Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 153: Nhân quả

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:58:39
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị cả Lưu nghẹn một cục tức ngoài, trong lòng bực chua xót.

 

Lúc nào cũng thế.

 

Như thể bà tình nguyện chị cả .

 

Dựa cái gì mà cứ nhường em trai em gái?

 

Lúc nhỏ thì bảo chúng nó bé, giờ lớn từng vẫn bắt bà nhường. Chỉ vì bà sinh , nên nhường chúng nó cả đời ?

 

Lúc nhỏ, các em lúc nào cũng lưng bà. Đi cũng cõng theo.

 

Làm việc gì cũng là bà, nhưng đồ ăn ngon thì nhường chúng nó .

 

Đặc biệt là Lưu A Phương, đứa em gái út. So với , còn nhỏ gánh vác việc nhà, thì nó đúng là sống trong hũ mật.

 

, chị cả Lưu ghen tị với Lưu A Phương.

 

Ghen tị vì nó chẳng cần gì cũng bố chú ý, chị yêu thương. Còn , đứa hiểu chuyện nhất nhà, cũng là đứa hy sinh nhiều nhất, bố coi đó là điều đương nhiên.

 

Chẳng lẽ bố nên thấy rằng, bà mới là đứa ngoan nhất, hiểu chuyện nhất ?

 

một câu, bố mắng bà mặt bao nhiêu . Còn Lưu A Phương sai chuyện tày đình như , cũng thể cho qua.

 

Chị cả Lưu tức đến hộc máu.

 

Kiều Giang Tâm ở cửa, lũ trẻ nhà hàng xóm đắp tuyết, đầu thì thấy bóng dáng cô đơn của dì cả.

 

lúc , một cô bé chừng mười bốn, mười lăm tuổi xách một cái rổ tới chỗ chị cả Lưu.

 

Hai cách đó xa vài câu. Chị cả Lưu bỏ . Cô bé tại chỗ bóng , thút thít.

 

"Chị Quả Đào!", một đứa trẻ chạy qua, gọi.

 

Quả Đào?

 

Trong đầu Kiều Giang Tâm lập tức hiện lên một hình ảnh nhỏ bé.

 

Một cô bé rúc trong lòng bà ngoại, bạn chơi cùng cô lúc nhỏ.

 

Cô vô thức bước về phía cô bé: "Quả Đào?"

 

Quả Đào tiếng gọi, dụi đôi mắt đỏ hoe , Kiều Giang Tâm dè dặt: "Chị là..."

 

Kiều Giang Tâm vui vẻ: "Là chị đây, chị là chị Giang Tâm của em."

 

Quả Đào vội giơ tay lau nước mắt, mừng rỡ:

 

"Chị Giang Tâm? Là chị , em nhận . Sao bao nhiêu năm chị về nhà ông ngoại? Chị..."

 

Quả Đào định gì đó, nhưng chợt nhớ đến những lời lớn bàn tán về nhà họ Kiều, lời đến miệng nuốt .

 

Kiều Giang Tâm Quả Đào hỏi gì, cô lảng sang chuyện khác: "Quả Đào, em vẫn luôn ở nhà ông ngoại ?"

 

Mắt Quả Đào tối sầm : "Vâng, vẫn ở đây. em bảo chờ sửa nhà xong sẽ đón em về."

 

Nói , cô bé giải thích: "Ban ngày em cũng về bên , nhưng nhà chật quá, đủ chỗ, nên em mới ngủ ở nhà ông ngoại."

 

Quả Đào là con gái út của chị cả Lưu. Chị cả Lưu lấy chồng cùng thôn, nhà chồng đông , chăm sóc xuể, nên từ lúc 6 tuổi, Quả Đào gửi nuôi ở nhà ngoại.

 

Kiều Giang Tâm cô bé. Mắt hoe đỏ, tay xách cái rổ đựng thức ăn, chắc là rửa đồ ở cái hồ chân núi về.

 

"Vừa em gì với dì cả mà thế?", Kiều Giang Tâm trêu.

 

Quả Đào liếc chiếc áo bông của Kiều Giang Tâm, giọng chùng xuống: "Không gì. Là em... Mấy năm nay em lớn nhanh, quần áo cũ ngắn củn.

 

Mẹ em bảo qua Tết sẽ may quần áo mới cho em. Năm ngoái may, bảo năm nay nhất định sẽ may. Hôm qua em qua hỏi, bảo may xong. Vừa em hỏi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-153-nhan-qua.html.]

 

Nói , cô bé kéo kéo ống tay áo của , giọng nức nở: "Em mặc vẫn là quần áo cũ chị dâu (vợ của con trai Lưu Quốc Binh) cho.

