Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 158: Ngẫu nhiên gặp được Trần gia tam khẩu

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:58:44
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngồi xong ? Ta nha.”, Kiều Hữu Tài hướng mấy xe bò dò hỏi.

 

Lưu Hân Nghiên lớn tiếng : “Bác Kiều Hai, ạ, thôi.”

 

Hôm nay Kiều Giang Tâm lên thành phố, chuẩn dọn dẹp vệ sinh tiệm cơm, thuận tiện nghiệm thu bàn ghế gia cụ đặt Lý Bạch Thủy từ Tết.

 

Mà Lưu Hân Nghiên cùng Cố Vân Châu là rảnh rỗi việc gì, lúc bạn, theo cùng lên thành phố tìm nhà.

 

Kiều Hữu Tài đ.á.n.h xe bò đưa ba lên trấn.

 

Lưu Hân Nghiên hưng phấn: “Giang Tâm, sủi cảo thịt lừa tối qua ăn ngon quá! Chỗ còn sáng nay bọn tớ hấp ăn hết . Tớ nhất định tìm một căn nhà ở gần nhất. Sau mỗi bữa tớ đều sang tiệm ăn. Cậu yên tâm, tớ ăn quỵt, tớ trả tiền. Khách quen lâu dài, giảm giá cho tớ đấy.”

 

Kiều Giang Tâm : “Cậu tính tình rộng rãi nhiệt tình, nếu rảnh rỗi việc gì, lúc sang tiệm giúp tớ chiêu đãi khách, tớ bao cơm.”

 

Lưu Hân Nghiên ánh mắt sáng lên: “Quan hệ của bọn , bao cơm, thấy bận quá tớ cũng thể đúng ? Hì hì, Cố hôm qua với tớ , ăn buôn bán, tớ hết á.”

 

Hai , mới khỏi cổng thôn liền thấy gia đình ba nhà họ Trần ở phía , trượt. Đêm qua còn mưa nhỏ, đường đất thật dễ .

 

Người nhà họ Trần cố ý ăn diện, mặc quần áo mới nhất, nhưng một chân sâu một chân cạn, bùn ở đế giày còn dính lên ống quần, trông chút chật vật.

 

Trần Văn Đức tuốt đàng , dùng đòn gánh gánh một con vịt béo trói chân, và một cái giỏ. Con vịt treo lủng lẳng, kêu "cạc cạc" t.h.ả.m thiết.

 

Đôi giày giải phóng của Trần Văn Đức gần như bùn bao phủ. Hắn là chú trọng thể diện nhất, lúc sắc mặt đen bực.

 

Xa Kim Mai cũng xách một cái giỏ, miệng làu bàu: “ bảo , cần vội như thế. Mới mùng ba, đường dễ , xe đạp cũng mượn . Tết nhất nhà bí thư chi bộ cũng dùng chứ. sang nhà họ Kiều mượn, ông cứ cản .”

 

Trần Hữu Lượng (bố) vốn sức khỏe , lúc chống một cái gậy, cố gắng theo vợ con. Mỗi bước chân đều cẩn thận dẫm thật chắc mới dám bước tiếp, chỉ sợ sơ sẩy một cái, ngã trượt , khỏi tháng Giêng "lên núi".

 

Xa Kim Mai thấy tiếng xe bò phía , đầu , thấy là cùng thôn, vội vàng tươi chào hỏi. “Ui chà, là Hữu Tài ? Năm mới lành. Các vị chúc Tết đấy?”

 

Giơ tay đ.á.n.h mặt , Kiều Hữu Tài khách khí trả lời: “Không chúc Tết. Bọn nhỏ lên thành phố việc, đưa chúng nó lên trấn.”

 

“Lên trấn ?” Mắt Xa Kim Mai sáng lên, cũng mặc kệ Trần Văn Đức vui , vội vàng lấy lòng, nhờ vả Kiều Hữu Tài. “Anh Hữu Tài, thật là khéo quá. Chúng cũng lên trấn đây. Hì hì, ông nhà sức khỏe thế nào cũng . Tết nhất thế , nhà ai cũng , cũng dám sang mượn xe bò, mượn xe đạp. Anh xem, đều là cùng một thôn, nếu gặp, phúc cho chúng ké một đoạn.”

 

Kiều Hữu Tài chút hổ: “Xe bò cũng nhà . Chị hỏi đồng chí Cố ở đằng kìa, bố con cũng là ké xe của họ.”

 

Xa Kim Mai vội vàng đầu dò hỏi Cố Vân Châu.

 

Cảm nhận ánh mắt đang đổ dồn về phía , trong đó một là Kiều Giang Tâm mà khinh thường nhất, Trần Văn Đức trong lòng hổ vô cùng. Hắn là từng học đại học, vẫn luôn cảm thấy thanh cao hơn đám chân đất ở nông thôn. hiện tại, khép nép cầu xin cho nhờ.

