Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 236: Kiều Kiến Quốc bị đánh

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:16:28
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái Tiểu Huệ đang ngóng chăm chú, bỗng một cái đầu to thò mặt cô.

 

“Cô gì ở đây thế? Gọi mà cũng thèm để ý ?”

 

“Hả!!!”, Thái Tiểu Huệ giật hét toáng lên.

 

“Ai?”

 

Hai đang chuyện trong ngõ lập tức cảnh giác.

 

Kiều Kiến Quốc mở to đôi mắt trong veo ngây ngô: “Ai đấy?”

 

Nói xong, nghển cổ định trong ngõ.

 

Lúc chạy kịp nữa, Thái Tiểu Huệ vòng tay qua ôm cổ , kẹp giọng : “Anh đừng gì hết! Nếu thấy, còn mặt mũi nào nữa?”

 

“Gì?”, Kiều Kiến Quốc Thái Tiểu Huệ kéo cổ xuống, cằm tì lên vai cô, cả cứng đờ như cương thi.

 

Bà chị Tống liếc ngoài một cái, sang với Tần ca đang khẩn trương: “Không , một cặp tình nhân vụng trộm thôi.”

 

Tần ca ở lâu: “Được , . Cô về với chồng cô, dạo đừng tìm nữa.”

 

“Ấy , khoan .”

 

Bà chị Tống đuổi theo hai bước, níu lấy tay áo Tần ca: “Anh thì về ăn ?”

 

Tần ca đầu , thấy cặp tình nhân đang dòm ngó về phía , vội vàng hất tay áo : “Cô thì .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Bà chị Tống bóng lưng gã đàn ông rời , dậm chân một cái: “Ta nhổ ! Đồ giữ chữ tín, uổng công lúc biếu bao nhiêu là quà.”

 

Nói xong, bà cũng dám ở lâu, ngang ngó dọc cúi đầu về hướng ngược .

 

Thái Tiểu Huệ thấy thế liền lôi Kiều Kiến Quốc theo: “Đi mau!”

 

“Làm gì?”, Kiều Kiến Quốc ngơ ngác.

 

Thái Tiểu Huệ trừng mắt: “Đừng nhảm nữa! là ân nhân cứu mạng của , cái mạng của là của . Bây giờ chính là lúc báo đáp . Anh là đàn ông, lát nữa lỡ chuyện gì, nhớ là bảo vệ , !”

 

Kiều Kiến Quốc dự cảm lành, nhưng Thái Tiểu Huệ cứ lôi xềnh xệch .

 

Bà chị Tống phía dừng bước, liếc mắt , khóe miệng nhếch lên một nụ mỉa mai, nhanh bình thản bước nhanh về phía .

 

“Nhanh lên, lề mề quá.”, Thái Tiểu Huệ kéo Kiều Kiến Quốc tiếp tục đuổi theo.

 

“Ủa, ?”, Xuyên qua một con hẻm vắng, rẽ ngoặt một cái, Thái Tiểu Huệ con ngõ trống trơn, lẩm bẩm.

 

“Hai cô , tìm chúng ?”, Bà chị Tống dẫn theo hai gã đàn ông lực lưỡng từ một góc khuất bước , một hai , kẹp Thái Tiểu Huệ và Kiều Kiến Quốc ở giữa.

 

“Hừ, lúc nãy thấy hai các cô , ngờ đúng là vấn đề thật.”

 

Bà chị Tống lạnh một tiếng, hất hàm hiệu cho gã đàn ông phía : “Bắt , tra hỏi cho kỹ xem là thế nào.”

 

Không đợi gã động thủ, Thái Tiểu Huệ chủ động vung cái bình phích trong tay tấn công .

 

Đối phương cũng là Kiều Kiến Quốc, chỉ một cái nghiêng đầu cái phích, thuận tay tóm lấy Thái Tiểu Huệ.

 

Kiều Kiến Quốc nãy giờ vẫn hiểu chuyện gì, Thái Tiểu Huệ lôi một mạch, giờ thấy chạm mặt đ.á.n.h , càng thêm ngơ ngác.

 

Mắt thấy một gã đàn ông đang tiến về phía , vội giơ hai tay lên động tác đầu hàng: “Đừng qua đây, liên quan đến …”

 

“Bốp!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-236-kieu-kien-quoc-bi-danh.html.]

 

Kiều Kiến Quốc lời còn xong, một cú đ.ấ.m giáng thẳng mặt .

 

“Ối trời ơi! Đau c.h.ế.t mất! Các ? Đánh gì? gì hết…”

 

Kiều Kiến Quốc đau cuống, ôm mặt dựa tường.

 

Gã đàn ông thèm để ý lời giải thích, tung một cước đá bụng Kiều Kiến Quốc: “Nói! Bọn mày là ai?”

