Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 163: Hai nhà Trần - Trì giao phong
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:58:49
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những lời lúc nãy của cha ngừng vang lên trong đầu Trì Tố Trân.
“Hiện tại sốt ruột cũng là bọn họ, ai bảo nhà đứa con gái đáng tiền, vội vã bám lấy .....”
“Gấp cái gì? Người tới còn , chừng còn chẳng nghĩ tới chuyện .”
“Hiện tại nên sốt ruột chính là nhà gái....”
Sắc mặt Trì Tố Trân nháy mắt mất hết huyết sắc, trong miệng thấp giọng nỉ non: “Sẽ , sẽ , Văn Đức nhất định sẽ đến. Anh sẽ cùng đối mặt, sẽ đối xử với , hạnh phúc.”
Trong phòng, cha nhà họ Trì cũng chút yên, thường thường ngó qua cửa sổ bên ngoài.
“Ông nó ơi, nhà họ Trần là ý gì ? Nói mùng ba qua chuyện cưới xin, mà giờ vẫn thấy bóng dáng , thái độ của bọn họ là thế nào ? Cái đám cưới rốt cuộc kết ? sống đến từng tuổi mà đây là đầu thấy chuyện cưới hỏi kiểu đấy. Nhà trai nào mà tích cực, chủ động, ông xem bọn họ kìa!!!! Bây giờ là ý gì, tới nữa ? Định ‘ăn xong chùi mép’ ?”
Lúc bà Trì còn bình tĩnh, chứ bây giờ thì tài nào bình tĩnh nổi nữa, con gái bà và Trần Văn Đức chuyện gì nên xảy đều xảy . Loại chuyện , chịu thiệt chính là nhà gái, nhà trai thì chẳng mất mát gì.
Ông Trì cũng nhịn nổi nữa: “Nó dám!”
“Nếu nể mặt con Tố Trân, lão tử sớm cho nó ăn s.ú.n.g , đồ ch.ó đẻ, còn là sinh viên, một chút nhân phẩm cũng !”
Tiếng của ông Trì bà Trì cũng nhỏ, Trì Tố Trân ngoài cửa rõ mồn một. Trong phút chốc, nàng hổ đến mức giấu mặt .
Ngay lúc nàng đang dằn vặt, sắp chịu nổi mà bật , thì bóng dáng ba nhà họ Trần cuối cùng cũng xuất hiện ở đầu hẻm. Trái tim vốn đang chìm trong động băng của Trì Tố Trân nháy mắt như bay vút lên tận trời, một niềm vui sướng khôn xiết ập đến.
“Văn Đức, cuối cùng cũng tới ~” Nàng chạy đón, giọng mang theo một tia tủi , hốc mắt cũng đỏ hoe.
Trần Văn Đức bước lên cầm lấy tay nàng: “Trời lạnh thế , em ở cửa? Em xem, tay nhỏ cũng lạnh cóng .”
Những lời quan tâm của Trần Văn Đức lòng Trì Tố Trân ngọt ngào như mật, bao nhiêu tủi ban nãy tức khắc vứt đầu.
Xa Kim Mai ( Trần Văn Đức) càng thêm ngứa mắt Trì Tố Trân. Cái bộ dạng vội vã bước chân nhà , thật đúng là chướng mắt. Cũng chỉ thằng Văn Đức nhà bà ngốc, còn hỏi ở cửa, chứ còn nữa?
Vội lấy chồng chứ gì! Sợ nhà tới chứ gì!
Vốn dĩ cứ nghĩ nhà họ Trì giàu hơn nhà , nên lúc đến cửa cũng chút thấp thỏm, nhưng bây giờ, Xa Kim Mai tự tin hơn nhiều.
“Văn Đức, mau nhà với em, bố em chờ lâu lắm .” Trì Tố Trân kéo tay Trần Văn Đức thẳng nhà, nàng chứng minh cho bố thấy lựa chọn của là đúng, Trần Văn Đức đến, còn mang theo cả bố đến.
Sắc mặt Xa Kim Mai lập tức xị xuống. là đồ hổ, chỉ sấn sổ đàn ông, thấy trưởng bối cũng chào hỏi.
Dù trong lòng thoải mái, nhưng Xa Kim Mai hôm nay đến đây để gì, bà nhiều, lẳng lặng theo hai cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-163-hai-nha-tran-tri-giao-phong.html.]
“Bố , Văn Đức tới .” Trì Tố Trân vui vẻ .
Xa Kim Mai cũng vội vàng : “Ôi dà, ngại quá mất, Tết nhất thế , đường sá cũng dễ , nhà ông sức khỏe , chậm, nên là... dù cố nhanh lắm mà vẫn chậm. Để ông bà thông gia chờ lâu, mong ông bà thông gia ngàn vạn đừng trách tội.”
Trần Văn Đức cũng mỉm chào hỏi hai vợ chồng ông Trì: “Cháu chào hai bác, cháu đến chúc Tết hai bác ạ.”
Bà Trì đang đầy một bụng tức: “ là quý....”
