Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 239: Thổ lộ, ngươi xem ta thế nào
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:21:25
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Song Hỉ thể leo đến vị trí , tự nhiên là bản lĩnh của riêng .
Đối nhân xử thế khéo léo, chuyện gãi đúng chỗ ngứa, tâng bốc đủ khiến thoải mái mà hề giả tạo.
Một bữa cơm trôi qua, trò chuyện vô cùng vui vẻ. Sáng sớm hôm , bà thật sự mang nửa tảng thịt dê tới.
“Tiểu Kiều , hôm nay vất vả cháu . Cháu cũng đừng khách khí với , nên thu bao nhiêu phí cứ thu bấy nhiêu. Mặt khác, đặt thêm mấy món nữa, trưa nay gọi cả vợ chồng em của và Vương phó viện trưởng tới, cùng ăn một bữa cơm.”
Kiều Giang Tâm là ăn, huống hồ cảm ơn cũng , nên nàng dĩ nhiên là việc công xử theo phép công.
“Được ạ, chủ nhiệm Hồ yên tâm, cháu nhất định sẽ cho thật tươm tất. Căn phòng bên trong cháu sẽ giữ cho cô, giữa trưa 12 giờ ạ?”
Hồ Song Hỉ gật đầu, “Được, 12 giờ đúng lúc tan tầm.”
Nói xong, bà còn hạ giọng: “Vốn dĩ em bên nhà đẻ của còn một lá cờ thưởng mang đến, nhưng cản . Chuyện quan hệ khá phức tạp, còn dính dáng đến trong thể chế. Cháu là ăn, sợ ảnh hưởng đến cháu, nên bảo em thư cảm ơn trực tiếp gửi cho bộ đội .”
Kiều Giang Tâm ngẫm nghĩ một chút liền hiểu ý của đối phương.
Ý của Hồ Song Hỉ là, sợ cờ thưởng đưa đến quán « Thực Hương » sẽ khiến đều .
Lỡ như đám bán mật ong giả vẫn còn đồng bọn bên ngoài, hoặc nhà của Tần ca bên cục giám sát ghi hận, đến lúc đó tìm tới quán cơm gây phiền phức.
Nàng nở một nụ cảm kích với đối phương, “Haizz, cảm ơn chủ nhiệm Hồ suy nghĩ cho cái quán nhỏ của cháu.”
Hồ Song Hỉ nét giống Hồ Xương Lương, đều khuôn mặt tròn, khi rộ lên liền mang theo vài phần vui vẻ.
“Ha hả, khách khí gì chứ, đều là một nhà cả mà.”
Giữa trưa 12 giờ, Hồ Song Hỉ đúng giờ dẫn theo bố Hồ cùng Vương phó viện trưởng tới.
Bố Hồ cửa liền khom bắt tay Bành Chí Hoa một cách khách khí, “Ôi chao, cảm ơn, cảm ơn. Hôm đó ở đồn công an gặp mặt mà cũng kịp thêm gì.”
Mẹ Hồ để đầu tóc ngắn gọn gàng, vội nắm c.h.ặ.t t.a.y Lưu Hân Nghiên bày tỏ lòng cảm kích, “Y tá Lưu, hôm đó ở bệnh viện thật cô chê . Xương Lương nhà chúng may mà gặp mấy vị, nếu ...”
Lời còn hết, giọng bà nghẹn ngào.
Trong lòng bà vô cùng rõ ràng lúc con trai nguy hiểm nhường nào. Nếu Bành Chí Hoa khống chế kẻ bắt cóc, Lưu Hân Nghiên và Vương phó viện trưởng ở hiện trường kịp thời cầm m.á.u cứu trị cho Hồ Xương Lương, thì Xương Lương nhà bà, chừng thật sự tiêu .
Đây chính là ân cứu mạng thực sự.
Lưu Hân Nghiên kỳ thực ấn tượng lắm với Hồ, cũng bởi cái ngày bà rõ tình hình tát Thái Tiểu Huệ một cái.
Lúc thấy bà kéo tay sắp đến nơi, cô hổ .
Bành Chí Hoa lập tức để ý thấy vẻ tự nhiên mặt cô, vội vàng kéo Hồ sang chuyện khác, “Chuyện đó chúng cũng để ý lắm, tay ở cục giám sát bắt ạ?”
Lưu Hân Nghiên thầm thở phào một .
Bành Chí Hoa lưng về phía Lưu Hân Nghiên, còn vươn tay vỗ vỗ cánh tay cô để trấn an.
Kiều Giang Tâm lúc bưng thức ăn , đúng lúc thấy một màn , ánh mắt như radar quét qua quét hai .
Lưu Hân Nghiên bắt gặp ánh mắt của Kiều Giang Tâm, mặt liền đỏ bừng, vội vàng ngoài, “ lấy chén đũa.”
Kiều Giang Tâm đặt món ăn xuống theo , “Hân Nghiên, chị với Bành là đang quen đấy? Sao em cứ thấy hai gian tình thế nào ?”
