“Kiều Cửu Vượng về ~”
Giọng hét lanh lảnh, ít thấy.
Anh em Kiều Hữu Phúc khựng , lập tức Kiều Giang Tâm đầy bối rối.
Mẹ con Lôi Hồng Hoa thì mắt sáng rực, cứu tinh của họ tới .
“Về ?” Kiều Giang Tâm giơ đòn gánh liền hướng Lôi Hồng Hoa trừu. Lần đ.á.n.h , tới chắc cơ hội .
Tần Tuyết thấy Kiều Giang Tâm hành động, nháy mắt liền minh bạch nàng ý tưởng. Bà lập tức ưỡn cái bụng ( lộ) , xông lên chặn đường Kiều Cửu Vượng.
Không gì hết, cứ gào .
“Ô ô ô ô, ba chồng ơi, ba chủ cho tụi con a, hu hu hu ~”
Tần Tuyết túm lấy tay áo Kiều Cửu Vượng, gân cổ gào, gào nửa ngày cũng chỉ một câu: “Ba chủ cho tụi con”. Còn chủ cái gì, bà .
Trong phòng, Lôi Hồng Hoa dùng che cho Kiều Kiến Hoa, Kiều Giang Tâm quất cho kêu oai oái. Kiều Kiến Hoa liều mạng ăn hai gậy mới chụp cây đòn gánh.
Lôi Hồng Hoa lúc mới sức kêu cứu: “Kiến Hoa, ô ô ô! Lão già, ông mau tới đây! Mẹ con đ.á.n.h c.h.ế.t mất! A a a a ~”
Kiều Cửu Vượng tiếng trong phòng càng sốt ruột, gạt Tần Tuyết : “Buông ! Buông tay !!”
Tần Tuyết thuận thế kêu “á” một tiếng, ôm bụng lảo đảo ngã về , vô tình ngã lòng bà thím Ngưu.
Mẹ Tiểu Bảo mắt sáng rực, rống lên một tiếng: “Chị Hữu Phúc! Chị cẩn thận! Coi chừng ông bố chồng bất công của chị dùng sức ngầm hại cái thai trong bụng đó!”
Bà Lý xã trưởng lập tức tiếp lời: “ đó, con Lôi Hồng Hoa đó chuyện hoài, khéo chính là ổng xúi.”
Mẹ Tiểu Bảo vỗ đùi: “Trời đất ơi! Con mụ họ Lôi hại nhà Hữu Tài, thì giờ ông bố chồng tay với con dâu đang m.a.n.g t.h.a.i kìa! Sợ quá ~”
Bà thím Ngưu một tay che Tần Tuyết , nhảy bổ giữa chĩa mặt Kiều Cửu Vượng mà phun:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“ phi cái mặt lão già hổ nhà ông! Chị Dương Mai của ( ruột em Hữu Phúc) đúng là xui tám kiếp, mới gả cho cái đồ súc sinh nhà ông!
Thằng Hữu Phúc Hữu Tài chị Dương Mai tui ngoại tình đẻ , mà ông ghét tụi nó thế?
Hổ dữ còn ăn thịt con, ông còn độc hơn hổ! Lúc nhà Hữu Tài la hét cả trưa, thấy ông ló mặt. Giờ con mụ độc ác mới chút, là ông ba chân bốn cẳng chạy về!
Con dâu tìm ông chủ, ông còn tay với con dâu bầu! Tui thấy ông !”
Theo lời bà thím Ngưu, đám đông xung quanh cũng đỉnh cao đạo đức mà chỉ trích Kiều Cửu Vượng.
“ đó chú Cửu Vượng, mười ngón tay ngón dài ngón ngắn, chú thương con út là bình thường, nhưng chú thể hại đám con đầu.”
“Xuân Hoa đúng! A Phương tuổi đó, vất vả lắm mới thai , các nỡ chuyện ? Đàn bà sinh con nguy hiểm lắm, khéo là một xác hai mạng đó!”
“Thiệt tình, ông cũng đừng trách con Đại Nha. Đổi là ai cũng nhịn nổi, đây rõ ràng là cố tình mưu tài hại mệnh mà!”
Bà Lý xã cúc (tên khác của Lý xã ) chớp cơ hội xỉa xói: “Hắc, mấy với ổng gì? Một là ổng chủ nhà mà ai coi gì. Hai là, chuyện chính ổng gật đầu, nếu , con Lôi độc phụ đó dám chứ ~~~”
Kiều Cửu Vượng một đám “quần chúng nhiệt tình” vây chặt, một câu, bà một câu, ông căn bản chen lời .
