Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 169: Không muốn người khác nói em không tốt

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:58:55
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Vân Châu “ừ” một tiếng: “Sau nếu gặp chuyện như , tiên bảo vệ bản , chuyện gì cứ giao cho bọn . Nó chủ nhiệm, thì em cũng chú phó viện trưởng, chức còn to hơn, sợ nó.”

 

Vương phó viện trưởng sững sờ một chút, nhanh chóng hiểu : “Ha ha ha, đúng đúng, cháu còn chú Vương đây, sẽ để ai bắt nạt cháu .” Nói xong, Vương phó viện trưởng sang chỉ Cố Vân Châu: “ mà, hôm nay tự dưng mời ăn cơm, hóa là đang chờ ở đây.”

 

Cố Vân Châu gắp cho đối phương một miếng cá, giọng ôn hòa: “Có một đứa cháu gái tài giỏi xinh thế , ông lời to còn gì.” Nói xong, Cố Vân Châu hiệu cho Kiều Giang Tâm: “Còn mau gọi chú, đây là Vương phó viện trưởng của bệnh viện Y học Cổ truyền đấy. Sau ông chiếu cố, quán ăn của em chắc chắn là mở thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa, huyện Ninh là quê hương của Vương phó viện trưởng, ông quan hệ rộng lắm, đơn vị nào cũng quen. Sau loại như thằng họ Hồ đến gây sự, em cứ lôi ông . Nếu bọn ở đây, em chuyện gì cũng thể tìm ông . Mặt khác, nhà đau đầu sổ mũi gì, đều thể tìm ông , đỡ xếp hàng.”

 

Vương phó viện trưởng đến đó thì ha hả, dùng đũa chỉ về phía Cố Vân Châu: “Cậu đấy đấy, cũng thật cách lấy để ban ơn quá ha.”

 

Kiều Giang Tâm lúc mới hiểu , vội vàng dùng đũa chung gắp một miếng thịt kho tàu cho Vương phó viện trưởng: “Chú Vương, cái khác cháu , chứ cháu chỉ thích nghiên cứu đồ ăn, tay nghề nấu nướng cũng tệ. Sau chú rảnh, cháu hoan nghênh chú bất cứ lúc nào cũng thể qua đây chơi.”

 

Vương phó viện trưởng trêu: “Được, thì chú Vương đây cũng khách khí với cháu gái nữa, ha ha ha.”

 

Lưu Hân Nghiên "chậc chậc" hai tiếng, trêu chọc Vương phó viện trưởng: “Lúc ở bệnh viện quân y, mấy cô y tá bên việc chậm chạp một chút, là ông thể mắng cho ngay mặt . Giờ về Ninh huyện, tính tình lên , dễ chuyện quá nhỉ.” “Xem Ninh huyện đúng là một mảnh đất phong thủy bảo địa, ngay cả Vương phó viện trưởng của chúng cũng đổi tính nết.”

 

Vương phó viện trưởng : “Cô xem cô kìa, điểm là cô thông minh bằng Cố . Chút mánh khóe đó mà cũng . Trên giường bệnh lúc đó nhà của Đặng đoàn trưởng, bà vợ ông là khó chơi nhất. Trong bệnh viện quân y, tìm cớ gây sự còn thiếu ? Người nhà và bệnh nhân đang sốt ruột, cô lấy t.h.u.ố.c mà còn lề mà lề mề, mắng, chẳng lẽ để nhà bệnh nhân mắng ? mắng thì cũng chỉ là mắng, chứ nhà bệnh nhân mắng thì chỉ là mắng , chừng họ thoải mái, khiếu nại lên , hoặc là ngáng chân ngáng cẳng, nhẹ thì điều chức, nặng thì mất việc.”

 

Lưu Hân Nghiên mở to mắt: “Trời ạ, Vương phó viện trưởng, ... đó ông rõ cho Đào Đào (tên cô y tá) ? Bệnh viện quân y bây giờ vẫn còn ít y tá ông tính tình đấy.”

 

Vương phó viện trưởng hừ lạnh một tiếng: “Không cả, quan tâm. Trong nhà của mấy vị lãnh đạo đó, khó chơi ít, hầu hạ đám già đó nữa, cho nên mới xin rút lui về đây.” “Haizz~, vẫn là về quê nhà của thoải mái, môi trường việc cũng phức tạp như , cần lo cái , cũng chẳng cần lo cái , đó, ăn gì cũng thấy ngon.”

 

Vương phó viện trưởng nể mặt, Lưu Hân Nghiên cũng cởi mở, bữa cơm khách và chủ đều vui vẻ. Sau bữa cơm, quan hệ của dường như cũng kéo gần ít. Tiễn Vương phó viện trưởng về xong, Lưu Hân Nghiên liền xắn tay áo lên dọn dẹp.

 

“Kiều đồng chí, chuyện thương lượng với cô một chút.” Cố Vân Châu gọi Kiều Giang Tâm đang dọn bát .

 

“Để .” Lưu Hân Nghiên giật lấy bát đũa tay Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm : “Anh Cố, chuyện gì cứ thẳng, chúng thiết như , khách sáo gì.”

