Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 166: Đe dọa

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:58:52
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiều Giang Tâm khi thanh toán tiền cho ông Lý Bạch Thủy, liền xách xô chuẩn lau chùi bộ bàn ghế, đó lau bộ sàn nhà một lượt. Nàng đầu với Lưu Hân Nghiên và Cố Vân Châu: “Anh Cố, chị Hân Nghiên, hai việc ? Cứ việc , lát nữa tầm giờ cơm thì , em sẽ tự xuống bếp.”

 

Lưu Hân Nghiên định gì đó, nhưng Cố Vân Châu lắc đầu với cô. “Được, chúng việc .”

 

Ra khỏi cửa, Lưu Hân Nghiên nhỏ giọng : “Anh Cố, lúc nãy lời thím Lý cũng , hỏi Giang Tâm thuê nhà?”

 

Cố Vân Châu chắp tay lưng phía : “Cô còn tìm nhà, cũng tìm , vội nhắm . Người ăn buôn bán. Lúc nãy thím Lý cô cũng , nếu con bé cho thuê, thì nhiều tới thuê. Chúng với con bé quan hệ , lúc mà đề nghị thuê nhà, dù trong lòng nó , cũng ngại từ chối. Đây khó nó ?”

 

Giọng Lưu Hân Nghiên chút thất vọng: “Vậy chúng tìm ở bây giờ?”

 

Cố Vân Châu thẳng về phía bệnh viện: “Chúng tìm Vương phó viện trưởng, chúng cách, chứ ông thì cách.”

 

Bên Kiều Giang Tâm đang hì hụi vệ sinh, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng đập cửa “rầm rầm rầm”. “Có ai ở nhà ?” Hồ Xương Lương ngó đầu ngó đuôi, cất tiếng gọi trong nhà. Hắn nhận điện thoại của cô, là căn nhà bên mở cửa, liền vội vã đạp xe chạy tới.

 

Kiều Giang Tâm thẳng dậy: “Ai đấy ạ?”

 

Hồ Xương Lương tiếng trả lời, liền thẳng nhà. Thấy từng hàng ghế xếp ngay ngắn, mắt sáng rực lên. Liếc qua phòng bếp bên cạnh, thấy ngay cái bệ bếp lớn. Căn nhà quả thực là 'đo ni đóng giày' cho mà. Dùng để kinh doanh ăn uống bán hoa quả quà cáp đều cần sửa sang gì nhiều, nhận nhà là thể dùng ngay.

 

“Xin chào, xin hỏi tìm ai, chuyện gì ạ?” Kiều Giang Tâm đối với cái tự tiện nhà, còn đông ngó tây , ấn tượng lắm. nghĩ còn ăn, nên vẫn cố nhẫn nại, lễ phép hỏi.

 

Hồ Xương Lương đó hỏi thăm bà Lý Bạch Lữu , chủ nhà chỉ là một cô gái nhỏ, năm ngoái mới mua căn nhà , mà chỉ tốn một ngàn đồng. “Chào cô, cô là chủ căn nhà đúng ? tên là Hồ Xương Lương, cô là chủ nhiệm phòng ở bệnh viện đối diện.”

 

Nụ mặt Kiều Giang Tâm nhạt nhiều. Đối phương giới thiệu, nàng liền Hồ Xương Lương là ai. Chính là cái gã kiếp lừa ký hợp đồng thuê nhà bá vương, đó đ.â.m c.h.ế.t.

 

“À, chuyện gì ?” Giọng điệu của Kiều Giang Tâm nhạt mấy phần.

 

Hồ Xương Lương tỏ nhiệt tình: “Cô gái nhỏ , nhà cô ? Bề trong nhà cô đây ? bàn với họ một vụ ăn.”

 

Kiều Giang Tâm cũng vòng vo với : “Nếu chuyện về căn nhà , thì thể chủ.”

 

Hồ Xương Lương mừng rỡ: “Vậy thì quá, cô gái nhỏ tuổi lớn mà cũng phóng khoáng ghê ha!” “Nếu cô phóng khoáng, cũng vòng vo nữa. mua cái sân của cô, năm ngoái cô mua một ngàn, trả cô hai ngàn!” Hồ Xương Lương vẻ 'cô hời to đấy', giơ hai ngón tay lên mặt Kiều Giang Tâm.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Kiều Giang Tâm nhếch mép, đầu định trong: “Xin , ý định bán.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-166-de-doa.html.]

 

“Này, cô đừng vội, là chê giá ít ? Hai ngàn là ít , cô mới mua về bao lâu, sang tay một cái là lời gấp đôi , cũng thể quá tham lam.” Hồ Xương Lương thấy Kiều Giang Tâm định , lập tức nhảy chặn mặt nàng.

