Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 130: Không thể đến trạm y tế
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:52:58
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Tiểu Bình ngã, sinh non.
Lôi Hồng Hoa bàng hoàng, miệng lẩm bẩm: “Không liên quan đến tao, liên quan đến tao! Chúng mày đều thấy cả , tao đang giận thằng con ruột của tao. Là nó tự mù mắt, , cứ lưng thằng Kiến Hoa.”
Kiều Kiến Quốc cũng dám lên tiếng, đầu sắc mặt Kiều Cửu Vượng.
Kiều Cửu Vượng vốn dĩ đang vui vẻ xem kịch, kết quả biến thành thế . Nghĩ đến nhà họ Lý, nghĩ đến đứa cháu đích tôn của , sắc mặt Kiều Kiến Hoa, ông vung tay tát cho Lôi Hồng Hoa một cái. “Đồ ngu xuẩn! Xem mày chuyện kìa! Sao mày ốm c.h.ế.t luôn ?” “Còn đó gì? Mau nấu nước! Đi mời bà Đào đến đỡ đẻ!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lôi Hồng Hoa vốn khỏe, bây giờ Kiều Cửu Vượng tát một cái, ngã thẳng xuống đất. “Kiều Cửu Vượng! Hu hu hu, ông ~” Bà lật định chửi, lúc đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Kiều Kiến Hoa đang bế Lý Tiểu Bình phòng.
Trong nháy mắt, Lôi Hồng Hoa liền tỉnh táo . “Hu hu hu, khổ quá mà. Chẳng là ốm, kịp nấu cơm thôi ...” “Ai dám cả đời ốm chứ?” Lôi Hồng Hoa tự tìm bậc thang cho , ê a lóc bò dậy nấu nước. Lời trong lời ngoài đều là bà vất vả cả đời, nuôi lớn mấy đứa con. Kết quả sắp già , thể khỏe, ốm đau, kịp nấu cơm nhà trách móc.
Dù cũng chỉ một ý: Bà sai, sai là ở Kiều Kiến Quốc đổ thêm dầu lửa, sai là ở Lý Tiểu Bình ỷ thế h.i.ế.p . Bà chỉ là con trai chọc tức quá, đụng nó một chút. Là Lý Tiểu Bình mù mắt, lưng Kiều Kiến Hoa. Căn bản liên quan đến bà , kết quả còn đánh. Bà sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì...
Bà Đào gọi đến vội vã. Kiều Kiến Hoa đuổi khỏi phòng phía Tây. Nghe tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Lý Tiểu Bình, tay run lên kiểm soát . Kiều Cửu Vượng khô khốc an ủi: “Kiến Hoa, con đừng gấp. Đàn bà sinh con đều như . Lúc con sinh con còn mất một ngày một đêm.”
Anh em Kiều Hữu Phúc còn chung lòng với ông , Kiều Kiến Quốc là thằng đáng tin cậy. Cho nên, đứa con thứ ba , tuyệt đối thể còn chung lòng với gia đình. Kiều Kiến Hoa nắm chặt tay, lên tiếng.
“Kẽo kẹt ~” Bà Đào mở cửa, thò đầu dặn dò: “Mau nấu cho sản phụ bát mì , đập thêm mấy quả trứng gà. Không gì trong bụng, lấy sức mà sinh con.”
“Vâng, .” Kiều Kiến Hoa xoay định chui bếp. Kiều Cửu Vượng vội giữ : “Tiểu Bình đang sinh con cho con, lúc con ở đây canh giữ, nó cũng an tâm hơn. Nấu mì, giao cho con, ba với bà .” Kiều Kiến Hoa rốt cuộc cũng lên tiếng. “Cảm ơn ba.” Giọng mang theo sự nặng nề.
Kiều Cửu Vượng trong lòng thả lỏng: “Ai da, ba giám sát bà . Con cứ yên tâm ở đây canh. Nếu bà Đào cần đổ nước gì, con cũng thể phụ một tay.” Quay đầu , con ngươi Kiều Cửu Vượng liền tối sầm . Môi cũng bất giác mím chặt. Đây là biểu hiện vui của ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-130-khong-the-den-tram-y-te.html.]
Đến giờ phút , ông đột nhiên phát hiện, thế mà đang sợ Kiều Kiến Hoa vui, sợ trong nhà quá đáng, Kiều Kiến Hoa sẽ mặc kệ . Ông nuôi con khôn lớn, bây giờ con còn báo đáp ơn dưỡng dục, mà ông sắc mặt của con. Trong phút chốc, Kiều Cửu Vượng trong lòng ngũ vị tạp trần.
Ông đang sợ, sợ Kiều Kiến Hoa sẽ mặc kệ . Thậm chí ông còn đang lo lắng. Ngay tại khoảnh khắc , ông đột nhiên chút nhớ Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài. Nếu như ông đối xử với Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài như đối với Kiều Kiến Hoa, ông tin, hai em lão Đại lão Nhị, nhất định sẽ mặc kệ ông .