 

Cố Vân Châu mím môi , đôi mắt sáng lấp lánh. “Là thế , Vương phó viện trưởng cấp cho một gian phòng, Hân Nghiên tuy là do tổ chức cử đến chăm sóc , nhưng và Hân Nghiên dù cũng nam nữ khác biệt. Hơn nữa cô cũng đính hôn, cho nên để cô ở bên với em. Em là con gái, ở một an , Hân Nghiên ở cùng bạn cũng . Đương nhiên, , chúng sẽ trả tiền thuê.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-169-khong-muon-nguoi-khac-noi-em-khong-tot.html.]

 

“Trời, cứ tưởng chuyện gì, chị Hân Nghiên ở bầu bạn với , cầu còn chứ, tiền thuê nhà thì thôi, đừng khách khí như .” Kiều Giang Tâm khách khí .

 

Cố Vân Châu nhướng mày: “Tổ chức duyệt kinh phí mà, lấy thì phí.”

 

Kiều Giang Tâm lập tức 'lật mặt': “Thế thì lấy.”

 

Lưu Hân Nghiên chút vui: “Anh Cố, tổ chức bảo em chăm sóc , em mà ở bên nhà Giang Tâm, thì chăm sóc . Lỡ may chuyện gì, em phát hiện kịp, bảo em ăn với cấp thế nào?”

 

Cố Vân Châu : “Anh ở trong bệnh viện , thì còn lo lắng. Đối với một bệnh mà , còn nơi nào an hơn là ở bệnh viện chứ.”

 

Lưu Hân Nghiên : “ tổ chức bảo em theo sát lúc.”

 

Cố Vân Châu liếc Kiều Giang Tâm một cái : “Không , thường ngày chẳng cũng ở mặt hai đây , lúc ngủ thì ? Hơn nữa, bây giờ cũng ở gần Vương phó viện trưởng, ông trông chừng, sẽ việc gì .”

 

Lưu Hân Nghiên còn gì đó, Cố Vân Châu liền : “Được , chuyện cứ quyết định . Lúc ở thôn Cao Thạch ông Cữu ở đó, chúng mỗi một phòng. Ở đây, Vương phó viện trưởng cấp cho phòng kép, cô mà thật sự dọn qua ở chung, cô sợ bà Âu Dương nhân cơ hội mà kiếm chuyện với cô ?”

 

Giọng Lưu Hân Nghiên yếu xuống: “Vậy... , nếu chỗ nào thoải mái, gọi ngay đấy.”

 

Kiều Giang Tâm cố nhịn, nhưng nhịn : “Anh Cố, thật chỗ em cũng ở mà, là....”

 

Cố Vân Châu lắc đầu: “Như cho thanh danh của em. Người vẫn còn ở trong thôn, còn em thì ngoài. Sau em sẽ ngày càng hơn, ngày càng ưu tú hơn, những ghen tị, đỏ mắt với em xung quanh cũng sẽ ngày càng nhiều. Chúng đều em ngày hôm nay là do tự nỗ lực, nhưng sẽ suy đoán theo hướng .” Nói xong, Cố Vân Châu thẳng mắt Kiều Giang Tâm: “Anh gây thêm phiền phức cho em, cũng để khác phỏng đoán lung tung, những lời về em.”

 

Chuyện nhà ở của Cố Vân Châu và Lưu Hân Nghiên giải quyết, đồ đạc của Kiều Giang Tâm cũng nghiệm thu xong. Buổi chiều, ba mượn xe đẩy tay của bà Lý Bạch Lữu, chạy chợ lớn, về về bốn chuyến, mua ít đồ đạc về. Lại đem mấy cái xửng hấp và dụng cụ đặt từ năm ngoái khiêng về. Đã mất công đến đây , Kiều Giang Tâm mang theo tâm lý thử vận may, chúc Tết Lưu Thúy Vân. Lưu Thúy Vân ở nhà, hơn nữa Lưu Hân Nghiên và Cố Vân Châu cùng, Kiều Giang Tâm tiện thể giúp trong nhà mang lô hàng đầu tiên của năm mới về. Đến thị trấn, thấy Kiều Hữu Tài hoặc Kiều Hữu Phúc đến đón. Nghĩ đến hôm nay Cố Vân Châu và Lưu Hân Nghiên theo bận rộn cả ngày, ở nhà Tần Tuyết và Lưu A Phương còn đang mang thai, ngày mốt nhà ngoại còn đến chúc Tết, Kiều Giang Tâm chợ thị trấn mua thêm ít thức ăn.

 

Quay chỗ hẹn, xe bò đến đón vẫn tới. Lưu Hân Nghiên đợi: “Chắc là nhà chuyện gì nên chậm trễ , chúng thuê một chiếc xe bò về .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Kiều Giang Tâm nghĩ đến cái bụng của Lưu A Phương cũng sắp đến ngày sinh, trong lòng cũng chút lo lắng. Cho dù xe bò ngày Tết hét giá cao gấp đôi ngày thường cũng thèm mặc cả, vội vội vàng vàng chạy về nhà.

 

Quả nhiên, đến thôn, liền thím gọi với sang Kiều Giang Tâm: “Đại Nha (Tên ở nhà của Giang Tâm), mày sắp sinh ~”

Loading...