Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 114: Tôi sẽ nhớ bọn họ cả đời
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:52:42
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Thúy Vân thấy chồng và chồng vẫn còn lải nhải mặt , chút suy nghĩ, cúi đầu liền nhặt gạch lên. Sợ đến nỗi ba con đầu bỏ chạy.
Người chạy , Lưu Thúy Vân lúc mới thở phào một , chống nạnh bắt đầu chĩa mũi dùi sang đám đang vây xem chỉ trỏ. “Nhìn cái gì mà , chúng mày ? Một đám trải sự đời, thấy ai đ.á.n.h bao giờ ? Còn dám lải nhải mặt bà già , cẩn thận bà nổi nóng lên đập cho chúng mày vỡ sọ. Bồi tiền? Bồi tiền thì bồi tiền, tới , tiền của bà đây thể chôn chúng mày 800 ! Tất cả cút hết cho bà, lũ nhiều chuyện ~”
Đám đông vây xem lập tức giải tán, trong miệng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa Lưu Thúy Vân nhưng dám lớn, sợ bà thấy tìm đến gây phiền phức. Kiều Giang Tâm sớm vẫy tay bảo Cố Vân Châu từ lúc Lưu Thúy Vân bắt đầu c.h.ử.i đổng. Lúc đám đông tan , chỉ còn Kiều Giang Tâm bên cạnh, Lưu Thúy Vân để ý cũng khó. “Là cô ?” Dù lấy hàng cũng mới qua đầy nửa tháng, Lưu Thúy Vân vẫn còn nhớ Kiều Giang Tâm. Kiều Giang Tâm mỉm gọi Lưu Thúy Vân: “Cô ~”
Vẻ hung dữ mặt Lưu Thúy Vân từ từ thu , lướt qua xung quanh, gọi Kiều Giang Tâm cửa. “Vào , nhà .” Bà , miệng vẫn hỏi: “Lô hàng bán hết ?” Kiều Giang Tâm : “Vẫn , nhưng cũng sắp . Nhà cháu mấy bán, chia thì cũng còn bao nhiêu. Đây sợ hàng tiếp nối kịp, nên đến tìm cô đây.”
Lưu Thúy Vân bảo Kiều Giang Tâm , dùng ly rót nước cho cô. Ngồi xuống xong, bà đột nhiên hỏi một câu: “Cô xem lâu ?” “A?”, Kiều Giang Tâm chút hổ. Lưu Thúy Vân cũng để ý, ngược hỏi: “Cô sợ ? Cứ thế mà theo nhà? Hàng xóm láng giềng xung quanh đây đều là Mẫu Dạ Xoa, ngay cả một bà lão cũng dung tha.”
Kiều Giang Tâm : “Trên đời chắc phụ nữ nào, kết hôn chỉ vì khó một bà lão xa lạ cả.” “Phụt ~”, Lưu Thúy Vân đột nhiên bật . “Lần gặp, thấy cô bé hợp gu , giống hệt lúc còn trẻ, gan lớn.” Nói xong bà trêu chọc về phía Kiều Giang Tâm: “Cô tò mò ?” Kiều Giang Tâm mặt cũng lộ vẻ hóng hớt: “ là chút tò mò, nhưng tiện hỏi.” Lưu Thúy Vân ha hả.
Dừng , lúc bà mới : “Vừa đó là chồng , em gái và bà già bất tử của . Chồng việc , thì . Kết hôn đến tận năm , lương lĩnh về là giao hết cho , một cắc cũng sờ. sinh con khó sinh, sinh cả một ngày cũng , bọn họ những đưa bệnh viện, mà còn mặt lải nhải mấy lời độc địa.”
“Chính là bà già đất ăn vạ lóc đó, cô bà gì ? sắp c.h.ế.t đến nơi, bảo bọn họ đưa bệnh viện, bà bên giường mắng , đàn bà đời ai cũng sinh con, là chuyện sớm muộn, đến lượt thì phiền phức như , bảo ráng nhịn. Sau vẫn là chị họ bên nhà đẻ tin chạy tới, đưa đến bệnh viện. vì ngạt quá lâu, con gái sinh còn thở nữa. Một đứa bé nhỏ xíu như , tím ngắt. Vậy mà mấy kẻ súc sinh đó còn may mắn, dù cũng là con gái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-114-toi-se-nho-bon-ho-ca-doi.html.]
