Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 215: Anh nhìn lầm em rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:10:36
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Văn Đức theo bản năng liếc đám đông dân làng đang vây xem, đang lăn lộn đất, quần áo xộc xệch, lóc đòi sống đòi c.h.ế.t. Hắn nghiến răng nghiến lợi với Trì Tố Trân: "Anh bảo em xin !"

 

Giọng gần như là gầm lên, vẻ mặt thậm chí còn vài phần dữ tợn.

 

Trì Tố Trân kinh ngạc.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Văn Đức mà cô quen như thế . Anh nay luôn là một nho nhã, lịch sự, ôn hòa.

 

Chưa bao giờ mắng c.h.ử.i , cũng bao giờ la hét.

 

Trần Văn Đức để ý đến vẻ mặt của Trì Tố Trân, ấn vai cô đẩy về phía .

 

"Mẹ, Tố Trân xin , nó sai . Mẹ đừng quậy nữa, để chê. Có nhiều chuyện nó hiểu thì cứ từ từ dạy bảo!"

 

Xa Kim Mai khó khăn lắm mới đè đầu Trì Tố Trân, thể dễ dàng bỏ qua như .

 

kể lể, chỉ tay Trì Tố Trân: "Bắt cái thứ trời đ.á.n.h bất hiếu quỳ xuống cho tao! Hu hu hu, cả cái Cao Thạch Thôn , chúng bay mà hỏi xem, tao, Xa Kim Mai, là bà chồng đầu tiên con dâu đ.á.n.h ? Tao nuôi mày lớn từng , cho mày ăn học, cưới vợ cho mày, mày cưới về con vợ để nó hiếu thuận với tao như thế ? Hu hu hu, tao sống nữa, để phân xử giùm , xem nhà ai con dâu giống như nó . Ra đồng thì , việc nhà thì lo, gì cũng nên . Mang cái mác gái thị trấn từng xuống ruộng, việc , việc , chẳng qua là lười biếng, chồng hầu hạ nó chứ gì ~"

 

Màn lóc kể lể của Xa Kim Mai, chẳng khác nào đặt Trần Văn Đức lên giàn lửa thiêu.

 

Trì Tố Trân căn bản cảm thấy , bảo cô xin vui, huống chi còn bắt cô quỳ xuống.

 

"Muốn xin á, cửa ! cho bà , bây giờ là xã hội mới , còn cái kiểu hành hạ con dâu nữa . Bà bớt cái kiểu lên mặt trưởng bối với , nhà ai trưởng bối mà như bà, ..."

 

Trần Văn Đức quát lớn: "Em câm miệng!!"

 

Trì Tố Trân nghênh cổ, mắt ngấn lệ hét lên: "Em sai, sai là bà !"

 

"Hu hu hu, đổi , như thế. Anh sẽ bảo vệ em, sẽ đối xử với em, chỉ là một kẻ lừa đảo! Những lời hứa mặt bố em đều là láo! Mẹ lúc nào cũng bắt nạt em, thấy ? Bây giờ còn hùa theo bà , lấy cái danh trưởng bối để đè nén em. Hu hu hu, bố em sai, nhà họ Trần các chính là một ổ sói!"

 

Đường Hương Ngọc ( Nhị Toàn, thím Ba) vốn ưa gì bà chị dâu Xa Kim Mai , nên hả hê khi thấy Xa Kim Mai bẽ mặt.

 

Lúc thấy ngọn lửa chiến tranh của Trì Tố Trân và Xa Kim Mai bắt đầu lan sang Trần Văn Đức, bà vội vàng tiến lên can ngăn.

 

"Thôi thôi, đừng cãi nữa, mỗi nhịn một bước . Chị Hai , chị cũng đừng nữa. Tố Trân nó là gái thị trấn, còn là trí thức học đại học, mà so với mấy chân đất chữ ở nông thôn . Không việc đồng áng cũng là chuyện bình thường. Vả , kể cả , thì ít nhất nó cũng đang đó thôi, thái độ là quan trọng nhất mà ~"

 

Lời của Đường Hương Ngọc, khác thì vấn đề gì, nhưng Xa Kim Mai thấy chối tai.

 

Đây chẳng là lời bà khoe khoang với bà em dâu lúc đến nhà chú Ba vay tiền ?

 

Trong đầu Trì Tố Trân cũng lóe lên một ý nghĩ.

 

, cô cũng học đại học, Trần Văn Đức học đại học, tại Trần Văn Đức thể mỗi ngày nhốt trong phòng sáng tác, còn cô thì xuống đồng việc?

 

" , dựa ? Cái nhà chỉ , Trần Văn Phong, Trần Văn Tú (em chồng) , Văn Đức cũng ? Dựa mà bà cứ bám riết lấy tha? Bà thiên vị, bà chỉ xót con của bà, còn thì mặc kệ sống c.h.ế.t !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-215-anh-nhin-lam-em-roi.html.]

