Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 185: Màn đón dâu kịch tính (Phần 2)
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:08:49
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Lâm trúng tim đen, bố Trì thấy mặt bao nhiêu thế cũng tiện quá thêm nữa.
Ông đành bưng chén nguội ngắt lên uống một hớp, coi như là tha cho Trần Văn Đức.
Phong tục bên huyện Ninh, cô dâu khỏi cửa là chú rể cõng ngoài, mà chân chạm đất.
Trần Văn Đức cõng Trì Tố Trân lưng bắt đầu , họ hàng nhà họ Trì liền xúm cản trở.
Không chặn đường đòi phong bao thì cũng là chặn cửa đố chữ, thậm chí còn bắt Trần Văn Đức cõng sách.
Đây vốn cũng là tập tục địa phương, coi như là chuyện vui, ngụ ý là nhà đẻ lưu luyến cô dâu, còn chú rể vì vợ mà "vượt năm ải, c.h.é.m sáu tướng".
đến ải cuối cùng khỏi cửa, một bà thím họ bên nhà họ Trì càng lúc càng quá đáng, mặc kệ thế nào cũng cứ chắn cửa cho .
Mười bảy mười tám phút nhanh chóng trôi qua, hai chân Trần Văn Đức cõng Trì Tố Trân bắt đầu run lên, Trì Tố Trân bò lưng Trần Văn Đức thì ha hả .
“Cũng hòm hòm thôi chứ, còn trì hoãn nữa là lỡ giờ thật đấy, cả làng chúng đang chờ đón cô dâu về khai tiệc.” Nhị Toàn xòa đỡ.
Bà thím họ vì khó nhà trai, mặt mày đắc ý: “Ôi dào, cơm ngon sợ muộn, hỏi câu đấy, các trả lời , tự nhiên sẽ tránh đường ~
Mau , gà trứng , là văn hóa, cho chúng phục , chúng sẽ tha cho , ha ha ha ~”
Hoa Lâm bất đắc dĩ Trần Văn Đức, chẳng cách nào cả.
Trần Văn Đức thật sự chịu nổi nữa: “Nếu còn khỏi cửa, là Tố Trân xuống tạm , giải thích cho .”
Bà thím họ chịu: “Ấy, thế , xui lắm, cô dâu lên lưng là chạm đất, lát nữa cửa lên xe thẳng, về đến nhà chân mới chạm đất.”
“Mau , gà trứng !” một họ hàng khác cũng hùa thúc giục.
“Gà !”
“Vì gà ?”
“Vì gà đẻ trứng!”
“Thế con gà đầu tiên từ ?”
“Ha ha ha, đúng đấy, gà từ , sinh viên ơi, mau ~” ......
Trần Văn Đức sầm mặt, cố nén đôi chân đang run rẩy, mặc kệ giải thích thế nào, đều hài lòng.
Cuối cùng thật sự sắp chịu hết nổi, cõng Trì Tố Trân lảo đảo một cái ngã nghiêng sang bên.
Nhị Toàn và Hoa Lâm nhanh tay lẹ mắt, vội vàng mỗi một bên lao tới đỡ, đưa tay đỡ lấy Trì Tố Trân, lúc Trần Văn Đức mới vững .
Bố Trì thấy suýt nữa thì rơi cô dâu, lập tức sầm mặt dậy.
Cô dâu mà chạm đất lúc , là sẽ mang tài vận của nhà đẻ, đối với nhà gái là cực kỳ xui xẻo.
Giọng bố Trì mang theo vẻ tức giận: “Làm thế, chút việc mà cũng xong?
Còn khỏi cửa , vợ mà cõng nổi, còn gánh vác cả gia đình đấy!”
Chú Hai Trì cũng xen : “Sức vóc Trần vẫn yếu quá, ngày thường thể chỉ lo sách, cũng rèn luyện thể chút chứ.”
Trán Trần Văn Đức rịn mồ hôi. Hoa Lâm những lời chú rể tiện , dù còn qua , thể to chuyện quá.
thì , chỉ theo đón dâu, cũng chẳng qua gì với đám , sợ đắc tội.
Thấy Trần Văn Đức mệt đến run rẩy, mà nhà họ Trì vẫn cố tình khó, Hoa Lâm nén cơn khó chịu trong lòng, quét mắt một vòng những mặt, giọng mát:
“Nhà các vị cũng thật là, ngày vui đại hỷ, khó thì cũng kiểu khó như các vị!
Còn gà trứng , còn nhất quyết thuyết phục các vị, chúng giải thích kiểu gì các vị cũng bẻ .
