Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 206: Sẽ không đánh chết người rồi chứ?
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:10:27
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Kiến Quốc trốn ở cách đó xa, Lại Cẩu chạy vòng quanh tìm , Lại Cẩu nhảy cẫng lên c.h.ử.i đổng.
Sau đó như rút cạn hết sức lực, gục đầu, lê từng bước nặng nề lên xe.
“Xin mày...”, Kiều Kiến Quốc thì thầm.
Hắn dựa tường trượt xuống, bệt lẩm bẩm: “Nhị Thương Pháo về, tao cũng mặt mũi nào về. Tao đối mặt với chú Thành thím Thẩm thế nào.”
Nhị Thương Pháo mới 22 tuổi, mười một năm, mười một năm tù 33 tuổi. Những năm tháng nhất của cuộc đời, tất cả đều chôn vùi trong đó.
Hơn nữa, ai thể đảm bảo mười một năm Nhị Thương Pháo thể bình an tù.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nếu trong thời gian đó xảy chuyện gì, cả đời Kiều Kiến Quốc cũng thể thanh thản.
Lại Cẩu xe, còn thò đầu cửa sổ quanh tìm Kiều Kiến Quốc, ánh mắt mờ mịt, hoang mang.
Kiều Kiến Quốc theo chiếc xe buýt chở Lại Cẩu xa, lúc mới dám từ trong góc bước .
Hắn tại chỗ về hướng nhà một lúc lâu, mới chậm rãi xoay rời .
Năm nay, đầu tháng Tư tiết trời vẫn còn lạnh.
Kiều Kiến Quốc . Trên tiền, cũng quần áo chống rét. Hắn rụt cổ, ôm lấy cánh tay, lang thang mục đích.
Hắn hỏi nhiều cửa hàng, xem họ cần công .
Người thấy ngợm bẩn thỉu đều xua đuổi . Thỉnh thoảng cũng bụng bố thí cho ít đồ ăn.
“Anh/chị ơi, cho hỏi, ở đây cần ạ? cần tiền, chỉ cần cho ăn và chỗ ở.”
“Biến biến biến, ngoài, bẩn c.h.ế.t .”
Lại một nữa đuổi , Kiều Kiến Quốc xem tay , tìm một vũng nước rửa sạch mặt và tay.
Hắn cố gượng dậy, mặt dày hỏi từng cửa hàng một.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ, vẫn ai nhận , mà cả cho đồ ăn cũng còn.
Trời dần tối, Kiều Kiến Quốc chỗ nào để , xổm mái hiên của một con hẻm, ánh mắt mờ mịt về xa xăm.
Hắn thầm nghĩ, nếu còn tìm việc, gì ăn, chỗ ở, chắc sẽ c.h.ế.t mất?
Có khi Nhị Thương Pháo còn c.h.ế.t, một bước.
Cũng là đói là lạnh, cứ run lên bần bật.
Đưa tay sờ trán, nóng hổi.
Vết thương đó vẫn luôn cố chịu đựng, bây giờ bắt đầu sốt. Hắn cảm thấy lẽ sắp c.h.ế.t thật .
Rất nhiều chuyện cũ, nhiều cũ lượt hiện lên trong đầu.
Hắn nhớ , nhớ.
Lôi Hồng Hoa , đặc biệt là với em Kiều Hữu Phúc, thể là chua ngoa, thậm chí độc ác, nhưng bà bênh con.
Ở làng Cao Thạch, ai mà dám Kiều Kiến Quốc một câu , Lôi Hồng Hoa liền nhảy dựng lên, như con gà mái xù lông, che chở ở lưng.
Từ nhỏ đến giờ, Kiều Kiến Quốc vẫn luôn sống sự bao bọc của Lôi Hồng Hoa.
Đói thì gọi , lạnh thì gọi , chuyện gì cũng gọi . Lôi Hồng Hoa luôn luôn ở đó.
bây giờ, ở bên cạnh.
“Hu hu ~”, bật nức nở.
Hắn còn báo đáp mà, c.h.ế.t. Hắn chờ Nhị Thương Pháo về.
Là rủ Nhị Thương Pháo , Nhị Thương Pháo tròn chữ hiếu, chăm sóc cho chú Thành thím Thẩm.
Kiều Kiến Quốc run rẩy vịn tường dậy, ánh mắt tìm kiếm gì đó đường.
Hắn thấy hai nữ đồng chí đang cạnh , tay họ cầm những chiếc bánh bao nóng hổi.
Đói đến cực điểm, Kiều Kiến Quốc chút suy nghĩ, lao lên giật lấy bánh bao nhét miệng.