Trì Tố Trân chỉ thẳng Xa Kim Mai đang lăn lộn đất, hét lớn.

 

Trần Văn Đức ngờ cãi qua cãi , cuối cùng cãi đến .

 

Hắn phảng phất cảm thấy bộ dân làng Cao Thạch Thôn đều đang chỉ trỏ , việc, dựa và vợ nuôi sống.

 

Xa Kim Mai Trì Tố Trân chọc tức, liền lồm cồm bò dậy.

 

chống nạnh, chỉ Trì Tố Trân c.h.ử.i như tát nước: "Mày câm cái mồm thối của mày ! Mày mà hỏi khắp cái thị trấn xem, nhà nào con dâu mới về nhà mà như mày ? Bảo mày giặt mấy cái quần áo mà mày cũng thái độ lồi lõm. Tao gì mày? Tao chỉ một câu, nếu mày giặt thì để đấy tao giặt, thế mà mày lắm, mày nổi điên lên luôn."

 

Trì Tố Trân sang Trần Văn Đức, phân rõ trái với : "Mẹ như . Em đang giặt quần áo tử tế thì bà đến kiếm chuyện. Mở miệng em giặt, hầu hạ, nợ em cái cái , khó vô cùng. Thứ nhất, lúc đó em đang giặt đồ, đó là sự thật. Thứ hai, cái việc 'em giặt' trong miệng , chỉ là bà tự phán đoán. Mẹ dựa phán đoán căn cứ của mà mắng em, bà dựa cái gì? Dựa mà bà kết luận em giặt mắng em? Được , cho dù em thật sự giặt, thì thực tế lúc đó em vẫn đang giặt còn gì? Bà dựa phỏng đoán của mà phủ nhận công sức và nỗ lực của em, còn nhân cơ hội đó mà lăng mạ em."

 

Trì Tố Trân đây ở trường từng tham gia đội hùng biện, lúc lý lẽ rành mạch, càng càng thấy tủi .

 

"Vậy mà còn bắt em xin , oa hu hu hu ~"

 

Trì Tố Trân bật nức nở.

 

Xa Kim Mai thấy , phịch xuống đất, đập tay xuống đất ăn vạ.

 

"Ôi trời ơi, xong , con dâu mới về nhà mà chồng hết đường sống ~ Nó cậy nó chữ, năng lanh lợi hơn , nó bắt nạt chữ . Sau sống đây, c.h.ế.t quách cho , lòng chúng bay..."

 

Trần Văn Đức trong mắt là phẫn nộ, quát lớn Trì Tố Trân: "Tố Trân, nhà quê văn hóa, nhưng em là ăn học, em cũng điều như ? Cứ nhất thiết tranh cãi thắng thua với mặt bao nhiêu thế ? Cứ nhất thiết ầm ĩ lên như ?"

 

"Mẹ là trưởng bối, bà hiểu lý lẽ thì em cũng so đo với bà ? Coi như em vì mà nhịn bà một câu thì ?"

 

Hắn Trì Tố Trân bằng ánh mắt đầy thất vọng: "Anh thật sự lầm em , cho rằng em là một cô gái lương thiện, hiểu chuyện. Em cứ nhất thiết cho gia đình tan nát mới lòng ? Kể cả em tranh thắng, thì em lợi ích gì!!!"

 

Trì Tố Trân quát cho một trận, ngây .

 

Chỉ thể sững tại chỗ, Trần Văn Đức, nấc lên từng hồi.

 

Xa Kim Mai càng đà: "Văn Đức, đ.á.n.h nó ! Không lời thì tát nó, tát cho nó vài trận là nó ngoan ngay. Chính là do mày ngày thường quá nuông chiều nó, chiều nó đến trời cao đất dày là gì!"

 

Đường Hương Ngọc tiến lên kéo Trì Tố Trân: "Thôi thôi, đừng cãi nữa, bình tĩnh cả . Văn Đức, cháu cũng lựa lời khuyên cháu, bảo bà bớt nóng tính . Mới cưới về mà la hét đòi đ.á.n.h đòi g.i.ế.c con dâu, còn tưởng nhà họ Trần chúng ai cũng giống cháu đấy. Tố Trân, cháu cũng đừng nữa. Đi, sang nhà thím Ba chơi một lát."

 

Đường Hương Ngọc kéo Trì Tố Trân về nhà .

 

Chuyện vui cũng xem gần đủ , chồng bà và Trần Hữu Lượng (bố chồng Trì Tố Trân) dù cũng là em ruột, bà thể nào giống như ngoài, chỉ xem náo nhiệt .

 

Nếu , sẽ là bà .

 

Đám đông giải tán, Trần Văn Đức bất lực dựa tường, thụp xuống.

 

Ba ngày một trận nhỏ, hai ngày một trận lớn như thế , thật sự chịu nổi nữa.

 

 

Loading...