Trì Tố Trân là ngay chẳng lời gì ho, vội vàng ngắt lời bà. “Mẹ, cứ để hai bác xuống cho ấm chứ, trời lạnh thế , lặn lội đường xa tới đây, sức khỏe bác trai còn nữa.” Nửa câu , Trì Tố Trân còn cố ý nhấn mạnh giọng.
Bà Trì nghẹn họng, con gái đúng là nuôi phí công, gả quách nó cho nhanh, mắt thấy tim phiền. “Vào đây .” Ông Trì lên tiếng.
Nếu đối phương giải thích, ít nhất về mặt mũi cũng gì vướng mắc.
Ngày thường lười biếng, đến cái chai dầu đổ cũng thèm đỡ, thế mà bây giờ Trì Tố Trân tỏ cần mẫn, rót , lục tủ lấy đồ pha . Trần Hữu Lượng (bố Trần Văn Đức) gượng gạo, còn Xa Kim Mai thấy con trai ung dung, tự tại thì cũng vững hơn phần nào.
Ông Trì đ.á.n.h giá Trần Văn Đức từ xuống hai lượt, đối phương trắng trẻo sạch sẽ, tướng mạo thanh tú nho nhã, mặc chiếc áo khoác quân đội, trông càng tinh thần. So với đám thanh niên chân đất ở nông thôn, thì đúng là sạch sẽ trai hơn hẳn, cũng chẳng trách con gái vội vã gả.
“Bác trai, hôm nay chúng cháu đến đây, là để xin về chuyện , và cũng là để chuyện của cháu với Tố Trân.” Trần Văn Đức mở lời: “Là của cháu, hai bác yên tâm, cháu nhất định sẽ đối xử với Tố Trân, nếu sẽ trời đánh.”
Loại chuyện đáng lẽ lớn thì sẽ hơn, thấy con trai khơi mào, Xa Kim Mai vội vàng tiếp lời. “ đó bà thông gia, Văn Đức nhà với Tố Trân tuổi cũng còn nhỏ, hai đứa cũng qua hơn một năm , các phương diện đều tìm hiểu cả. Ông bà điều kiện gì thì cứ việc đưa , điều kiện nhà chúng tuy kém một chút, nhưng chỉ cần nhà , chúng nhất định sẽ cố gắng hết sức, tuyệt đối để Tố Trân chịu thiệt thòi.”
Xa Kim Mai nhấn mạnh mấy chữ: “các phương diện đều tìm hiểu cả” và “chỉ cần nhà , chúng nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Chỉ hai câu thôi cũng đủ bà Trì suýt nữa tăng xông. Mụ già dạng hiền lành gì, mở miệng nhằm thẳng yếu hại. “Các phương diện đều tìm hiểu cả”, là ngầm chỉ con gái ăn . “Chỉ cần nhà , nhất định sẽ cố gắng”, ý là bảo nhà gái đừng giá quá đáng, nhà bọn họ điều kiện , chỉ đáp ứng những gì trong khả năng, còn đòi hỏi quá thì cũng !
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ông Trì bà Trì còn kịp gì, Trì Tố Trân e thẹn lên tiếng: “Bác trai, bác gái, bố, , cứ chuyện, con chuẩn cơm trưa.”
Thấy con gái còn đang ở nhà đẻ mà bắt đầu vẻ hiền huệ, tay cầm tách của bà Trì tức đến run lên. Đây rõ ràng là đang vội vã sang nhà trâu ngựa đây mà.
Xa Kim Mai thì hài lòng: “Trước đây Tố Trân ông bà chiều chuộng từ bé, còn lo nó về nhà quen , nhà bên còn hai đứa em, mà ông nhà sức khỏe cũng . Giờ xem , Tố Trân đúng là đứa trẻ cần mẫn, giao Văn Đức cho nó chăm sóc, cũng yên tâm . Chị dâu cả về nhà, cũng thể nhẹ gánh hơn chút.”
Bà Trì vội vàng đỡ lời: “Nó mà cần mẫn gì, chẳng qua là đông nên nó bộ tịch thôi. Bình thường cho nó bếp bao giờ , nếu thì cũng cần cho nó ăn học nhiều như , đúng ?”
Bà Trì nở một nụ giả lả: “Đứa con gái , chúng đúng là nuôi nó như con trưởng . Không, đến cả thằng cả của nó cũng học nhiều bằng nó. Hai vợ chồng già chúng cũng đang lo đây, bây giờ hai đứa nó tình cảm đang , cứ hừng hực khí thế, cảm thấy khó khăn nào cũng vượt qua . Chứ lỡ thật sự gả cho Văn Đức, điều kiện sinh hoạt chênh lệch quá lớn, cũng nó chịu nổi . Bao năm nay, việc nhà đều là với chị dâu nó , bao giờ để nó đụng tay . Lỡ về nhà Văn Đức, đừng là chăm sóc cho Văn Đức với các em, khi nó còn cần Văn Đức chăm sóc ngược chứ.”
Nụ mặt Xa Kim Mai cứng đờ, chỉ hắc hắc cho qua.
Trì Tố Trân hiểu mấy lời ẩn ý , nàng chỉ cảm thấy đang mặt chồng tương lai. Nàng dậm chân: “Mẹ, linh tinh gì thế, con lười biếng chỗ nào, con như .”