bình ?
Cùng lúc đó, Kiều Kiến Hoa cũng hiểu rõ trong lòng, Kiều Cửu Vượng và Lôi Hồng Hoa đang đổ hết tội về chuyện của Kiều Kiến Quốc lên đầu .
Nếu ngày đó nhịn mà động thủ, Kiều Kiến Quốc bỏ , cũng sẽ xảy chuyện như bây giờ.
Vì trong lòng mang nỗi áy náy, nên khi Lôi Hồng Hoa gây khó dễ cho vợ , cũng còn che chở Lý Tiểu Bình như nữa, chỉ bảo Lý Tiểu Bình cố gắng nhẫn nhịn, thông cảm cho .
Lý Tiểu Bình vì chuyện Lôi Hồng Hoa ầm ĩ, quan hệ với Kiều Kiến Hoa cũng ngày càng căng thẳng. Không khí trong nhà đè nén đến mức thở nổi.
Nhà họ Kiều , nhà họ Trần cũng chẳng khá khẩm hơn.
Trì Tố Trân nhờ cái thai trong bụng mà một nữa về nhà họ Trần, hơn nữa còn ỷ đứa bé mà bắt đầu tác oai tác quái.
Xa Kim Mai tuy vẫn ngứa mắt Trì Tố Trân, nhưng cũng dám quá quắt như . Dù , trong bụng Trì Tố Trân cũng đang mang trưởng tôn của nhà họ Trần.
Hai tranh đấu gay gắt khiến cho khí trong nhà chướng khí mù mịt.
Trì Tố Trân ỷ mang thai, thèm bất cứ việc gì, chỉ lì trong nhà, là khỏe, cần dưỡng thai.
Xa Kim Mai thể động thủ, chỉ thể c.h.ử.i mắng. bà mắng, Trì Tố Trân liền ôm cái bụng còn lộ rõ, kêu đau bụng, la làng bà bà g.i.ế.c cháu đích tôn.
Xa Kim Mai đ.á.n.h , mắng cũng xong, trong lòng uất ức chịu nổi, chỉ thể giở trò đường ăn uống.
Biết Trì Tố Trân m.a.n.g t.h.a.i nghén ngửi nổi mùi rau hương xuân, bà liền ngày nào cũng món hương xuân.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đã hương xuân, bà còn giả nhân giả nghĩa mặt ngoài mà khuyên Trì Tố Trân ăn, “Tố Trân , nhà cũng gia đình gì giàu , kén ăn là , cho đứa bé. Làm cũng thể chỉ nghĩ cho bản .”
Nói xong, bà gắp cho Trì Tố Trân hai đũa đầy hương xuân.
Trì Tố Trân liếc bà hàng xóm bưng bát sang chơi, cố nén cơn giận trong lòng, “Mẹ, rõ là con ngửi mùi hương xuân mà.”
Xa Kim Mai lập tức kéo dài giọng, ném đũa, đập bát, “Ôi trời ơi, bà nội trợ đúng là gì cũng mắt cô. Hầu hạ ăn ngon uống cũng đúng, khuyên cô ăn cũng đúng. Vì cho cô bồi bổ dinh dưỡng, chỗ hương xuân đều là hái đọt non nhất, bên trong còn đập thêm hai quả trứng gà đấy. Nhà điều kiện chỉ , cơm nào cũng đòi ăn thịt khô thì lấy .”
Trì Tố Trân đối phương bóng gió châm chọc, cũng nhịn nữa, “Mẹ rõ con ăn hương xuân mà ngày nào cũng . Mẹ cũng chỉ mấy cái thủ đoạn bẩn thỉu đó thôi, đúng là ghê tởm hết sức!”
“Thôi đủ !!!” Trần Văn Đức gầm nhẹ một tiếng.
Hắn đầu với Trì Tố Trân, “Chỉ chút chuyện vặt vãnh , em nổi giận?”
Trì Tố Trân tức đến mức ngũ quan như bốc hỏa, “ tức giận? tức đến độ đẻ đây !”
“Sao em cũng văng tục c.h.ử.i bậy thế? Sự tu dưỡng của em ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-243-tri-to-tran-tinh-tinh-dai-bien.html.]
Trần Văn Đức cãi , sầm mặt cố nén giận, “Mẹ, con đưa 2 đồng ? Sáng mai cắt hai cân thịt về .”
Lần , bản thảo rải khắp nơi nhận khoản nhuận bút đầu tiên trong đời là 2 đồng tiền. Vì , cả Xa Kim Mai và Trì Tố Trân đều nhen nhóm hy vọng .
Xa Kim Mai bắt đầu đập phá, chỉ dâu mắng hòe, “Ăn hương xuân thì ? Tao thấy nó cố tình kiếm chuyện thì ! Còn đòi mua thịt, nó xứng ? Ăn chút hương xuân thể c.h.ế.t chắc? Người ai cũng ăn , một nó ăn . là đồ điều! Hương xuân là thứ bao nhiêu? Tao thấy nó cố ý gây sự, cố ý quậy phá cái nhà !”
