Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 224: Đòi lại phòng ở
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:16:17
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bành Chí Hoa đưa Lưu Hân Nghiên suốt đêm.
Dẫn cô tìm Đinh Hồng Tươi, con dâu của Chu Đan.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đinh Hồng Tươi quả nhiên chịu trả phòng. Bây giờ chị đang ở một , ăn cơm ở nhà ăn đơn vị, thoải mái vô cùng.
Chị về sống chung với Chu Đan.
Đinh Hồng Tươi chặn ở cửa, mà như với Lưu Hân Nghiên.
"Hân Nghiên , em xem, em cũng , nhất thời chị cũng dọn kịp. Hơn nữa em chẳng đang công tác xa , ở nhà cũng chẳng mấy ngày. Nếu em thấy ở nhà ý, em tìm nhà khách nào ở tạm vài hôm ."
Đinh Hồng Tươi xong khuyên, "Với , cũng chỉ là khẩu xà tâm phật, năng thẳng. Mẹ gì dễ thì em nhịn một chút là qua thôi."
Lưu Hân Nghiên gắt , "Trước đây chị bảo bà là bà chằn ? Không chị bà lắm mưu nhiều kế ? Chị nhịn thì chị về mà ở. Đây là phòng tổ chức cấp cho ."
Bành Chí Hoa sầm mặt, "Cô thẳng là dọn . Tối nay cô mà dọn, về bộ đội báo cáo ngay lập tức, tố cáo nhà họ Lưu các ức h.i.ế.p con em liệt sĩ, chiếm dụng phòng phúc lợi mà tổ chức cấp cho con em liệt sĩ!!"
Đinh Hồng Tươi nhướng mày, "Anh dọa ai đấy? Tưởng sợ ? Đây là chuyện nhà họ Lưu chúng ! Là chuyện nhà , cái gì mà ức hiếp?"
Bành Chí Hoa thèm đôi co với chị , đầu gọi điện thẳng cho Chu Hồng.
Người khác , chứ để ý cô gái từ nhỏ, đương nhiên Chu Hồng vẫn luôn âm thầm quan tâm đến Lưu Hân Nghiên.
Đồng thời cũng , mấy báo cáo xin điều chuyển của Lưu Kiến Binh đều Chu Hồng gạt về.
Gọi điện đầy một tiếng, một đàn ông hói đầu mặc áo Tôn Trung Sơn dẫn một phụ nữ trung niên vội vã chạy tới.
Chu Hồng gọi điện thẳng cho lãnh đạo đơn vị của Đinh Hồng Tươi, yêu cầu đơn vị của đối phương xử lý nhanh gọn.
Lãnh đạo của Đinh Hồng Tươi sợ vãi cả , vội chạy đến nhà đẻ của Đinh Hồng Tươi, lôi cả ruột chị đến.
Tuyên bố nếu chuyện xử lý xong, cả nhà họ Đinh đừng hòng việc ở đơn vị nữa.
, bố Đinh và Đinh Hồng Tươi đều cùng một đơn vị.
Dưới sự giúp đỡ của đàn ông hói đầu và của Đinh Hồng Tươi, đồ đạc của chị nhanh chóng thu dọn xong.
Người đàn ông hói đầu còn áy náy xin Bành Chí Hoa và Lưu Hân Nghiên.
Nói rằng hành vi của Đinh Hồng Tươi là hành vi cá nhân, đơn vị hề , và nhất định sẽ nghiêm khắc phê bình.
Đồng thời nhờ Bành Chí Hoa và Lưu Hân Nghiên vài lời với lãnh đạo cấp .
Lúc Đinh Hồng Tươi rời , mặt mày tái mét, lườm Lưu Hân Nghiên một cái cháy mặt.
"Mày giỏi lắm. Có giỏi thì cả đời đừng về nhà họ Lưu."
Bành Chí Hoa lập tức giơ tay, "Chủ nhiệm Cát, đồng chí của đơn vị các ông còn dám đe dọa con em liệt sĩ ngay mặt chúng . Cái kiểu tư sản hống hách , khiến nghiêm trọng hoài nghi, công tác giáo d.ụ.c tư tưởng của đơn vị các ông lắm nhỉ."
Chủ nhiệm Cát lập tức mắng Đinh Hồng Tươi một trận xối xả ngay mặt .
Đinh Hồng Tươi dám hó hé thêm lời nào, mặt xám mày tro lủi thủi theo.
Lưu Hân Nghiên ngờ chuyện giải quyết dễ dàng như . Ban đầu cô còn định tìm Âu Dương Nhược Phi, nhờ cùng đến tìm một vị bộ trưởng quản lý mảng ở bệnh viện quân y, đó để vị bộ trưởng đó lấy danh nghĩa bệnh viện quân y mặt chuyện với Đinh Hồng Tươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-224-doi-lai-phong-o.html.]