Thôi, là hôm nay khỏi cưới xin gì nữa, cứ đây mà nghiêm cứu cho ngô khoai!
Dù giờ chạy về cũng muộn , chúng cũng sợ mất mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-185-man-don-dau-kich-tinh-phan-2.html.]
Yên tâm, chuyện đồn ngoài, cũng chẳng dị nghị con gái nhà các vị khó lấy chồng, mà chỉ chúng bản lĩnh thôi.
Bằng theo thấy, đám cưới của Văn Đức, kết cũng chẳng !”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hoa Lâm kiểu bất chấp hết thảy như , ai nấy đều vui.
“Cậu cũng là ngày lành tháng , trai trẻ ăn kiểu gì thế? Nhà đẻ cản cửa là quy củ, vốn là chuyện vui, chứng tỏ chúng coi trọng cô dâu, lưu luyến con gái, miệng thành khó các ?”
Bà cô cả họ Trì cũng hùa theo: “ thế, các đường mà hỏi thăm xem, nhà ai gả con gái mà , đến lượt các nổi nóng lên thế?
Người còn bước cửa nhà các mà thái độ thế .”
“Hầy, đây chỉ bẽ mặt cả chị dâu , mà còn bẽ mặt cô dâu nữa.
Lúc bảo chị , tìm đối tượng là môn đăng hộ đối, Tố Trân nhà chúng gả cho nhà các ở thôn Cao Thạch , chính là hạ giá.”
Bà thím họ cũng lập tức tiếp lời: “Chứ còn gì nữa, nhà ai gả con gái mà chẳng mong 'cao gả', nhà trai các thấp hơn nửa cái đầu, còn dám ầm lên!”
Bố Trì cảm thấy mất mặt, trong lòng càng thêm đồng tình với lời bà cô cả, bèn phịch trở ghế sô pha.
Trì Tố Trân huých vai Trần Văn Đức một cái: “Văn Đức, hôm nay là ngày vui của chúng , nhịn một chút , đừng ầm ĩ quá khó coi.”
Hoa Lâm sầm mặt: “Văn Đức, đám cưới rốt cuộc kết ?
Cản cửa vốn là chuyện vui, khó chú rể cũng thể hiểu.
gần nửa tiếng , đều thấy cả, sắp vững, cõng nổi, chịu thấu nữa .
Cậu xem bên nhà gái một ai một câu công bằng !”
Nhị Toàn vốn dĩ trong lòng còn trách Hoa Lâm năng lỗ mãng, ngày đại hỷ mà mở miệng "đám cưới kết ".
Bây giờ Hoa Lâm , như dội một gáo nước lạnh.
Nhà họ Trì chính là nhà ngoại của họ, nhà ai mà chẳng lúc va chạm, chơi cũng là bình thường.
Có chơi quan trọng, vì ở mà chẳng như .
Quan trọng là, khi chơi xuất hiện, nhà gái một ai hòa giải, một cũng …
Tất cả thậm chí đều cảm thấy việc khó nhà trai như là đúng.
Điều chút đáng sợ.
Thái độ của nhà họ Trì bây giờ, chẳng là họ nuốt trọn cái màn oai phủ đầu ?
Ngày kết hôn trọng đại mà còn thế , giống tâm thái sống yên tử tế chút nào.
Hơn nữa, cô dâu bò lưng, từ đầu đến cuối hề một lời.
Cô đây là ngầm đồng ý, thậm chí là tán thành nhà đẻ gây sự vô cớ như .
Nhị Toàn im lặng, ghé sát tai Trần Văn Đức nhỏ: “Anh Văn Đức, thông gia điều như , giống tử tế sống đàng hoàng .
Hơn nữa, chị dâu hình như cũng chẳng xót !”
Lời Trì Tố Trân cũng thấy, cô chút bất an đầu Trì.
Sáng sớm hôm nay, Trì dặn cô, oai phủ đầu với nhà họ Trần, nhà họ Trần mới coi trọng cô, cô dễ cưới về, mới càng trân trọng cô!
bây giờ, cô chút chột .
Bởi vì cô luôn tính tình của Trần Văn Đức.
Anh thanh cao như , lỡ như nhất thời chấp nhận , thật sự kết hôn nữa, cô ?
Trần Văn Đức cố gắng gượng thẳng , nhà họ Trì coi thường , trong lòng cũng nén giận, nhưng hôm nay nếu đón cô dâu về, thì Trần Văn Đức sẽ thành trò cho cả cái trấn !