 

Vừa em hỏi em, em còn mắng em, bảo em quần áo mặc còn đòi hỏi, mắng em lo toan, củi gạo mắm muối đắt đỏ, còn nhỏ mà đua đòi."

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nói đến đây, Quả Đào càng tủi , bật : "Đều tại chị dâu! Nếu chị cho em quần áo cũ, em nhất định mua quần áo mới cho em . Đều tại chị !"

 

Kiều Giang Tâm c.h.ế.t sững.

 

Tình hình nhà dì cả, cô cũng ít nhiều. Dì cả và dượng cả đều là trọng nam khinh nữ, nếu Quả Đào gửi về nhà ngoại.

 

Trước khi gửi về đây, hình như bên nhà dì cả còn ý định đem Quả Đào cho khác.

 

cũng là bạn chơi cùng hồi nhỏ, Kiều Giang Tâm thử : "Dì cả em quần áo cũ mặc ? Nếu chị dâu cho em quần áo cũ, mà dì cả cũng mua cho em, thì em mặc cái gì?

 

Với , dì cả mua quần áo mới cho em, nhưng chắc chắn là mua cho và em trai em đúng ?"

 

Lời ám chỉ rõ ràng, nhưng Quả Đào , cô bé vẫn chìm đắm trong suy nghĩ của .

 

Thậm chí, cô bé còn thụp xuống đất lóc: "Hu hu hu, đều tại chị dâu. Ai bảo chị giả bụng. Nếu chị cho em quần áo cũ, em mua đồ mới cho em .

 

Hu hu, bao nhiêu năm em quần áo mới, cả thôn ai cũng em là đồ ai thèm."

 

"Mẹ em khó khăn lắm mới đồng ý mua cho em. Quần áo cũ ngắn lắm , xuống là hở cả ống chân, hu hu hu, đều tại chị dâu."

 

Thôi , Kiều Giang Tâm nhiều lời dì cả.

 

Nếu , với cái suy nghĩ vặn vẹo của Quả Đào lúc , cô trở thành kẻ phá hoại tình cảm con nhà , ngăn cản dì cả thương nó.

 

Điều kiện nhà cũng , chị dâu đang mang thai, quần áo cũ còn nhiều việc để dùng, giờ thành "giả bụng".

 

Nghĩ , Kiều Giang Tâm vẫn nhịn , thêm một câu: "Quả Đào, bao nhiêu năm nay, mợ họ..."

 

Quả Đào kích động cắt lời Kiều Giang Tâm: "Em chị gì! Chị nghĩ em ở nhà ? Là bố em nuôi nổi em, chứ em chẳng ở cùng họ..."

 

"Chị là em, chị cái gì. Ai cũng bảo em ơn, lớn lên báo đáp mợ.

 

Lúc em về đây, em chuyện . Em đây nhà . Em hết."

 

Quả Đào nức nở thành tiếng.

 

Người đều ở với bố , chỉ cô bé ở với mợ và ông ngoại. Anh trai, chị dâu, em trai đều ở nhà.

 

Cô bé hề ở nhà .

 

Từ nhỏ, cô bé đây nhà . Bất kỳ ai trong nhà , chỉ cần một chút thái độ xa lánh, cũng khiến cô bé khắc cốt ghi tâm.

 

Bao nhiêu năm trôi qua, thứ lớn lên trong lòng cô bé là lòng ơn, mà là cảm giác bất an ăn sâu xương tủy.

 

Nghe những lời , Kiều Giang Tâm tự nhủ lòng :

 

Bất kể lúc nào, tuyệt đối nuôi con hộ khác.

 

Sau thế nào cô rõ, nhưng hai năm đầu Quả Đào ở nhà ngoại, dì cả hề đưa một hạt gạo nào.

 

Nghĩ , Kiều Giang Tâm dùng giọng đùa: " cảnh ngộ của em là do dì cả và dượng cả tạo mà. Em trách họ, sang trách nhà mợ?

 

Giống như chuyện quần áo mới, em nghĩ em chịu tủi là do chị dâu, nhưng thực , nỗi tủi đó là do dì cả và dượng cả mang đến cho em ?"

 

Quả Đào lau nước mắt dậy, xách rổ về nhà: "Chị cái gì, chị hiểu ."

 

Niềm vui khi gặp bạn thời thơ ấu tan biến sạch. Kiều Giang Tâm trợn mắt há mồm.

 

Việc Quả Đào cho , vốn là chuyện giữa dì cả, dượng cả và con bé, giờ nhân quả đổ lên đầu nhà .

 

Chuyện Quả Đào quần áo mới, dì cả đồng ý mua, vốn là chuyện giữa Quả Đào và dì cả, giờ nhân quả đổ lên chị dâu...

 

 

Loading...