Đến giờ phút , Kiều Cửu Vượng thể thừa nhận, hai đứa con trai , về mặt hiếu thuận, trăm phần trăm bằng hai đứa con trai . hỏi ông hối hận ? Ông hối hận. Ông vẫn thích hai đứa hơn. Ông chỉ hối hận, vì khéo léo hơn một chút, để quan hệ trở nên căng thẳng đến mức . Không, ông vẫn còn cơ hội.
Lý Tiểu Bình đau đến nỗi căn bản ăn nổi mì. Mồ hôi thấm ướt tóc và lưng cô . Bà Đào khuyên nhủ hết lời: “Ăn , ăn xong mới sức sinh con. Bằng lát nữa chịu khổ là cô với đứa bé. Coi như ăn nổi, vì con, cũng nhét . Đây là một bát mì, đây là trợ lực để con cô đời đó.”
Bà Đào kiểm tra tình hình của Lý Tiểu Bình: “Còn sớm lắm. Mới đau thế mà cô chịu nổi, lát nữa còn la nhiều. Ráng nhịn , giữ sức, lát nữa còn rặn.” Lý Tiểu Bình cố nén đau đớn, nhận lấy bát mì trứng từ tay bà Đào, từng ngụm từng ngụm lùa miệng. Thậm chí còn kịp nhai, cô nuốt xuống bụng. Thù cô còn báo, con cô còn đời, cô thể chuyện gì .
Một bát mì thêm hai cái trứng tráng lót , Lý Tiểu Bình sức lực hơn. Trong lòng mang theo tình yêu dành cho con và sự căm hận đối với Lôi Hồng Hoa, cô nỗ lực giữ tỉnh táo, phối hợp với bà Đào.
Trời đất bao la, gì lớn bằng ăn cơm. Kiều Kiến Quốc nhân lúc Lôi Hồng Hoa nấu mì trứng cho Lý Tiểu Bình, lén đổ thêm nửa gáo nước, ném thêm một vốc mì . Hắn còn định cướp trứng gà của Lý Tiểu Bình, Lôi Hồng Hoa dùng đũa đ.á.n.h mu bàn tay. Ăn mì xong, Kiều Kiến Quốc liền chuồn ngoài. Hắn gì cả, cũng gì. Mặc kệ bọn họ lăn lộn, dù cũng ăn no .
Lý Tiểu Bình ở trong phòng la hét đến tối mịt vẫn sinh . Kiều Kiến Hoa lòng nóng như lửa đốt: “Ba, , thể chờ nữa, đưa Tiểu Bình đến trạm y tế .” Kiều Cửu Vượng lên tiếng. Kiều Kiến Hoa : “Con mượn máy kéo, thu dọn đồ đạc cho Tiểu Bình .”
Lôi Hồng Hoa một trăm . Sinh con thôi mà, mà quý giá thế? Ai mà chẳng sinh con? Bà đây cả đời sinh bốn đứa, đều là sinh ở nhà. Đi bệnh viện, tốn tiền thì thôi, còn tiện. Trời lạnh thế , ai ở bệnh viện canh? Bà là chồng, theo sẽ . Đi thì chịu khổ, buổi tối ngủ cũng chỗ ngủ. Trước đây nhà Phương Phương gần, còn thể chăm sóc một chút. Bây giờ ầm ĩ thành thế , đến nhà họ Đặng là thêm phiền cho Phương Phương ? Hơn nữa căn bản chào đón, bọn họ cũng mặt mũi mà đến cửa.
Lôi Hồng Hoa vui, nhưng tình hình , bà nhiều lời cũng dám . Một câu bà suy nghĩ nhiều , lúc mới cẩn thận mở miệng: “Kiến Hoa , bệnh viện , vẫn là ở nhà sinh . Con sốt ruột quá. Mẹ kinh nghiệm, con tin , việc gì . Đàn bà ai mà chẳng qua cửa .”
Kiều Kiến Hoa tiếng kêu t.h.ả.m thiết ngày càng yếu ớt của Lý Tiểu Bình, hoang mang lo sợ. Lôi Hồng Hoa giữ chặt : “Trong bụng Tiểu Bình là con trai con, cũng là cháu nội của . Mẹ còn thể hại con ? Chính con nghĩ mà xem, trời lạnh thế , trẻ con sinh , sản phụ sinh xong, đều thể gió. Cái máy kéo của con, cho dù che chắn kín mít, lỡ gió lùa thì nguy. Người lớn còn đỡ, trẻ con thể yếu ớt, lỡ mệnh hệ gì...”
Lôi Hồng Hoa lời hết, nhưng Kiều Kiến Hoa hiểu ý. Mẹ đúng. Không thể bệnh viện. Dọc đường xóc nảy thì thôi, lỡ lớn trẻ con cảm lạnh thì gay go. Sắp Tết đến nơi , ở nhà sinh là an nhất.