Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 110: Chị và anh Văn Đức cãi nhau sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:07
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chú ơi, quýt bao nhiêu tiền một cân ạ?”, Kiều Giang Tâm về phía bán quýt, đó đầu về phía Trì Tố Trân, vẻ như mới nhận . “Ủa, chị là... bạn gái của Văn Đức ?”

 

Trì Tố Trân sững một chút, nhanh liền ngượng ngùng : “Em là... nhà họ Trần ?” Kiều Giang Tâm lắc đầu: “Không , em ở thôn Cao Thạch, đây chơi cùng Văn Tú, em từng thấy chị đến nhà họ Trần, Trần Văn Tú chị là chị dâu của nó.”

 

Mặt Trì Tố Trân lập tức đỏ bừng. Cô lấy hai quả quýt từ đống quýt chọn, đưa cho Kiều Giang Tâm: “Em ăn quýt , chị mời em ăn.” Kiều Giang Tâm cũng khách khí: “Em cảm ơn chị gái xinh !”

 

Nàng vui vẻ hai quả quýt lớn trong tay, đó liếc Trì Tố Trân, dường như chút do dự, như thể đưa một quyết định quan trọng, c.ắ.n răng : “Chị gái xinh , chị với Văn Đức cãi ?”

 

Trì Tố Trân nhớ tới Trần Văn Đức theo về nhà, những chuyện vui xảy , trong lòng “lộp bộp” một tiếng, kéo Kiều Giang Tâm một bên. “Em tên là gì, chị họ Trì, em thể gọi chị là chị Trì.” “Vừa em hỏi chị cãi với Văn Đức , là ý gì ?”

 

Kiều Giang Tâm giả vờ suy nghĩ một chút : “Trước đây Văn Tú , Văn Đức cưới chị về, nhưng nhà chị đòi sính lễ mà nhà lo nổi, Văn Đức cả ngày rầu rĩ vui. Vì chuyện , Văn Đức với thím Kim Mai còn cãi nữa. , hình như mấy ngày nay cãi . Em trong thôn , thím Kim Mai ép Văn Đức xem mắt, Văn Đức chịu...”

 

Trì Tố Trân lập tức rối loạn tâm trí. Trần Văn Đức là mối tình đầu của cô . Ở trường học, các nữ sinh theo đuổi cũng ít. Cô cùng Trần Văn Đức, còn mấy cô bạn hâm mộ cô . Cô từng chịu khổ, từ lúc sinh điều kiện gia đình tồi, cũng coi trọng điều kiện vật chất, cô tin tưởng chân ái là vô địch. Yêu một thì gì sai, cô chính là thích Trần Văn Đức. Thích tài văn chương của Trần Văn Đức, thích sự ôn tồn lễ độ của . Hơn nữa còn lớn lên văn nhã tuấn tú, là bạch mã hoàng tử trong lòng Trì Tố Trân. So với mấy gã đàn ông thô lỗ mà gia đình giới thiệu cho cô , hơn bao nhiêu .

 

Lời của Kiều Giang Tâm đầy ẩn ý: “Chị Trì, nếu chị với Văn Đức cãi , thì mau giải thích rõ ràng . Nghe ba của sức khỏe , vẫn luôn sớm kết hôn.”

 

Trì Tố Trân móc từ trong túi hai quả quýt nữa nhét tay Kiều Giang Tâm. “Cảm ơn em nhé, cảm ơn em cho chị những điều . Chị còn việc , cơ hội chuyện.” Trì Tố Trân xong, vội vã chạy về nhà.

 

Đều tại ba . Văn Đức là thanh cao như , vì mà mang lễ vật hậu hĩnh đến nhà, còn thể hạ bếp rửa bát, mà ba còn khó, sỉ nhục . Trong lòng Trì Tố Trân, ba chính là hạng chê nghèo ham giàu, là đao phủ chia rẽ đôi uyên ương là và Văn Đức. Văn Đức vì mà đấu tranh với gia đình, cô cũng đấu tranh. Cái gì mà “tam chuyển nhất hưởng” (ba món đồ , một món đồ kêu – ý chỉ xe đạp, máy may, đồng hồ và đài radio), cái gì mà ngày lành tháng , cô đều quan tâm. Chỉ cần thể ở bên Văn Đức, ăn cỏ ăn trấu cô cũng vui!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-110-chi-va-anh-van-duc-cai-nhau-sao.html.]

