Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 146: Anh Cả Dạy Em
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:57:04
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Về chứ, năm nay chúng về nhà ông ngoại chúc Tết.", Kiều Giang Tâm Lưu A Phương. Lưu A Phương cúi đầu, lấy giấy vệ sinh màu vàng đất lau nước mắt.
"Mẹ dám về, cũng còn mặt mũi nào. Chưa đến mợ con, đến ông ngoại con chắc cũng hận lắm."
Giọng bà nghèn nghẹt, nghẹn ngào.
Kiều Có Tài cũng như đứa trẻ sai, cúi gằm mặt, ghế đẩu, co ro, hai tay ôm đầu gối, len lén Lưu A Phương.
Chuyện , cho cùng, vẫn là do ông bản lĩnh, để vợ chịu khổ theo .
Thấy Lưu A Phương cứ sụt sịt, Kiều Có Tài đáng thương Kiều Giang Tâm cầu cứu.
Kiều Giang Tâm bên cạnh Lưu A Phương, ôm lấy vai bà an ủi.
"Mẹ, ông bà ngoại từ nhỏ thương nhất. Trước đây chúng sống tay Lôi Hồng Hoa, cách nào. bây giờ chúng tự chủ mà."
"Mặc kệ ông ngoại tha thứ cho chúng , báo hiếu vẫn là việc chúng nên ."
"Không chuyện gì sai cũng cơ hội bù đắp. Bà ngoại là một tiếc nuối, chẳng lẽ bên ông ngoại cũng để tiếc nuối ?"
Lưu A Phương đột nhiên ngẩng đầu. Bà là con gái út trong nhà, hai chị gái, hai trai. Ba bà tuổi còn lớn hơn cả Kiều Cửu Vượng.
Năm ngoái, em Kiều Có Tài bán hàng rong cũng qua thôn Xuyên Tiền. Về nhà, ông với Lưu A Phương là thấy bố vợ, nhưng dám gần nhận.
Bố vợ già nhiều, lưng còng, tóc bạc trắng.
Kiều Hữu Phúc lúc chuyện với khác, cũng hỏi thăm tình hình nhà họ Lưu. Cháu trai cả của bà năm cưới vợ, cháu dâu giờ cũng đang mang bầu.
Nhà trai thứ hai đó thêm hai đứa nhỏ, giờ cũng năm, sáu tuổi. Bà là cô mà còn từng thấy mặt.
Mấy năm nay, bà chẳng những cắt đứt liên lạc với nhà đẻ, mà ngay cả hai chị gái cũng qua .
Nghĩ đến chuyện buồn, Lưu A Phương che mặt rấm rứt.
Kiều Giang Tâm đưa tay vuốt lưng cho Lưu A Phương, dịu dàng an ủi: "Bây giờ chúng tự chủ , còn cất nhà mới, tiền nong cũng rủng rỉnh, khả năng hiếu thuận ông ngoại."
"Hơn nữa, xem, còn đang mang em bé. Lần về, ông ngoại với mợ dù đuổi, ít nhiều cũng nể mặt em bé chứ."
"Chỉ cần chúng mặt dày một chút, thái độ thành khẩn một chút, ông ngoại và các sẽ tha thứ cho chúng thôi."
"Đến lúc đó, mời ông ngoại và các sang nhà chơi, chúng mua ít đồ ăn ngon, một bữa thịnh soạn, đem những cái đây , bù đắp hết, thấy ?"
Lưu A Phương hỉ mũi, mắt đỏ hoe con gái: "Ông ngoại con... thật sự sẽ tha thứ ? Lần với ba con về..."
Kiều Giang Tâm ngắt lời bà: "Trước đây là đây, bây giờ là bây giờ."
"Trước đây chúng khó xử, ông ngoại với các trong lòng cũng hiểu. Biết họ cũng là vì cho , sợ kẹp ở giữa khó xử."
"Sao nào, bây giờ còn nhắc thái độ của ông ngoại với các lúc ? Mẹ đang trách ông ngoại với các đấy ?"
Lưu A Phương vội lắc đầu: "Không , ý đó."
Kiều Giang Tâm : "Không là . Mùng hai về nhà ngoại, đến lúc đó dì cả dì hai chắc chắn cũng về. Chúng chuẩn nhanh lên thôi."
Lưu A Phương , lập tức yên: "Về, cho dù ba đ.á.n.h c.h.ế.t , cũng chịu."
"Mẹ chuẩn nhanh lên mới . Cháu trai con cưới vợ, cũng về. Giờ cháu dâu còn mang bầu."