“Hít ~”, Lưu Thúy Vân thở một dài. “Từ lúc đó, thề, nhà họ Phương bọn họ đoạn tử tuyệt tôn. ly hôn, cũng sinh con. ở cái nhà , chính là để cho bọn họ thoải mái, để chiếm cái danh nghĩa vợ của Phương Năm Chinh, thể tìm đàn bà khác. Hắn mà tìm, chính là chơi bời lăng nhăng, sẽ xử bắn! Hừ, dằn vặt cho c.h.ế.t cái nhà họ Phương bọn họ. Ai cũng đừng với chuyện gì qua thì cho qua. chính là độ lượng, con gái m.a.n.g t.h.a.i mười tháng, hai con đều suýt mất mạng, gì để cả.”
Lưu Thúy Vân đến đây, như nhướng mày: “Bọn họ với đàn bà ai cũng sinh con, là chuyện sớm muộn, bảo ráng nhịn, phiền phức hơn khác. sẽ nhớ bọn họ cả đời. Lương của Phương Năm Chinh năm ngoái nắm trong tay. Bà già khỏe bệnh viện, với bà , lãng phí tiền đó gì? Ai cũng c.h.ế.t, là chuyện sớm muộn, đến lượt bà thì phiền phức như ? Ráng nhịn là qua thôi. Ha ha ha ha, lúc đây chính là lời của bọn họ, kết quả dùng lên bọn họ, thì họ như trời sập. Còn Phương Năm Chinh, đến nhà máy của bọn họ tìm lãnh đạo lóc, nhà khó khăn, bảo họ điều Phương Năm Chinh đến một vị trí đầy bụi bặm. Phương Năm Chinh về nhà ầm lên với , cái vị trí đó một sư phụ đây cũng vì hít nhiều bụi, mắc bệnh phổi gì đó mà c.h.ế.t sớm. liền an ủi . với , ai cũng c.h.ế.t, đàn ông thường còn c.h.ế.t sớm hơn phụ nữ, là chuyện sớm muộn. bảo khắc phục nỗi sợ hãi trong lòng, cũng , đến lượt thì phiền phức như , ráng nhịn là qua thôi...”
Nói Lưu Thúy Vân ha ha ha lớn, tiếng vô cùng sảng khoái. Kiều Giang Tâm tưởng tượng đến cảnh Lưu Thúy Vân nghiêm túc an ủi chồng và chồng, nhịn cũng bật theo. “Cô ơi, cháu thấy cô , cháu còn thấy cô lợi hại. Rất nhiều phụ nữ bắt nạt, đều chỉ cam chịu. Cho dù chính ở vị trí cao hơn, cũng sẽ lòng thánh mẫu tràn lan, cảm thấy chuyện qua thì thôi. Cô đúng, dựa mà cho qua? Chính là để bọn họ nếm thử cái mùi vị mà cô chịu khổ.”
Lưu Thúy Vân càng Kiều Giang Tâm càng thấy thích: “Cô bé , tính tình quá hợp gu , ha ha ha.” Thấy Kiều Giang Tâm uống hai ngụm nước, động đến ly nữa, Lưu Thúy Vân lên: “Đi thôi, cô lấy hàng .” Có lẽ vì hai chuyện phiếm một hồi, bà chuyện với Kiều Giang Tâm cũng thiết hơn nhiều. Bà : “Chỗ để hàng xa một chút, cô ngại chứ? Tình hình nhà cô cũng , hàng hóa cũng dám để gần đây. Hơn nữa, đây cũng là việc ăn của một ...”
Kiều Giang Tâm hiểu rõ, nàng sớm đoán phía Lưu Thúy Vân . Đối tác khác, hẳn là liên quan đến Bách hóa đại lâu. Hai chuyện. Kiều Giang Tâm len lén liếc về phía hai cái. Cố Vân Châu đẩy xe đạp theo xa, chiếc áo khoác quân trang cởi vắt ghi đông xe, chỉ mặc một chiếc áo cộc tay màu trắng, cũng mấy nổi bật.
Lưu Thúy Vân dẫn Kiều Giang Tâm gần mười mấy phút, xuyên qua hai con hẻm, một con hẻm cụt, lúc mới lấy chìa khóa mở cửa. Đột nhiên, bà lên tiếng: “Bảo nhóc đây , theo suốt một đường .” Kiều Giang Tâm sững sờ, đó ngượng ngùng nở nụ : “Cô, ngại quá ạ. Vốn dĩ hứa với cô là dẫn lạ đến, nhưng cháu tuổi còn nhỏ, nhà cháu yên tâm.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lưu Thúy Vân cũng để ý: “Không cả, dù chính sách bên cũng gần như rõ ràng cả . Nếu đề phòng nhà họ Phương, cũng giấu giếm như .”