Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 217: Thịt khô gây ra bạo lực gia đình

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:10:38
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nụ khách sáo giả lả của Đường Hương Ngọc cứng đờ mặt.

 

Con bé Trì Tố Trân hiểu ý ?

 

chỉ khách sáo mời một câu, mà nó cũng thèm từ chối lấy một lời, liền ở thật?

 

Đường Hương Ngọc gượng: "Chẳng là do Nhị Toàn nhà thím trong đội nghỉ phép, Tết cũng về . Bọn thím cha , chút gì ngon cũng nghĩ đến con, cho nên cố ý để dành , đợi Nhị Toàn về cho nó nếm thử."

 

Trì Tố Trân khen: "Thím Ba thật đấy. À đúng , Nhị Toàn khi nào về ạ?"

 

Chồng của Đường Hương Ngọc là chú Ba ruột của Trần Văn Đức, con trai lớn của bà (Nhị Toàn) lớn hơn Trần Văn Đức một tuổi, nên Trì Tố Trân gọi thẳng tên.

 

"Thím Ba, thịt khô ạ, để con giúp thím rửa ~"

 

Trì Tố Trân ý tứ trong lời của Đường Hương Ngọc, rằng miếng thịt khô là bà cố ý để dành cho con trai lớn.

 

Gả nhà họ Trần mấy tháng nay, cô thiếu chất (thiếu thịt thà) nghiêm trọng, nếu mỗi tháng còn về nhà đẻ vài bận, cô đoán chừng nửa năm nay thấy thịt.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Bây giờ cô gả , chị dâu cũng ý kiến với việc cô thường xuyên về nhà đẻ, bố cũng còn che chở cô như nữa.

 

Cộng thêm Xa Kim Mai bên cũng thường xuyên nặng nhẹ, mắng cô về nhà để lười biếng, Trần Văn Đức cũng vì chuyện riêng với cô.

 

Bảo cô đừng động một tí là chạy về nhà đẻ, cho nên gần một tháng nay, cô cũng dám về.

 

Đã ăn khoai lang độn cơm, cháo khoai lang với chao mốc và rau luộc cả tháng trời, lúc thịt khô, cô liền vứt hết thứ đầu.

 

Đường Hương Ngọc đ.â.m lao theo lao, xuống , đành nghiến răng cắt một khúc thịt khô chuẩn đem nấu.

 

Trì Tố Trân vẫn ngây ngô như một cô ngốc, còn hỏi nhà thím Đường Hương Ngọc bao nhiêu ăn, nấu hết luôn .

 

Trên bàn cơm chiều, một bát thịt khô thái lát mỏng xào với đậu đũa khô.

 

Mùi ớt khô phi dầu thơm nức mũi.

 

"Tố Trân, ở nhà chú Ba thím Ba đừng khách khí nhé, cứ coi như ở nhà ." Đường Hương Ngọc khách sáo một câu.

 

Trì Tố Trân trong mắt hiện lên vẻ cảm động: "Thím Ba, thím quá."

 

Nói xong, cô giơ đũa gắp một lát thịt khô mỏng bỏ miệng, ăn cùng một miếng cơm trắng. Bị thiếu chất lâu, cô cảm thấy mỹ vị nhân gian cũng chỉ đến thế là cùng.

 

Đường Hương Ngọc thấy Trì Tố Trân khách sáo chút nào, trong lòng chút thoải mái.

 

Bây giờ mới chỉ giải quyết vấn đề ăn no, nhà ai cũng sống dễ dàng gì, ăn một bữa thịt chuyện đơn giản.

 

Thấy đũa của Trì Tố Trân cứ liên tục đảo trong bát thịt khô, nụ gượng mặt bà sắp giữ nổi nữa.

 

"Tố Trân , ngon lắm hả cháu?"

 

Trì Tố Trân lùa cơm gật đầu: "Vâng , ngon lắm ạ, tay nghề của thím Ba thật sự quá đỉnh."

 

Đường Hương Ngọc mặt đanh : "Tố Trân , cháu bây giờ thịt lợn bao nhiêu tiền một cân ?"

 

Trì Tố Trân đầu cũng ngẩng: "Cháu , cháu bao giờ mua . Trước đây ở nhà đẻ là chị dâu cháu với cháu mua, gả về nhà họ Trần thì mua bao giờ."

 

Tim Đường Hương Ngọc như đang rỉ máu: "Bây giờ chắc rẻ hơn một chút, chứ năm ngoái tận tám hào một cân. Hồi Tết thím cũng chỉ dám cắt năm cân, năm dải thịt khô. Tiếp khách cũng chỉ dám cắt nửa dải, hầm với dưa chua. Cái dải , là thím cố ý để dành , thằng Nhị Toàn nó thèm lắm, hỏi thím bao nhiêu , thím cũng nỡ cắt một miếng nào. À, cháu ăn thêm đậu đũa khô , cái xào chung với thịt khô, cũng ngấm mỡ đấy, thơm lắm."

 

Lúc đầu Trì Tố Trân ý "đây là để dành cho Nhị Toàn, nấu", thì bây giờ cũng ý "Nhị Toàn thèm lâu, cháu ăn ít thôi".

 

Đường Hương Ngọc vội vàng gắp cho chồng và Nhị Toàn mỗi mấy đũa, gắp cho Trì Tố Trân hai đũa đậu đũa khô.

 

Bữa cơm chiều hôm đó, Trì Tố Trân ăn liền hai bát cơm đầy, đến cả chút nước canh đậu đũa khô cuối cùng cũng vét sạch chan cơm, ăn no nê thỏa mãn.

