Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 135: Hâm mộ lão Đại lão Nhị
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:56:52
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Cửu Vượng trực tiếp ngây tại chỗ.
Kiều Hữu Tài tiếp tục : “Nửa đời đều là bọn con bỏ sức, nửa đời cũng nên đến lượt lão Tam với lão Tứ. Ba thật sự cảm thấy bạc đãi bọn con, chuyện dưỡng lão của ba, ba giao cho lão Tam với lão Tứ . Ba cũng , bọn con mới thành gia lập nghiệp, áp lực đều lớn. Hơn nữa bọn con tuổi cũng lớn , bì với lão Tam lão Tứ trẻ khỏe. Trước đây bán mạng nuôi gia đình, cái gì cũng , ngược rước về một bệnh, tuổi cũng lớn . Ba thật sự cho bọn con, thì ba bảo lão Tam lão Tứ cũng gánh vác một chút.”
Nói xong, Kiều Hữu Tài cẩn thận Kiều Cửu Vượng, khẽ hỏi: “Ba, ? Không ba bọn con tha thứ cho ba ? Không bồi thường bọn con ? Chỉ cần ba đối xử với bọn con giống như Kiến Hoa, Kiến Quốc, Phương Phương, bọn con nhất định sẽ còn hiếu thuận hơn bọn họ.”
Kiều Hữu Phúc cũng vẻ mặt nghiêm túc Kiều Cửu Vượng: “Ba, lời Hữu Tài cũng là ý của con.”
Kiều Cửu Vượng như gặp quỷ em Kiều Hữu Tài. Ông chính là vì vấn đề dưỡng lão nửa đời nên mới vác mặt đến cửa. Chỗ còn sờ tí nào, đòi cắt nửa thịt của ông ?
Kiều Cửu Vượng gào thét trong lòng. Đầu óc chúng mày vấn đề ? Đuổi lão Tam lão Tứ , nhà cửa cho chúng mày? Sao thể! Lôi Hồng Hoa vác gáo phang c.h.ế.t tao mới lạ! Còn dưỡng lão giao cho lão Tam lão Tứ? Tao chính là vì cảm thấy lão Tam lão Tứ đáng tin cậy nên mới đến cửa tìm hai đứa mày hòa hoãn quan hệ đó! Còn bảo lão Tam lão Tứ nuôi chúng mày? Chúng mày cũng ! Chính tao đây từng tuổi còn ai nuôi, tao còn chắc trông cậy lão Tam lão Tứ, còn bảo lão Tam lão Tứ nuôi chúng mày?
Hít sâu một , Kiều Cửu Vượng nặn một nụ khó coi: “Hữu Phúc, Hữu Tài, chuyện quá khứ thì cho qua . Chúng đều về phía . Lão Tam lão Tứ bọn nó nhỏ hơn các con mười mấy tuổi, các con cần gì chấp nhặt với bọn nó. Bây giờ xem , các con tiền đồ hơn bọn nó nhiều. Cần gì tính toán chi li mấy chuyện quá khứ.”
Kiều Hữu Phúc : “ , nhỏ hơn bọn con mười mấy tuổi, từ nhỏ thể nuôi dưỡng , trẻ khỏe, giống bọn con.” Kiều Hữu Phúc đến đây, Kiều Hữu Tài phối hợp mà ho lên một tràng: “Khụ khụ khụ ~” Giả thể giả hơn. Mặt Kiều Cửu Vượng tái mét.
“Cái đó... chỉ là đến xem các con sống thế nào. Bây giờ xem cũng xem , về đây. Các con nếu rảnh... cũng về nhà cũ chơi.” Kiều Cửu Vượng xong, đợi Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài lên tiếng, đầu liền . Khuôn mặt đó đen thể so với Bao Thanh Thiên.
Toàn lũ vô lương tâm! Không một đứa nào ! Ông đúng là tạo nghiệp, sinh bốn cái thứ như . Từng đứa một, đều trông cậy . Vẫn là cầm tiền trong tay là chắc ăn nhất. Nghĩ đến mấy thứ chôn ở chuồng lợn, Kiều Cửu Vượng trong lòng lúc mới dễ chịu hơn một chút. Đồ bất hiếu, cũng đừng hòng đụng đến bảo bối của ông .
Kiều Hữu Phúc bóng lưng rời của Kiều Cửu Vượng, nghi hoặc : “Vậy là ? Dễ đối phó ?”
Kiều Giang Tâm lạnh một tiếng: “Anh tưởng bở . Ông dễ dàng từ bỏ như . Sau chắc chắn còn . chỉ cần với ba con tiếp tục giữ vững trạng thái như hôm nay, ông bám chúng . Chờ lúc ông động đậy nữa, Kiều Kiến Quốc với Kiều Kiến Hoa bao nhiêu, hai bấy nhiêu. Còn những thứ khác, nghĩ cũng đừng nghĩ.”
Kiều Hữu Tài yếu ớt : “Còn đến nữa ?” Ông là một chút cũng tiếp xúc với nhà cũ, bất kể là Lôi Hồng Hoa, Kiều Cửu Vượng, là em Kiều Kiến Hoa. Nói chung là thể quen thì nhất.