 

Kiều Giang Tâm : “Đồng chí , xin , thật sự ý định bán. Hơn nữa, căn nhà mua về đúng là một ngàn, nhưng lúc mua về, nó bộ dạng .” Kiều Giang Tâm đảo mắt quanh căn nhà: “Ngói đều mới hết, cả cửa , cửa sổ, tường, bệ bếp và cửa sân , đều cho đại tu , riêng tiền sửa chữa cũng hơn 1000. Huống chi, bây giờ bệnh viện Y học Cổ truyền và bệnh viện Nhân dân đều dọn về đây, vị trí của ngay đối diện cổng bệnh viện, trả 2000 mà còn như hời lắm, coi là đồ ngốc ?”

 

Hồ Xương Lương gượng một tiếng: “Giá cả nếu cô hài lòng, bao nhiêu, chúng dễ thương lượng mà.”

 

Kiều Giang Tâm , nghiêm túc : “ thật cho , ý định bán, dùng nó. Anh trả bao nhiêu tiền cũng bán.” “ còn việc, tiễn.” Kiều Giang Tâm xong, lách qua định trong.

 

Hồ Xương Lương nghiêng , chắn mặt Kiều Giang Tâm: “Này, cô gái nhỏ chuyện xốc thế, đây là ngoài đường chứ nhà . Cô xem, cô cũng là ăn, mà ăn thì chú trọng hòa khí, dễ thương lượng, nếu , thì ăn lâu dài .”

 

Nụ giả lả mặt Kiều Giang Tâm tắt ngấm, cả lạnh xuống: “Cho nên, ý của là, đang đe dọa ?”

 

Hồ Xương Lương trả lời câu hỏi đó, mà : “Nếu cô chê 2000 giá thấp, nhiều nhất thể thêm cho cô đến 2600. Đương nhiên, nếu cô bán nhà, thì cho thuê cũng . Chúng ký hợp đồng ba năm, năm năm gì đó, mỗi tháng đúng hẹn trả tiền thuê cho cô, cô ở nhà cũng tiền tiêu, như sướng hơn là ngoài buôn bán bươn chải nhiều.”

 

Hồ Xương Lương nhanh, nhiều: “Làm ăn buôn bán chắc kiếm tiền, khéo lỗ vốn. Gặp mấy ông khách khó tính, thì cái quán của cô, chắc chắn nổi . Cô xem thế , trả cô 15, , 20, trả cô 20 đồng một tháng, cô cho thuê căn nhà !”

 

cho cô , nếu thấy nhà cô mới sửa sang , bàn ghế bệ bếp đều sẵn, trả giá cao thế . Bây giờ một công nhân chính thức trong nhà máy lương mới bao nhiêu, 20 đồng là ít . Cô chẳng gì, trừ chi phí ăn uống, một năm xuống cũng tiết kiệm khối tiền đấy.”

 

Kiều Giang Tâm chút mất kiên nhẫn: “Tránh , bán cũng cho thuê. Sao nào, giữa ban ngày ban mặt, định cường mua cường bán ?”

 

Hồ Xương Lương thấy Kiều Giang Tâm cứng mềm đều ăn, giọng điệu cũng trở nên khó chịu: “Cô cần vội vã từ chối. cũng thật cho cô , cái mặt bằng , thật sự nhắm trúng . Chúng cứ dễ thương lượng với , đừng mất hòa khí, nếu , cô gái nhỏ , cô sẽ chịu thiệt đấy!”

 

Trong mắt Kiều Giang Tâm lóe lên tia lạnh lẽo, đúng là cái thằng khốn, thảo nào kiếp đ.â.m c.h.ế.t, đáng đời! “Anh đang đe dọa đấy ?”

 

Hồ Xương Lương giọng cà lơ phất phơ: “Cô nghĩ như thì cũng chịu. Tin thì tùy, chỉ thể cho cô , cái quán của cô, một trăm phần trăm là mở nổi , cho nên mới lòng khuyên cô đừng cố đ.ấ.m ăn xôi!”

 

Kiều Giang Tâm nghiêm túc thẳng Hồ Xương Lương: “ cũng mặc kệ tin , cũng cho , đừng chọc , nếu , hôm nay liền tiễn lên pháp trường.”

 

Hồ Xương Lương tủm tỉm Kiều Giang Tâm: “ tin!”

 

Kiều Giang Tâm hướng về phía nở một nụ ngọt ngào, đột nhiên gân cổ lên hét chói tai: “A A A A, CÓ NGƯỜI SÀM SỠ~”

 

 

Loading...