 

"Chú Ba thím Ba, cơm nhà ngon thật đấy ạ." Trì Tố Trân vỗ vỗ cái bụng .

 

Đường Hương Ngọc mặt cảm xúc. Có thể ngon ? Nửa dải thịt khô đấy, cũng non nửa cân, chồng bà và con trai bà chỉ ăn mấy miếng bà gắp cho, bản một miếng cũng nỡ ăn, bộ đều chui bụng Trì Tố Trân.

 

Chẳng trách Xa Kim Mai ưa cô con dâu . sách đến ngu cả ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-217-thit-kho-gay-ra-bao-luc-gia-dinh.html.]

 

Người trí thức cái gì chứ? Một chút phép tắc lịch sự cũng , mặt dày thật.

 

Trần Hữu Tài (chú Ba) ngược hề hề: "Cháu mà thích thì cứ qua ăn."

 

Đường Hương Ngọc trong lòng gào thét: Ông ơi, đừng mà, con bé hổ !

 

Trì Tố Trân tưởng thật, cô gật đầu: "Vâng ạ, cháu sẽ thường xuyên qua."

 

"Tố Trân , cháu xem, hôm nay cũng muộn , nên về ? Mẹ chồng cháu chắc cũng nguôi giận , thì cháu về lựa lời xin một câu . Nếu , Văn Đức nó lo lắng tìm bây giờ."

 

Đường Hương Ngọc bắt đầu đuổi khách.

 

Trì Tố Trân vẫn còn chút lưu luyến.

 

Ăn một bữa cơm, cô cảm thấy nhà chú Ba thím Ba còn hơn cả nhà đẻ lẫn nhà chồng.

 

Tiễn Trì Tố Trân , Đường Hương Ngọc liền bắt đầu ca cẩm.

 

" chỉ khách sáo mời nó ở ăn cơm một câu, mà nó ở thật. Haizz, thế trong nhà còn dải thịt khô. Một chút đạo lý đối nhân xử thế cũng hiểu, đúng là sách đến ngu cả . là cố ý để dành cho Nhị Toàn . Ông xem cái tướng ăn của nó bàn cơm kìa, như là cả đời ăn thịt khô . Trên bàn cơm bốn , mà nó chỉ cắm đầu ăn. Nhà ai mà chẳng khó khăn? Nhà chúng cả tháng nay cũng ăn miếng thịt nào . Trong lòng một chút ý tứ gì. Đã thế ông còn dám bảo nó qua."

 

Nhị Toàn cúi đầu gì.

 

Trần Hữu Tài : "Thôi thôi, đều là một nhà, ăn thì cũng ăn ."

 

Đường Hương Ngọc nghĩ đến câu Trì Tố Trân sẽ thường xuyên qua, bà yên. Lỡ may ngày mai nó qua thật, bà là trưởng bối, chẳng lẽ đuổi nó ?

 

"Không , ngoài dạo một vòng."

 

Đường Hương Ngọc dậy ngoài.

 

lê la hết nhà đến nhà khác, mỗi nhà vài câu.

 

Rất nhanh, nửa cái thôn đều , tối nay Trì Tố Trân ăn cơm ở nhà bà , còn nấu mất một dải thịt khô để dành cho Nhị Toàn.

 

Người đồn rằng nhà Trần Hữu Lượng (bố chồng) nghèo quá, Xa Kim Mai keo kiệt quá, con dâu mới gả về bốn tháng mà mua cho miếng thịt nào.

 

Thèm đến mức cô con dâu mới ăn như c.h.ế.t đói, ăn hết bao nhiêu là thịt khô của nhà bà .

 

Lời từ miệng truyền qua miệng khác, thế nào cũng tam thất bản.

 

Người nhà họ Trần hề gì về chuyện bên ngoài.

 

Buổi tối, Trần Văn Đức và Trì Tố Trân "vận động" một hồi, lành như cũ.

 

Ngày hôm , Trì Tố Trân sáng sớm đẩy ngoài cắt cỏ lợn.

 

Xa Kim Mai dẫn cô cắt nhiều , dạy cô nhận các loại cỏ lợn, nhưng cô chỉ nhận vài loại thường thấy. Cắt cả buổi sáng, mà trong cái sọt vẫn chỉ lưa thưa nửa sọt.

 

Phiền c.h.ế.t , xa thì cô , mà xung quanh thì cắt sạch sẽ, chỗ hẻo lánh thì sợ rắn, chỗ bẩn thỉu thì động tay .

 

Lần lữa cả buổi sáng, chỉ cắt nửa sọt cỏ lợn lưa thưa, cô tủi .

 

Thấy sắp đến giờ cơm trưa, cô còn cách nào khác, đành xới tung đám cỏ lợn lên, cho cái sọt trông vẻ đầy đặn hơn một chút, lúc mới xách sọt về nhà.

 

Vừa đến cửa nhà, cô cúi đầu xới cỏ trong sọt cho nó tơi lên, trong lòng chút thấp thỏm, cô cảm giác sắp mắng.

 

Xa Kim Mai bưng một cái chậu từ trong nhà .

 

Trì Tố Trân cố nặn một nụ : "Mẹ, con về..."

 

Lời còn dứt, Xa Kim Mai hắt thẳng một chậu nước cô.

 

Trì Tố Trân ngây , còn kịp định thần , một cái bạt tai giáng xuống mặt cô.

 

"Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày, cái con tiện nhân lười biếng, quỷ đói đầu thai ! Tao cho mày thèm thịt khô !"

 

 

Loading...