“Không ..... Ta .... Ta căn bản là việc ..... Các ngươi tránh ...... Ta !!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-174-trum-cuoi-gia-lam-danh-khong-cung-phai-danh.html.]
Tần Tuyết trốn lưng bà thím Ngưu "hu hu hu", liếc trong phòng.
Chỉ trong chốc lát, con Kiều Kiến Hoa và Lôi Hồng Hoa đập cho co quắp đất, tiếng kêu cũng yếu ớt.
Kiều Giang Tâm thấy cũng hòm hòm, xoa xoa cổ tay mỏi nhừ, c.h.ử.i cái đám liệt đất:
“Bà già c.h.ế.t, bà nên tạ ơn ông trời phù hộ, nếu hôm nay cái mạng già của bà khó giữ.
Hôm nay tha cho bà, bà nhất nên ngày nào cũng cầu trời cho con tui khỏe mạnh. Sau con tui mà nhức đầu sổ mũi, đều là do bà hại, đều do bà con tui sinh sớm.”
Lôi Hồng Hoa nửa sống nửa c.h.ế.t rên “ai da ai da”, Kiều Kiến Hoa thì ngóc đầu lên trừng Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm đếch sợ. Cô liếc cái chuồng gà, vẫy tay với Kiều Hữu Tài, Kiều Hữu Phúc:
“Đi! Qua chuồng gà bên trong bắt gà vịt về cho con tui tẩm bổ! Bị mụ độc phụ hại sinh non, ảnh hưởng sữa của con !”
Kiều tài cùng Kiều Hữu Phúc sửng sốt một chút.
Tần Tuyết hô vọng từ ngoài đám đông: “Hữu Phúc! Hữu Tài! Các ngươi còn ở gì?”
Kiều Hữu Phúc lập tức xoay về phía chuồng gà.
Trên mặt đất Lôi Hồng Hoa bắt nàng gà vịt, m.á.u lập tức tăng xông:
“Không, ! Không thể động... ặc... gà! Ô ô ô ~”
Bà cố nén đau, run rẩy bò dậy khỏi Kiều Kiến Hoa, ngẩng đầu liền đến Kiều Hữu Phúc cùng kiều tài dẫn theo gà vịt từ chuồng gà bên trong tới.
Kia chỉ tại hạ trứng gà hoa lau ở Kiều Hữu Phúc tay ngừng phịch, duy nhất một con vịt càng là cạc cạc thẳng kêu.
Lôi Hồng Hoa tức đến trợn mắt, mắt tối sầm, ngã thẳng đơ, đè lên Kiều Kiến Hoa.
“Mẹ!!”
“Mẹ, ngươi thế nào?” Kiều Kiến Hoa nâng Lôi Hồng Hoa dậy.
Lôi Hồng Hoa vô lực dựa Kiều Kiến Hoa trong lòng ngực, run run nâng lên cánh tay chỉ ngoài cửa, thều thào: “Không.... Không thể.... Làm... Bọn họ, đụng đến gà....”
Vừa dứt lời, cổ một oai, xỉu qua.
Kiều Cửu Vượng mới đẩy đám dân làng, lúc cùng dẫn theo gà vịt tới Kiều Hữu Phúc kiều tài nghênh diện đối thượng.
“Các ngươi gì!!!” Kiều Cửu Vượng Kiều Kiến Hoa kêu , quát lớn hai một câu, nôn nóng triều phòng trong .
Kiều Giang Tâm từ phía đẩy Kiều Hữu Phúc kiều tài một phen: “Các ngươi về xem xem ! Nơi tới cùng gia giải thích.”
Tần Tuyết hai tay gà vịt, duỗi tay liền tiếp Kiều Hữu Phúc thượng thủ: “Ta cùng tài về xem a phương! Ngươi ở chỗ giang tâm, thể khi dễ!”
Kiều Hữu Phúc tức phụ, tay hai chỉ gà đưa qua, xoay liền ở Kiều Giang Tâm bên cạnh.
Kiều Cửu Vượng hắc mặt: “Này Tết nhất! Có cái gì thể hảo hảo , thế nào cũng nháo đến nước ?
Như thế nào, giơ đòn gánh, ngươi là đối cái gia cũng kêu đ.á.n.h kêu g.i.ế.c !!!”