 

Cố Vân Châu thấy ông Trần Hữu Lượng thở hổn hển như sắp đứt , xe bò cũng còn rộng, nghĩ nhiều liền cho họ lên xe.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-158-ngau-nhien-gap-duoc-tran-gia-tam-khau.html.]

“Cảm ơn nhé, thật là quá cảm tạ.”, Xa Kim Mai đỡ Trần Hữu Lượng lên xe, hướng Cố Vân Châu lời cảm t ơn.

 

Lưu Hân Nghiên là cô nương nhiệt tình, còn dậy đỡ ông Trần Hữu Lượng một tay.

 

Kiều Giang Tâm từ đáy lòng chán ghét nhà họ Trần. Vốn dĩ nàng cùng Lưu Hân Nghiên một bên, Cố Vân Châu bên . Lưu Hân Nghiên kéo ông Trần Hữu Lượng lên, liền xuống đối diện, cho nên biến thành nàng một một bên.

 

Xa Kim Mai lên xe xong, đỡ ông Trần Hữu Lượng liền tính bên cạnh nàng. Nàng chút nghĩ ngợi dậy, một m.ô.n.g sang phía đối diện, cùng Lưu Hân Nghiên một một kẹp Cố Vân Châu ở giữa.

 

Cố Vân Châu bất ngờ cảm thấy nhà họ Trần thật đáng yêu.

 

Trần Văn Đức đang ở cạo bùn ở đế giày, thấy một màn , trong lòng hiện lên sự vui. Hồi tưởng mấy Kiều Giang Tâm đ.â.m chọc , cảm thấy Kiều Giang Tâm đây là cố ý. Cố ý gây sự chú ý của . Rốt cuộc, nếu nàng cứ lăng xăng mặt , cũng sẽ luôn miệng cho nàng .

 

“Văn Đức, tới, đây. Chân cứ để thõng xuống, đỡ bẩn xe bò. Hì hì hì ~ Nhanh lên, đừng lỡ việc của .” Xa Kim Mai gọi thằng con đang cọ tới cọ lui, vẻ điều, thêm phiền toái cho ai.

 

Trần Văn Đức Xa Kim Mai thúc giục, tự nhiên lên xe.

 

“Đại Nha, các cháu lên thành phố gì thế?”, Xa Kim Mai thấy gì, ý hòa hoãn khí, nhưng quen Cố Vân Châu và Lưu Hân Nghiên, chỉ thể bắt chuyện với Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm " như ": “Lên thành phố, tự nhiên là việc.”

 

Xa Kim Mai Kiều Giang Tâm chuyện với , hổ .

 

Trần Văn Đức đột nhiên : “ sắp đính hôn. Ở trấn, cũng từng học đại học.”

 

....... Không gian một mảnh yên tĩnh. Mọi đều Trần Văn Đức thể hiểu những lời ý gì.

 

Chỉ Cố Vân Châu chú ý tới, lúc Trần Văn Đức những lời , ánh mắt gắt gao chằm chằm Kiều Giang Tâm, như là từ mặt nàng cái gì đó.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Thấy Kiều Giang Tâm phản ứng, Trần Văn Đức : “Kiều Đại Nha, cô thấy ? đính hôn . Đối tượng của tên Trì Tố Trân, ở trấn. Cô văn hóa, lớn lên xinh , giống như mấy cô gái quê mùa văn hóa.”

 

Trần Văn Đức ưỡn thẳng lưng, như là vinh quang.

 

Kiều Giang Tâm như một thằng ngốc, quái dị liếc một cái, giống như đang : "Liên quan gì đến ." Thấy Xa Kim Mai, Lưu Hân Nghiên mấy đều , nàng cũng chỉ thể ứng phó: “Ồ, chúc mừng .”

 

Bộ dáng lãnh đạm của Kiều Giang Tâm rơi mắt Trần Văn Đức, liền biến thành "Kiều Giang Tâm đang khó chịu".

 

Sắc mặt dịu xuống, mang theo giọng điệu thuyết giáo: “Cô cũng đừng quá khổ sở. Chuyện tình cảm thể miễn cưỡng. Tuy rằng thích cô, nhưng cuộc sống, cảm thấy vẫn là nên tìm một linh hồn và tư tưởng phù hợp với . Sau cô cũng sẽ gặp một cùng tầng lớp với cô.”

 

Lưu Hân Nghiên lời chấn động, ánh mắt quái dị ở Kiều Giang Tâm cùng Trần Văn Đức qua đ.á.n.h giá. Trời đất, chuyện gì thế , nàng qua?

 

Ánh mắt ôn hòa của Cố Vân Châu tức khắc liền trở nên sắc bén. Hắn cẩn thận đ.á.n.h giá Trần Văn Đức, nghiêng đầu Kiều Giang Tâm. Cái thứ á?

 

 

Loading...