Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 170: Tin dữ báo về, A Phương sinh non

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:02:20
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại Nha ơi, cô sinh ! Mau về nhà thôi!”

 

Giọng báo tin lanh lảnh vang lên. Lòng Kiều Giang Tâm thắt . Lưu Hân Nghiên bên cạnh theo bản năng hỏi: “Sinh công tử tiểu thư ?”

 

Người lắc đầu: “Không rõ nữa, la hét cả trưa, hình như vẫn .”

 

Lưu Hân Nghiên ngớ , mà báo tin "sinh " là thế nào?

 

Kiều Giang Tâm thì sốt ruột thật sự. “Bác tài, phiền bác nhanh lên một chút!”

 

Theo lý mà , rằm tháng Giêng mới sinh, cớ sớm thế ?

 

Đường thì xóc, xe bò thì ì ì ạch. Kiều Giang Tâm thể chờ thêm nữa. “Hân Nghiên, Cố đại ca, em về ! Đồ đạc trông giúp em!”

 

Nói xong, cô canh lúc xe bò lên dốc, nhảy phắt xuống đất, dùng hai cẳng chân của co giò chạy thục mạng về nhà.

 

Tại nhà họ Kiều ở phía Bắc thôn, khí căng như dây đàn. Tiếng rên rỉ đứt quãng của Lưu A Phương từ trong phòng vọng . Hai em Kiều Hữu Tài (ba Giang Tâm) và Kiều Hữu Phúc (bác cả) lo lắng qua bên ngoài xoa tay. Bác dâu Tần Tuyết thì tất bật bưng nước ấm chạy chạy .

 

“Ba! Mẹ con ?” Kiều Giang Tâm thở hồng hộc, còn thấy mà giọng oang oang.

 

Kiều Hữu Tài thấy con gái về như vớ cọc: “Còn... còn , cả trưa nay .”

 

“Cả trưa? Sao đưa lên trạm xá?” Giang Tâm là xông thẳng phòng.

 

Tần Tuyết vội kéo tay cô : “Ấy, Giang Tâm, đừng ! Con gái chồng đấy , coi chừng dọa sợ.

 

Đừng lo, bà mụ Đào cả, thai thuận, chỉ là tới giờ thôi. Nếu xong là tụi đưa lên thị trấn lâu .”

 

Tần Tuyết cũng nghĩ như phần lớn thời nay. Giao thông bất tiện, y tế lạc hậu. Trẻ sơ sinh và sản phụ là yếu nhất, thể gió.

 

Nếu mà lôi lên trạm xá, xe bò lọc cọc một đường hít gió lùa, về, lỡ mà cảm lạnh thì nguy to, khi mất mạng, rủi ro quá lớn.

 

Chỉ cần điều kiện sinh nở tạm , đa đều đẻ ở nhà, đẻ xong là đóng cửa kín mít ở cữ. Nhà nào khá giả coi trọng, lúc ló mặt thấy ánh sáng thì đa phần hết cữ. Đương nhiên, nhiều nhà nghèo khó hoặc nhà chồng đày đọa, cũng ở cữ xong xuống đồng.

 

Trong mắt Tần Tuyết và Kiều Hữu Tài, Lưu A Phương thuộc loại đầu tiên, canh phòng nghiêm ngặt trong nhà.

 

“Con sợ, con xem.” Kiều Giang Tâm gạt tay Tần Tuyết , thẳng .

 

“Nè, cô lì thế.” Tần Tuyết sợ Giang Tâm ám ảnh tâm lý, vội vàng lẽo đẽo theo . Thấy sắc mặt cô vẫn bình thường, bà mới thở phào.

 

“Mẹ, thấy ?” Giang Tâm chạy vội tới bên Lưu A Phương.

 

Hỏi xong đợi trả lời, cô sang Tần Tuyết: “Bác dâu, bác kêu ba con dời cái bếp lò bên ngoài đây, với đốt thêm chậu than nữa.”

 

Lưu A Phương nửa gần như trống trơn, tóc tai ướt đẫm mồ hôi, nhưng thì lạnh run cầm cập.

 

“Ừ, để liền.” Tần Tuyết đầu ngay, thầm hối hận để ý.

 

Một lát , Kiều Hữu Tài xách bếp lò , Tần Tuyết cũng bưng chậu than theo.