Tần Tuyết đẩy Cây Cột nhà: “Được , nhà thôi. Trời lạnh thế . Ra cạnh bếp lò sưởi ấm , lát nữa ngoài .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bên phía Kiều Cửu Vượng, về đến nhà, Lôi Hồng Hoa liền đón lên. “Thế nào?” Giọng của bà mang theo sự mong đợi. “Đường đỏ ? bảo ông mang cái kim chỉ bao ? Còn cả cúc áo với vải vụn...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-135-ham-mo-lao-dai-lao-nhi.html.]
Kiều Cửu Vượng phất tay, mặt sầm sì nhà: “Không , cái gì cũng .” Lôi Hồng Hoa cao giọng: “Không !!!” Quay đầu đuổi theo Kiều Cửu Vượng nhà: “Bọn nó bán cho ông? Hay là đông quá, ông mặt mũi ?”
Kiều Cửu Vượng phịch xuống giường đất: “Đều .” Lôi Hồng Hoa chịu bỏ qua: “Thế là ? Ông chứ?” Kiều Cửu Vượng : “ căn bản . Chỉ ở cửa một lúc.”
Lôi Hồng Hoa thanh tuyến vút cao thêm một trăm đề-xi-ben: “Cái gì? Ông là cha mà đến cửa thăm con trai, đến cổng lớn cũng bước ?”
Kiều Cửu Vượng thẹn quá hóa giận: “Bà câm miệng ! rơi cảnh mất mặt thế , còn do bà ! Nếu vì bà...” Kiều Cửu Vượng lời còn xong, Lôi Hồng Hoa xông lên lục túi ông . “Chưa thì tiền ? Trả tiền đây cho !”
Kiều Cửu Vượng lùi về một bước, vung tay gạt phắt bàn tay của Lôi Hồng Hoa: “Tiền gì mà tiền? Đâu tiền?” Lôi Hồng Hoa vội : “Hai đồng bạc đó! Lúc ông ông mới xin .” “Không !” Kiều Cửu Vượng xong liền ngoảnh mặt chỗ khác.
“Không ?!” Lôi Hồng Hoa gần như hét vỡ họng. “Ông đồ mang về, tiền cũng ! Ông lừa ? Ông cố ý! Ông lừa tiền của trợ cấp cho hai thằng con trai sói mắt trắng ! Đó là tiền Kiến Hoa cực cực khổ khổ kiếm về, là nó đưa cho chúng ăn Tết! Ông cái lão bất tử , ông mất ? Mau lấy về cho ! Đi! Ông mau lấy về cho !”
Lôi Hồng Hoa gào, lôi kéo Kiều Cửu Vượng đẩy ngoài. Kiều Cửu Vượng ở chỗ em Kiều Hữu Phúc yên , vốn dĩ một bụng tức. Lúc Lôi Hồng Hoa mắng đẩy, cơn nóng bốc lên, ông đẩy ngã Lôi Hồng Hoa.
Kiều Kiến Hoa thấy tiếng Lôi Hồng Hoa lóc la hét ở nhà chính, mặt mày mệt mỏi . “Làm gì hả? Sắp Tết đến nơi , hai thể sống yên một chút ?” Ngữ khí của Kiều Kiến Hoa mất kiên nhẫn đến cực điểm. Mấy ngày nay, đủ phiền lòng. Lý Tiểu Bình thể động đậy, ăn uống tiêu tiểu đều ở giường, một chăm con nhỏ. Tối hôm qua gần như chợp mắt. Người trong nhà phụ một tay thì thôi, còn gây thêm phiền phức.
Lôi Hồng Hoa nhận sự mất kiên nhẫn của Kiều Kiến Hoa, chỉ cảm thấy con trai đến, chống lưng cho . Bà nước mắt lưng tròng, lóc với Kiều Kiến Hoa: “Kiến Hoa, hu hu hu, ba mày ! Ông lừa tiền của trợ cấp cho...”
“Á ~” Lôi Hồng Hoa lời còn xong, Kiều Cửu Vượng đạp một cước tim bà . “Đồ ngu! Tao cho mày bậy! Tao cho mày đơm đặt thị phi!” Kiều Cửu Vượng còn tiến lên.
Kiều Kiến Hoa vội vàng giữ ông : “Thôi ! Hai thể để con yên tĩnh mấy ngày ? Tiểu Bình mới ngủ!”
“Nếu cái nhà thật sự chứa nổi con, con liền đưa Tiểu Bình về Lý Gia Mương! Tuy con gái xuất giá thể về nhà đẻ sinh con, nhưng đây là sinh , chỉ là ở cữ. Con tin nhà họ Lý cũng loại thương con gái!”
Kiều Kiến Hoa lời , Kiều Cửu Vượng giãy giụa nữa. Tiếng gào của Lôi Hồng Hoa cũng từ từ nhỏ . Kiều Kiến Hoa thở một mệt mỏi: “Có đôi khi, con thật sự hâm mộ lão Đại lão Nhị.”
Lôi Hồng Hoa thái độ của Kiều Kiến Hoa cho trấn tĩnh, cũng dám la lối nữa: “Nó... nó ý gì?” Kiều Cửu Vượng hung hăng trừng Lôi Hồng Hoa một cái: “Có ý gì ? Đều là do bà cả đấy! Bà cứ , một cái nhà yên bà phá cho tan nát. Kiến Hoa bây giờ hận thể chia riêng là nó!!!”