“A!!!!”, Tề hét lên một tiếng thất thanh, cả lùi về phía một bước lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-206-se-khong-danh-chet-nguoi-roi-chu.html.]
Thái Tiểu Huệ chút nghĩ ngợi, giơ cái bình tông quân dụng của lên đập thẳng đầu Kiều Kiến Quốc.
“A a a a a ~”
“Thằng khốn, dám giở trò đầu hổ! Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày, đ.á.n.h c.h.ế.t mày, đ.á.n.h c.h.ế.t mày!!!”
“Bụp bụp bụp ~”
Ba bốn cú đập bình tông liên tiếp, Kiều Kiến Quốc ngã sấp xuống đất, bất động.
“Chị Thái, chị Thái, đừng đ.á.n.h nữa! Anh , ...”, Tề vội vàng kéo Thái Tiểu Huệ đang nổi điên .
“Anh ... cử động?”
Thái Tiểu Huệ liếc Kiều Kiến Quốc mặt đất, cái bình tông tay : “Cái bình nặng lắm, là...”
“Đánh c.h.ế.t chứ?”
Nói đến câu , giọng bà cũng chút hoảng loạn.
Chỉ vì một cái bánh bao, cũng đến mức đ.á.n.h c.h.ế.t .
Hai hoảng hốt đầu xung quanh.
Trời lạnh, tối, đúng giờ cơm nên đường mấy . Cách đó xa đường đang cúi đầu rụt cổ vội vã qua, dường như cũng chú ý đến bên .
Hai họ cũng mới từ bên bệnh viện trở về.
Thái Tiểu Huệ gạt tay Tề , vòng phía , cúi xuống xem xét Kiều Kiến Quốc.
Thấy đối phương động tĩnh, bà cẩn thận tiến lên dùng chân khều khều một cái, nhanh chóng lùi .
Tề sợ hãi.
“Chị Thái, c.h.ế.t thật chứ? Bình tông của chị còn đựng nước mà, nặng như đập đầu.”
Thái Tiểu Huệ cũng căng thẳng, xổm xuống kiểm tra thở của Kiều Kiến Quốc.
Vừa chạm , liền đụng khuôn mặt đang sốt nóng hầm hập của .
“Ây da, đập thì cũng sắp c.h.ế.t , chín , nóng bỏng.”
“Đi , mau, liên quan đến chúng .”, Thái Tiểu Huệ kéo Tề bỏ .
Đi bốn năm bước, cả hai đồng thời dừng : “Phiền c.h.ế.t , để chúng gặp chứ, xui xẻo thế ?”
Ở một diễn biến khác, Lại Cẩu rời nhà hơn ba tháng về.
Đi xe buýt đến thị trấn, bộ về làng Cao Thạch, đến đầu làng thì ngã gục.
Chỉ một loáng, tin tức truyền khắp làng, ai cũng Lại Cẩu về.
Bà nội Lại Cẩu chạy như bay, nhà Nhị Thương Pháo cũng đến, còn chạy gọi Lôi Hồng Hoa.
Lôi Hồng Hoa chạy rớt cả giày. Tóc Mái Mậu (cha Lại Cẩu) cũng gọi từ ngoài đồng về.
Những đồng trong làng đều tụ tập ở cổng làng. Tần Tuyết vác cái bụng năm tháng, hóng hớt theo .
Tóc Mái Mậu kiểm tra một chút, bảo pha một bát nước đường đỏ ấm.
Một bát nước đường đỏ đổ , sắc mặt Lại Cẩu khá lên trông thấy.
“Lại Cẩu, Lại Cẩu, cháu ?”, bà nội Lại Cẩu ôm chặt Lại Cẩu lòng.
Lại Cẩu bà nội , há miệng, năm sáu giây mới nhỏ giọng nấc lên.
“Nội ơi, hu hu hu, con tưởng con gặp nội nữa.”
Tiếng gào bà nội Lại Cẩu cũng bật , ôm Lại Cẩu còn t.h.ả.m thiết hơn.
“Thằng cháu trời đ.á.n.h , ai bảo mày chạy lung tung hả? Mày bao giờ xa , bên ngoài bằng ở nhà? Mày mà mệnh hệ gì, tao c.h.ế.t cũng mặt mũi nào gặp ba mày hu hu hu ~”
Lôi Hồng Hoa sốt ruột chen : “Đừng , đừng nữa, Kiến Quốc nhà ?”
Thím Thành ( Nhị Thương Pháo) cũng hỏi tới: “ đúng, Nhị Thương Pháo nhà ?”