Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 216: Từng ôm chí lớn thiếu thời
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:10:37
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Hương Ngọc đưa Trì Tố Trân đang mắt đỏ hoe về nhà .
Trì Tố Trân càng càng tủi , nghĩ đến những lời Trần Văn Đức quát mắng , nghĩ đến ánh mắt trách móc, thất vọng của , cô cảm thấy đau lòng đến thở nổi.
Đã từng, cô cho rằng chỉ cần hai thật lòng yêu là thể vượt qua khó khăn.
bây giờ, cô phát hiện . Tình yêu là cái thá gì chứ?
Mới đầy nửa năm, cô hối hận . Lẽ cô nên lời bố , nên tìm một đàn ông công việc định trong thành phố.
Tài tử khoa Văn thì ích gì? Hắn thể phụ cô việc, thể nuôi nổi cô, cũng thể kiếm về cho gia đình thịt cá bột mì trắng.
Đã từng cô ngưỡng mộ tài hoa văn học của Trần Văn Đức bao nhiêu, thì bây giờ, khi đối mặt với cuộc sống, cô mới phát hiện , mấy thứ đó chẳng đáng một đồng.
Đường Hương Ngọc vắt khăn lông lau mặt cho Trì Tố Trân. Bà cũng nhẫn tâm, nghĩ đến cũng từng dâu mà khổ sở, nên cũng bụng khuyên nhủ:
"Tố Trân , ngày thường cháu đừng đối đầu với chồng cháu gì. Tính bà vốn nhiều lời, năng cũng khắc nghiệt. Cháu là bậc con cháu, định sẵn là chịu lép vế hơn bà , cháu mà tranh cãi với bà thì chỉ tự rước khổ thôi. Cháu cũng đừng trách Văn Đức, cháu mà gây sự với Văn Đức sứt mẻ tình cảm, chẳng là đang đẩy nó về phía chồng cháu ? Sau chuyện gì, nó cũng về phía nó, lúc đấy chịu khổ mới chính là cháu đấy."
Bên , Xa Kim Mai cũng đang đập nồi đập niêu.
Trận chiến hôm nay, bà ỷ cái danh trưởng bối mà thắng một chút, nhưng cũng chẳng chiếm bao nhiêu lợi thế.
May mà cuối cùng con trai cũng về phía bà .
Trần Văn Đức lúc nãy mặt nhiều tiện Xa Kim Mai, lúc mới thử giảng giải đạo lý với bà .
"Mẹ, Tố Trân chỗ nào , cứ từ từ với nó. Trước khi cưới cũng nó nuông chiều từ nhỏ mà. Ai mà chẳng sinh mấy việc đồng áng đó ? Nó hứa với con là sẽ con hiếu kính bố , chăm sóc các em, chúng cho nó thời gian để thích ứng."
Sắc mặt Trần Văn Đức thật sự , giọng điệu cũng chút bực bội: "Mẹ chuyện cũng đừng lúc nào cũng chì chiết, mỉa mai. Tính tình nó ngày thường cũng khá , nếu chuyện quá đáng, thì nó cũng ầm ĩ lên như !"
Xa Kim Mai lập tức nổi điên.
"Phải, ai mà chẳng sinh . Thế còn tao, tao sinh là nợ cả nhà chúng bay ? Trước đây mày tiệc cưới cho to, tiền tiệc cưới lấy từ tiền hồi môn của nó. Đâu, mày cho tao xem, tiền ? Chỉ vì lo chuyện cưới xin của chúng bay, mà vay nợ khắp nơi, đến tiền học phí của em mày cũng còn đang nợ kìa."
Xa Kim Mai trong lòng là cay đắng, tại ai thông cảm cho bà một chút?
"Mày bảo tao thông cảm cho cái , thông cảm cho cái , thế ai thông cảm cho tao? Hu hu hu ~ Mày cả ngày nhốt trong phòng vẽ vẽ, hũ gạo trong nhà thấy đáy mày thấy, quần áo chúng tao vá chằng vá đụp mày thấy. Bố mày ho cả đêm mày , em mày cô giáo điểm danh nó bao nhiêu mày cũng giả vờ như thấy. Vụ xuân qua , đồng áng ai ngó ngàng, mày còn tao thế nào nữa, hu hu hu ~"
Xa Kim Mai tuy rõ, nhưng ý tứ quá rõ ràng.
Trần Văn Đức hổ đến đỏ mặt tía tai: "Lại nữa , nữa , cứ lải nhải mãi mấy chuyện đó thế? Con là con đang cố gắng ? Là do , suốt ngày ở nhà cãi cọ ầm ĩ, khiến con tài nào tâm trí yên mà sáng tác !"
Xa Kim Mai gân cổ lên quát: "Mày sáng tác cái quái gì! Người sắp c.h.ế.t đói đến nơi mà mày còn sáng tác! Mày bản thảo của mày thể đổi lấy lương thực, đổi lấy bột mì trắng ? Đâu? Mày đưa cho tao xem! Tao chỉ một cái mạng thôi, mày cứ chờ xem lúc nào thì bức c.h.ế.t tao !"