Mặt Lưu Hân Nghiên đỏ bừng lên, “Em, em bậy bạ gì đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-239-tho-lo-nguoi-xem-ta-the-nao.html.]
Kiều Giang Tâm chịu bỏ qua, “Em thấy Bành lắm mà, trai, . , yêu ?”
Lưu Hân Nghiên ấp úng , “Chắc, chắc là ... Ừm, cũng rõ nữa.”
Kiều Giang Tâm ánh mắt lóe lên vẻ ranh mãnh, “Thật sự ? Chị ý gì với ảnh đúng ? Hay là chị giới thiệu ảnh cho em , em thấy ảnh lắm.”
Bàn tay đang đếm đũa của Lưu Hân Nghiên cứng , chút mất tự nhiên , “Hả? Em, em thấy Bành ? Ờ, để, để hỏi giúp em.”
Chủ nhiệm Hồ là giỏi giao tiếp, vợ chồng ông bà Hồ cũng thật tình thật ý, bữa cơm trưa khách và chủ đều vô cùng vui vẻ, ngay cả quan hệ giữa Vương phó viện trưởng và Hồ Song Hỉ cũng trở nên gần gũi hơn nhiều.
Hồ Song Hỉ cảm thấy bữa cơm quá đáng giá. Lúc tính tiền, một đồng bảy tiền lẻ bà cũng lấy , ngay cả bát thịt dê nấu còn thừa cũng mang về, là để tối ăn thêm.
Khách trong quán về gần hết, Kiều Giang Tâm bưng một ít đồ ăn vặt tự bàn chuyện phiếm với .
Vừa đặt m.ô.n.g xuống, nàng liền sang Bành Chí Hoa đang chút ngà ngà say, “Anh Bành, yêu ?”
Bành Chí Hoa nhà họ Hồ chuốc cho hai ly, gương mặt ửng đỏ. Nghe Kiều Giang Tâm hỏi , bất giác liếc Lưu Hân Nghiên.
“Gì cơ? gì yêu.”
Kiều Giang Tâm càng thêm chắc chắn hai vấn đề, “Anh thật sự yêu ? Anh như , cao ráo trai, ưu tú, tính tình cũng , yêu ?”
Ngón tay đang bóc lạc của Cố Vân Châu khựng , ánh mắt nhàn nhạt quét về phía Bành Chí Hoa.
Bành Chí Hoa khen một cách thẳng thắn như chút ngượng ngùng, đầu cẩn thận liếc Lưu Hân Nghiên.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm , “Anh cứ chị Hân Nghiên gì thế?”
“Ách... a, gì.” Bành Chí Hoa khì khì ngây ngô.
Lưu Hân Nghiên cũng đỏ mặt một cách khó hiểu, “Người hỏi , gì?”
Kiều Giang Tâm mặt đầy vẻ trêu chọc, “ đó, em hỏi , chị Hân Nghiên gì? Vừa em cũng hỏi chị Hân Nghiên , hỏi ưu tú như yêu , chị bảo là . Còn giới thiệu em cho nữa. Anh Bành, xem em thế nào?”
Kiều Giang Tâm xong, còn bộ e thẹn đưa tay vuốt vuốt b.í.m tóc rũ ngực, “Tuy em là con gái nông thôn, nhưng em tay nghề, trong thôn cũng em trông tệ. Anh xem, em còn mở cả quán cơm nữa . Anh mà yêu, là thử suy xét em xem.”
Kiều Giang Tâm dứt lời, khí bàn lập tức rơi ngưng đọng.
Động tác bóc lạc của Cố Vân Châu dừng , ánh mắt mang theo sát khí liếc về phía Bành Chí Hoa.
Bành Chí Hoa thì mặt mày tối sầm, chẳng buồn để ý đến địch ý của em , đầu thẳng về phía Lưu Hân Nghiên.
Lưu Hân Nghiên...
Đứng yên, cô bỗng dưng cảm giác như chuyện gì trái với lương tâm.
“Hân Nghiên, em giới thiệu Tiểu Kiều cho yêu ?” Bành Chí Hoa sầm mặt hỏi.
Lưu Hân Nghiên ánh mắt lảng tránh, “Ừ... ừm... a, thấy Giang Tâm mà.”
Ánh mắt Cố Vân Châu từ Bành Chí Hoa chuyển sang Lưu Hân Nghiên, “Tổ chức giao nhiệm vụ cho cô là chăm sóc bệnh nhân, bảo cô đến bà mối.”
Nói xong, sang Bành Chí Hoa, “Chí Hoa sắp 25 , già quá, hợp với Giang Tâm .”
Bành Chí Hoa như trúng một mũi tên ngực. Hắn 25 tuổi mụ, chứ mới 24 thôi mà.
Dưới cái hằn học của em , Bành Chí Hoa mượn men đột nhiên bật dậy, nắm lấy cổ tay Lưu Hân Nghiên kéo tuột sân, “Em đây, chuyện với em.”