Trần Văn Đức đau cả đầu, sang với Trì Tố Trân, “Chắc là em ăn quen thôi, em thử xem. Ăn quen là mà. Tụi ở nông thôn câu nệ nhiều , cái ăn, cái cũng ăn.”
Trì Tố Trân lời Trần Văn Đức khuyên, cố gắng nhét một miếng hương xuân miệng. ngửi thấy cái mùi nồng nặc của nó, cô lập tức nôn thốc nôn tháo, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Cô ầm ĩ ngay tại chỗ, đòi về nhà đẻ.
Trần Văn Đức chỉ đành lựa lời dỗ dành vài câu, hứa chắc ngày mai nhất định sẽ mua thịt.
Ngày hôm , Xa Kim Mai lời Trần Văn Đức dặn, quả thật cắt hai cân thịt. Vừa đúng lúc Trần Văn Phong và Trần Văn Tú cũng về, bà liền băm một nửa sủi cảo.
Sủi cảo nhân thịt heo trộn hương xuân.
Trì Tố Trân mong nhớ cả một đêm, đến trưa rốt cuộc cũng ăn sủi cảo thịt.
Cắn một miếng... nhân thịt heo trộn hương xuân.
Cơn uất hận dồn nén bấy lâu nay bùng nổ ngút trời. Cô hất văng cả cái bàn ngay tại chỗ.
Nước canh sủi cảo nóng hổi văng hết lên đùi Xa Kim Mai.
Trần Văn Đức đống sủi cảo vương vãi đầy đất, đang đau đớn gào thét, trở tay tát cho Trì Tố Trân một cái bạt tai trời giáng.
Đùi Xa Kim Mai phỏng rộp lên một mảng, nhân cơ hội dưỡng bệnh, bà cũng liệt giường.
Mọi việc nhà trong nhà đều đổ hết lên đầu kẻ đầu sỏ Trì Tố Trân.
Trì Tố Trân trong lòng nén giận. Tối đó, lúc nấu cơm, cô đem nửa cân thịt còn mà Xa Kim Mai treo lên, cắt thành từng phiến. Sau khi chần qua nước sôi, cô đổ hết chỗ ớt khô và bột ớt còn từ cỗ cưới .
Thấy ớt cay hút cạn nước, cô múc thêm một gáo nước lạnh nồi, tiếp tục nấu.
Bởi vì Trần Hữu Lượng suốt ngày ho khù khụ, căn bản thể ăn cay. Xa Kim Mai cũng ăn , huống hồ bây giờ chân bà còn đang phỏng, càng thể ăn cay. Trần Văn Đức thì bệnh trĩ, cũng ăn . cô thì ăn !
“Nào, nào, con nấu ngon, đừng chê nhé.” Trì Tố Trân bưng một chậu ớt đỏ rực, ánh mắt kinh ngạc của , đặt mạnh xuống bàn.
Xa Kim Mai mới Trần Văn Đức công tác tư tưởng, đồng ý sẽ ầm ĩ nữa, lập tức c.h.ử.i đổng lên:
“Con khốn nạn ! Mày cố ý ? Mày rõ cả nhà ăn cay mà!”
Trì Tố Trân nở một nụ giả lả, gắp một miếng thịt từ trong chậu ớt đỏ, thổi thổi, ăn cùng với cơm độn khoai lang.
“Ngon quá! Không , ớt cay là thứ mà. Có thể giảm đau, cho dày, giúp tiêu thực. Hồi Bát Lộ Quân vượt qua núi tuyết, cũng là dựa mỗi một vốc ớt cay đấy. Ăn , chắc là ăn quen thôi.”
Trì Tố Trân nhiệt tình mời mọc, còn gắp cho mỗi một miếng thịt.
“Sáng nay là con đúng, con thể ăn hương xuân chứ, con kén ăn thế. Con đúng là quá tiểu thư . Sau con sẽ học tập ba , ba là thực tế nhất, hề tiểu thư chút nào. Nào, ba , ba tuổi già sợ lạnh ? Ớt cay chính là thứ để trừ hàn đấy. Nào nào, ăn nhiều , cho nó hết hàn khí.”
Tiếp đó là tiếng ho sặc sụa của Trần Hữu Lượng, cùng với tiếng hít hà "hô hô hô" và tiếng nốc nước ừng ực của Xa Kim Mai và Trần Văn Đức.
Giọng Trì Tố Trân vẫn vô cùng dịu dàng, “Ai nha, ăn quen ? Không thể tiểu thư quá như , ráng nếm thử , đây là đồ mà. Ăn nhiều thích.”