"Còn hai đứa em họ con bên nhà Hai, còn thấy mặt cô bao giờ. Bao nhiêu năm về, ông ngoại con chắc cũng nhận con nữa..."
Bên , Tần Tuyết cũng đang bàn với Kiều Hữu Phúc chuyện về nhà đẻ chúc Tết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-146-anh-ca-day-em.html.]
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Hữu Phúc, tình hình nhà đẻ em, đây em cũng với . Ba em mất, dắt em với Hai bước nữa."
"Em lớn lên ở nhà cha dượng. Anh trai em đó mấy bác đón về nuôi. Cha dượng em mất, con riêng của ông đuổi ngoài, giờ đang ở nhà trai em."
"Anh trai em thì em cả, nhưng em về thăm ."
"Chúng ăn cơm, chỉ sang thăm , dắt Cây Cột qua động Hứa Gia xem , ?"
Sợ Kiều Hữu Phúc nghĩ nhiều, Tần Tuyết giải thích thêm: "Ông bà nội Cây Cột giờ cũng chỉ còn mỗi nó, nhà cửa quạnh hiu. Chúng qua một chuyến, hai ông bà già cũng cái để trông."
Tần Tuyết vốn dĩ xinh, giờ đang mang thai, mặt mũi cũng da thịt hơn. Điều kiện , dùng kem dưỡng da, làn da tuy trắng nõn nhưng sạch sẽ, mịn màng. Lúc yên, cả toát vẻ ấm áp, dịu dàng.
Lúc , bà nhỏ nhẹ bàn bạc với Kiều Hữu Phúc, trông càng động lòng .
Kiều Hữu Phúc gì lý do đồng ý, ông Tần Tuyết chớp mắt, toe toét, miệng khép .
"Được, , đều em. Chỉ cần em vui, thế nào cũng ."
Tần Tuyết ông chằm chằm, tự nhiên, ngẩng lên lườm ông một cái, trong ánh mắt đều là tình ý: "Nhìn gì đấy."
Kiều Hữu Phúc hồn như bay mất: "Nhìn em, ."
Tần Tuyết mặt đỏ bừng, cúi đầu mỉm , khí ngọt ngào lan tỏa giữa hai .
"Thật quá.", Kiều Hữu Phúc khẽ thì thầm.
Thật , Tết năm nay là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời ông.
Ông thấy thật may mắn vì kiên trì cưới Tần Tuyết. Ông thật lòng yêu phụ nữ .
Hy vọng những ngày sắp tới sẽ càng ngày càng . Chờ cuối năm thêm đứa nhỏ, cuộc đời ông coi như viên mãn.
Trai gái ông đều yêu, ông nhất định sẽ đối với Tần Tuyết, với con, che mưa chắn gió cho ba con họ.
Tần Tuyết cũng thu dọn đồ đạc.
Kiều Có Tài tìm Kiều Hữu Phúc để bàn chuyện dùng xe trong nhà.
"Anh Cả, thôn Xuyên Tiền xa lắm. Bụng A Phương cũng lớn . Mai xe bò cho em dùng, đạp xe chở chị dâu với Cây Cột, ?"
Kiều Hữu Phúc gật đầu: "Được."
Như nghĩ điều gì, ông dặn dò Kiều Có Tài: "Lần về với A Phương, thái độ mềm mỏng. Bao nhiêu năm nay, đúng là chúng thất lễ."
"Nếu vợ với bố vợ khó, gì , em cũng nhịn, coi như vì A Phương."
"Kể cả họ đ.á.n.h em, quá đáng thì em cũng chịu, để họ xả giận. Em họ Kiều, năm đó dù là của Ba của Lôi Hồng Hoa, thì cũng là của em, của nhà , phân biệt."
"Nhà họ Lưu điều. Họ cũng thương con gái, nếu , lúc chẳng chịu gả A Phương cho em chỉ vì một túi lương khô."
"Vợ thì thương. Vợ em về nhà bao nhiêu năm, chịu khổ nhiều ."
Kiều Có Tài thật thà gật đầu: "Anh Cả, em nhớ ."
Kiều Hữu Phúc thêm: "Mấy món đồ chơi Tết còn dư, em mang ít qua. Toàn đồ nhà nào cũng dùng , coi như mát mặt vợ em."
"Năm ngoái mua ít bao lì xì , mang theo mấy cái. Bao nhiêu năm sang, Tết nhất, mấy đứa cháu trai cháu dâu gặp mặt, đều lì xì cho chúng nó. Không cần nhiều, chủ yếu là lấy may."
"Trước đây chúng , nhiều lễ nghĩa tròn . Giờ , cũng thể keo kiệt."