"Tốt quá , Bành, lợi hại thế, tìm thẳng đến cấp của nhà họ Đinh luôn. Tìm bên nhà đẻ chị tác dụng hơn nhiều so với tìm bên nhà chồng.
Chị với bà Chu Đan đang cãi , nếu tìm bên nhà chồng, chắc chị thèm để ý.
Em vốn còn định thử tìm lãnh đạo bệnh viện quân y, nhờ bệnh viện mặt."
Bành Chí Hoa chép miệng hai tiếng, "Em ngốc thật. Đây là chuyện riêng của em, con mụ Đinh Hồng Tươi đó cho cùng vẫn là chị dâu em, đây đúng là chuyện gia đình. Em lôi lãnh đạo bệnh viện quân y thì tác dụng gì?
Dù thật sự chướng mắt, cũng thể vì em mà đắc tội với cả nhà bác cả em .
Nếu thật, thì em là nhờ giúp, mà là lôi vũng bùn cùng em. Sau em còn việc ở đó, để ấn tượng cho lãnh đạo là ."
Nói , Bành Chí Hoa đưa chìa khóa cho Lưu Hân Nghiên, "Đây, cầm lấy. Đây là phòng bộ đội cấp cho em, là dùng căn hộ của bố em khi còn sống để đổi lấy đấy (căn hộ cũ của Lưu Kiến Dũng tổ chức thu hồi cho mục đích khác). Em tự giữ lấy, để đến mức 30 Tết cũng chỗ ."
Lưu Hân Nghiên nhận lấy chìa khóa, đầu căn phòng lớn mắt, "Vâng, em nhất định sẽ giữ kỹ. Anh Bành, cảm ơn , may mà ."
Bành Chí Hoa ngượng ngùng đưa tay gãi gáy, tránh ánh mắt của Lưu Hân Nghiên.
"Chúng đều là em chị em lớn lên cùng , khách sáo gì.
, trời cũng còn sớm, em dọn dẹp nhanh , xem thiếu thứ gì, lát nữa đưa em mua về. Tối còn việc."
Đinh Hồng Tươi cũng là sạch sẽ, tường phòng vẫn còn trắng tinh, một vòng quanh mép giường tường còn dán báo sạch sẽ.
Bành Chí Hoa đảo mắt quanh phòng, "Chúng chia . Em ở nhà dọn dẹp , mua đồ."
Lưu Hân Nghiên vội móc ví tiền từ trong túi , "Anh Bành, em đưa một trăm đồng. Anh mua giúp em bộ chăn đệm, phích nước nóng với chậu. Đồ dùng cá nhân tạm thời em mang về , những thứ khác tính . Nếu đủ tiền, em đưa thêm cho ."
Bành Chí Hoa đạp xe , đầy nửa tiếng kéo hai cái bao tải về.
"Hai cái chăn là hàng quân đội cấp phát, em chê thì dùng tạm. Lát nữa kiếm cho em cái gối là , tốn tiền ."
Lưu Hân Nghiên Bành Chí Hoa ôm cái chăn màu xanh quân đội, "Đây là tiêu chuẩn của ? Anh đưa em thì dùng gì?"
Bành Chí Hoa thản nhiên , "Anh ở bộ đội bao nhiêu năm ? Sao thể chỉ một cái chăn . Em yên tâm dùng , nhà còn. Cái để ở nhà cũng chỉ mốc , với dựa cống hiến của bố em cho đất nước, cứ coi như tổ chức chiếu cố em ."
Bành Chí Hoa dỡ đồ xong , đầy bốn mươi phút , đạp một chiếc xe treo lỉnh kỉnh đồ đạc về.
"Nè, chậu hai cái, nữ đồng chí các em kỹ tính, rửa mặt rửa chân tách riêng. Còn đây là phích nước em .
, còn kiếm cho em cái bếp lò nhỏ. Ngày mai kéo cho em mấy chục viên than tổ ong tới, em nấu nướng gì cũng tiện.
Gối thì chỉ loại thôi, em dùng tạm nhé. Cả sào phơi đồ, với cả thùng nước..."
Bành Chí Hoa lượt dỡ những thứ treo xe xuống đưa cho Lưu Hân Nghiên.
Lưu Hân Nghiên với ánh mắt cảm kích xen lẫn phức tạp, "Lời cảm ơn em nữa, em ghi tạc trong lòng. Lát nữa em mời ăn ngon."
Đồ đạc dần dần lấp đầy. Điều Lưu Hân Nghiên ngờ là, Bành Chí Hoa còn cẩn thận mua cho cô một tấm rèm cửa xinh xắn.
"Cái ... nghĩ nữ đồng chí các em chắc là cần riêng tư. Vừa sẵn cái đinh, đây treo lên cho."
Rèm treo lên, kéo vặn che kín cả chiếc giường, căn phòng đơn lớn lập tức chia thành một phòng ngủ, một phòng khách.