"Trước bảo con cưới con bé Kiều Đại Nha về, con chịu, con chê nó văn hóa, xứng với con. Mày đ.â.m đầu cưới con hồ ly tinh Trì Tố Trân vô tích sự đó về. Cưới về để gì? Mày cho tao cưới về để gì?"
Xa Kim Mai nghĩ đến chuyện trong thôn đồn rằng nhà họ Kiều mở cửa hàng thành phố, trong lòng càng thêm hận. Nếu lúc đầu Trần Văn Đức chịu lời bà , thì nhà bà đến nỗi túng quẫn như bây giờ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-216-tung-om-chi-lon-thieu-thoi.html.]
"Mày chịu cưới Kiều Đại Nha về lo việc nhà, mày thích Trì Tố Trân cái gì cũng , thì mày nó gánh vác cái nhà họ Trần ! Mày cho tao với bố mày nghỉ ngơi một chút , mày lo tiền học phí cho các em mày . Mày mà thật sự cái quyết tâm như lúc mày đòi cưới Trì Tố Trân, thì chiều nay mày xách cuốc đồng cùng tao!"
Giọng điệu Xa Kim Mai đầy quyết liệt: "Bố nuôi mày lớn từng , cực khổ cho mày ăn học, còn cưới vợ cho mày. Bố mày vì chúng mày mà thể suy sụp, bây giờ còn tao, cái già , cực khổ nuôi chúng mày nữa ?"
Trần Văn Đức dám thẳng Xa Kim Mai, ánh mắt lảng tránh nơi khác, giọng cũng yếu ớt hẳn .
"Đồ đàn bà nhà quê vô tri, chỉ chằm chằm mấy thứ vụn vặt mắt mà tính toán chi li. Con , con sẽ mãi như thế , con cần thời gian! Việc cần bây giờ là cho con một môi trường , để con thể lo nghĩ gì mà sáng tác. Mọi là nhất của con, ủng hộ con!"
Nói xong, Trần Văn Đức dậy về phía "thư phòng" của , đóng sầm cửa .
Vào phòng , tâm trạng vẫn thể bình tĩnh .
Trong đầu ngừng vang lên tiếng gào thét của Xa Kim Mai, khiến bực bội vô cùng.
Hắn ngoài cửa sổ, cố nén cơn bực dọc trong lòng, cầm lấy cây bút máy, mạnh xuống vở một bài thơ.
"Cành lá rối rắm loạn lòng , đường bùn lầy khe rãnh khó . Núi cao trập trùng nở hoa lê, gió táp mưa sa vẫn ngạo nghễ vách núi."
Nét bút cuối cùng rơi xuống, rạch rách cả trang giấy bên , thể thấy dùng sức mạnh đến mức nào.
Hắn là sách, đầy bụng tài hoa, nhất định thể dựa tài học của mà nên chuyện lớn.
"Mình chỉ là vận may tới, cái mớ bùn lầy trong nhà níu chân. Từng ôm chí lớn thiếu thời, nay cảm thấy đường mịt mù." Hắn tự với giọng đầy ưu tư.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Mình chỉ là gặp quý nhân thôi, chỉ cần cho cơ hội, nhất định sẽ khiến những kẻ chê hiểu ..."
Trần Văn Đức tự động viên , ảo tưởng đến cảnh thành danh, nịnh nọt, tung hô, sùng bái.
Nhất thời, hừng hực ý chí chiến đấu.
Vươn tay nhặt lấy bản thảo còn thành bên cạnh, bắt đầu rà soát .
Đây là một bài văn xuôi vắt óc để ca ngợi nông thôn, bài văn dùng từ ngữ hoa mỹ, ngôn từ tuyệt , đủ các loại phép tu từ, thậm chí còn mấy bài vè do tự sáng tác.
Hắn chép bài văn xuôi vài bản, cùng với mấy bài thơ từ chép xong bàn, tất cả đều cẩn thận cho phong bì.
Bốn phong bì, bốn địa chỉ nhận.
Một bản thảo gửi nhiều nơi, tin là gặp một thưởng thức.
Thấy trời sắp tối mịt mà Trì Tố Trân vẫn ý định về nhà, Đường Hương Ngọc đành khách sáo hỏi:
"Tố Trân , hôm nay đừng về nữa, ở nhà thím Ba ăn cơm hẵng về. Vừa nhà còn một miếng thịt khô để dành từ Tết."
Trì Tố Trân vốn về, thịt khô, lập tức gật đầu: "Vâng ạ, hôm nay con ăn cơm ở nhà thím Ba."
"Vẫn là nhà thím Ba nhất, giờ mà còn thịt khô. Con gả nhà họ Trần lâu như , mới chỉ thấy một bát trứng hấp, chồng con keo kiệt lắm."