 

Kiều Kiến Quốc ốm nặng một trận, mới đỡ chút xíu. Cú đá suýt nữa thì lên cầu Nại Hà.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết dừng , đó là tiếng thở dốc nặng nề.

 

“Hộc, hộc…”

 

Bên phía Thái Tiểu Huệ, cô cứ múa cái phích vòng vòng, đối phương nhất thời . Quay đầu , thấy Kiều Kiến Quốc ôm bụng thụp xuống đất, chỉ còn nửa cái mạng.

 

“Đồ vô dụng! Lên chứ! Làm nó!”, Thái Tiểu Huệ vung phích hét về phía Kiều Kiến Quốc.

 

Thấy gã còn động thủ, Kiều Kiến Quốc cũng nổi khùng: “Tao đ* mày! Lão tử liều mạng với mày…”

 

Kiều Kiến Quốc cúi đầu lao tới, húc thẳng đầu bụng gã đàn ông, đó chính bật , lảo đảo lùi hai bước. Lưng đụng tường, loạng choạng vững, xoay định bỏ chạy.

 

mới chạy hai bước, tóm lấy cổ áo, xách ngược trở .

 

“Thằng khốn! Dám động thủ với ông ?”

 

Gã đàn ông một tay lôi Kiều Kiến Quốc , một cái tát vung lên, đ.á.n.h cho Kiều Kiến Quốc một vòng tại chỗ.

 

Sau khi ăn thêm một cái tát và một cú đá nữa, Kiều Kiến Quốc ôm đầu, bật nhảy một cái, trốn thẳng m.ô.n.g Thái Tiểu Huệ.

 

Hắn hai tay túm lấy áo quần ngang hông Thái Tiểu Huệ, đầu giấu m.ô.n.g cô, trốn chửi.

 

“Đ* mày! Lão tử giải thích với chúng mày , tao cái quái gì ! Chúng mày bệnh ? Thấy là đ.á.n.h ? Chúng mày quen tao ? Tao quen chúng mày ?”

 

Chửi xong đối phương, sang Thái Tiểu Huệ đang múa phích lia lịa: “Con nó rốt cuộc mày theo bọn họ gì? Tao còn hiểu chúng nó đè đ.á.n.h một trận! Mày mà quen bọn họ thì một tiếng chứ! Tao với mày cũng thiết gì , đ.á.n.h tao gì?”

 

Thái Tiểu Huệ tức điên. Cô bao giờ thấy thằng đàn ông nào hèn như Kiều Kiến Quốc, đ.á.n.h mà trốn m.ô.n.g đàn bà, đúng là mù mắt cô mà. “Đồ bỏ ! Ra đây ngay! Anh cùng thì là cùng một phe, giải thích cái rắm!”

 

Kiều Kiến Quốc gân cổ gào lên: “Ai con cùng cô? Rõ ràng là cô lôi !”

 

Thái Tiểu Huệ mỏi rã hai tay, dùng m.ô.n.g húc mạnh , đẩy cái mặt Kiều Kiến Quốc lòi : “Ra đây đỡ một chút!”

 

Kiều Kiến Quốc mặt dày, co rúm , trốn về m.ô.n.g Thái Tiểu Huệ: “Tao ! Bọn họ là lưu manh tố chất, tao đánh. Tao ! Mày giỏi mày lên ! Tao là tố chất, tao đ.á.n.h !”

 

Hắn vất vả lắm mới nhặt về cái mạng, dại. Người thức thời là trang tuấn kiệt, liên quan quái gì đến ?

 

Thái Tiểu Huệ hôm nay chiếm lợi thế, liền ném cái phích trong tay , trở tay tóm lấy Kiều Kiến Quốc đang ở lưng, đẩy mạnh về phía , còn thì xoay bỏ chạy.

 

“A a a a a!”, Kiều Kiến Quốc đẩy văng , cả lom khom, hai tay giơ quá đầu động tác bơi bơi, lao về phía .

 

Bị túm cổ áo kéo , mặt mày bi t.h.ả.m gào về phía bóng lưng Thái Tiểu Huệ: “Mày tin là tao đ* c.h.ế.t con mày !!!”

 

Chào đón là một cú đấm.

 

Ba phút , Kiều Kiến Quốc đ.á.n.h cho mặt sưng như cái đầu heo, mắt thâm tím, mũi chảy máu, ba mặt.

 

“Chúng đạo lý, tố chất. Có lý khắp thiên hạ, bạo lực giải quyết vấn đề gì …”

 

Gã đàn ông một cước đạp Kiều Kiến Quốc ngã lăn: “Nói! Theo dõi chúng tao gì?”

 

 

Loading...