 

Kiều Hữu Tài đặt bếp lò xuống, lắp bắp với vợ: “A Phương, tui canh ở ngoài nha, bà đừng sợ. Có ăn gì , tui... tui cho.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-170-tin-du-bao-ve-a-phuong-sinh-non.html.]

 

Lưu A Phương yếu ớt: “Không mới ăn , ông lẹ .”

 

“Rồi , tui liền, bà cần tui thì hú một tiếng.” Kiều Hữu Tài rụt cổ, luyến tiếc rời .

 

“Bà Đào, ạ?” Giang Tâm hỏi.

 

Bà Đào rửa tay sạch sẽ, kiểm tra cho Lưu A Phương nữa, miệng trấn an: “Không vấn đề gì, thai thuận, nuôi cũng , mà A Phương con so, coi như nhanh, sắp sinh .”

 

Nói bà dặn dò Lưu A Phương: “Giờ đừng rặn, lát nữa tui hô, tui bảo rặn thì hẵng rặn, đừng tự ý rặn bậy. Nhà bà ba cô đó chính là lời, thiệt thòi lớn, tới giờ trở còn nổi đó.”

 

Lưu A Phương gật đầu lia lịa: “Tui... tui nhất định lời.”

 

Vừa dứt tiếng, một cơn đau co thắt dữ dội ập tới.

 

“A ~”, Lưu A Phương hét toáng lên.

 

“Đừng rặn, tui hô.” Giọng bà Đào nghiêm khắc.

 

“Rồi, rặn .”

 

“A ~”

 

Ngoài cửa, em Kiều Hữu Tài tiếng hét t.h.ả.m thiết, sốt ruột vòng vòng.

 

Bà Đào sai, Lưu A Phương sinh thuận lợi. Chưa đầy nửa tiếng, một tiếng oe oe của trẻ sơ sinh truyền .

 

Trong phòng vang lên tiếng hoan hô, ngoài phòng cũng hoan hô.

 

Kiều Hữu Tài sướng rơn nhảy cẫng lên: “Tui bố , tui bố .”

 

Tần Tuyết vui vẻ hét lớn cửa một câu: “Hữu Tài, A Phương sinh cho chú một thằng cu !”

 

Kiều Hữu Tài sướng điên: “Tui con trai , tui con trai .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Kiều Hữu Phúc cũng ưỡn thẳng cái lưng còng: “Tốt quá , quá .” Ông cháu trai . Sau họp họ, ông với Hữu Tài cũng ghế , tảo mộ cúng giỗ cũng tư cách lên tiếng.

 

Dù con nào cũng là m.á.u mủ, họ đều thương, nhưng ở nông thôn nó là . Không con trai nối dõi, cả đời coi thường.

 

Cây Cột thấy vui vẻ, nhớ lời bà nội dặn, cũng vỗ tay theo: “Con em trai , con em trai .”

 

Kiều Giang Tâm đứa bé bà Đào bọc , cả trái tim mềm nhũn. Là Giang Mộc, là em trai Kiều Giang Mộc kiếp của cô. Sau lưng nó một cái bớt đỏ bằng móng tay, lúc nãy bà Đào lau , cô thấy.

 

Lưu A Phương mặt trắng bệch, nhưng mắt cứ dán chặt cái bọc tã. Giang Tâm đặt đứa bé bên cạnh bà: “Mẹ, em trai khỏe lắm.”

 

Lúc sinh đau đớn tột cùng, bà cũng , giờ con một cái, nước mắt bà lặng lẽ tuôn rơi. Bị đè nén bao năm, từ khi mất đứa bé , bà m.a.n.g t.h.a.i . Dù chồng trách, nhưng chuyện như một tảng đá lớn, đè bà mất ngủ bao đêm. Bây giờ, tảng đá đó cuối cùng cũng dỡ xuống.

 

Tần Tuyết và bà Đào phụ dọn dẹp ga giường dơ, giúp Lưu A Phương lau , đồ sạch sẽ, lúc mới lui ngoài.

 

Cửa mở, Kiều Hữu Tài vội chen , thấy Tần Tuyết xách cái xô, còn quên : “Chị dâu, mấy thứ đó chị cứ để đó, lát em xách giếng giặt.”

 

 

Loading...