Kiều Giang Tâm bóng lưng rời của Trì Tố Trân, cuối cùng nhếch lên một nụ lạnh. Đời , khi Trần Văn Đức kết hôn, Trì Tố Trân chờ đến sắp thành gái già mới xuất giá. Lấy chồng mấy năm liền bắt đầu đòi ly hôn. Sau nhà trai ầm ĩ đến chịu nổi, đồng ý ly hôn, cô liền biến mất mấy năm. Mãi cho đến khi Trần Văn Đức công thành danh toại, hai nữa tương ngộ, một là bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) trong lòng Trần Văn Đức, một là nốt chu sa trong lòng Trì Tố Trân. Mà Kiều Giang Tâm liền trở thành kẻ ác nhân cản trở bọn họ ở bên . Đời , nhất định buộc chặt hai họ với nhé.

 

Kiều Giang Tâm ôm bốn quả quýt về phía Cố Vân Châu, nhét hai quả lớn nhất tay : “Anh Cố đại ca, mời ăn quýt.” “Quả to chắc là ngọt hơn, cho !”

 

Cố Vân Châu sững một chút, quả quýt trong tay , quả quýt trong tay Kiều Giang Tâm, khóe miệng bất giác cong lên. “Một một quả to một quả nhỏ.” Hắn đưa một quả quýt trong tay , đó lấy một quả nhỏ từ tay Kiều Giang Tâm. “Đi thôi, sắp đến giờ xe chạy .” Kiều Giang Tâm vội vàng đuổi kịp.

 

Trên đường thành phố, Cố Vân Châu theo Kiều Giang Tâm thẳng tiến về phía Bắc thành. Phía Bắc thành phố hiện tại vẫn còn tương đối hẻo lánh. Khu phố cũ ở phía Đông và phía Nam, hai nhà máy nhỏ của huyện ở phía Tây, còn phía Bắc thì đồn đại là nơi chôn thời chiến loạn, ngày thường ít đến. Hơn nữa nhà máy đây tuyên truyền rầm rộ, vì lý do kỹ thuật mà ngừng hoạt động, cho nên nhiều đều cảm thấy nơi may mắn, bình thường việc gì thì cơ bản sẽ đến đây. Cư dân sống ở đây, phần lớn đều là dân bản địa từ .

 

Kiều Giang Tâm theo hướng đối diện cổng chính của nhà máy bỏ hoang, tìm đến. Căn nhà xây cao hơn nhiều so với nhà trệt ở nông thôn, kiểu nhà gạch xanh ngói lớn, thể thấy ở đây giàu thì cũng quý. Đáng tiếc trải qua năm tháng bào mòn, căn nhà trông chút cũ kỹ rách nát, đặc biệt là cái cổng lớn ghép bằng ván gỗ, hợp với căn nhà gạch xanh ngói lớn khang trang, thể thấy sự túng quẫn hiện tại của chủ nhà.

 

Một bà thím xách rổ, vác cái cào nhỏ ngang qua, đ.á.n.h giá liếc mắt một cái Cố Vân Châu mặc quân phục, trong lòng dâng lên một sự thiết. Bà chủ động nhiệt tình hỏi: “Đồng chí, các tìm ai ?” Kiều Giang Tâm đầu , mặt nở nụ ngọt ngào : “Chào thím ạ, thím đồng ạ?” Từ phía Bắc thành ngoài chính là ngoại ô, cho nên giống khu phố cũ, bên một cư dân bản địa cũng sẽ khai hoang một khoảnh đất nhỏ xung quanh, đất tự留 (đất phần trăm).

 

“Thím ơi, cháu bên một gia đình bán nhà, nên cháu đến xem. Thím chuyện ạ?” Bà Lý lập tức hăng hái hẳn lên: “Các mua nhà ? , .” Nói bà kiễng chân chạy tới cái cổng gỗ đóng bằng ván, đập “beng beng beng”. “Mở cửa , Thủy Tú, mau mở cửa, tới xem nhà ~”

 

Một phụ nữ trùm khăn mở cửa: “Thím Ba.” Bà Lý chỉ Kiều Giang Tâm hai , lớn tiếng : “Thủy Tú, bọn họ mua nhà.” Mắt Lý Thủy Tú sáng lên, lập tức nghiêng sang một bên, nhường đường, mời nhà: “ đúng đúng, nhà bán nhà. Vào , , mau trong .”

 

Hai theo Lý Thủy Tú cửa, đối phương lập tức rót nước: “Các từ đến ? Hôm nay trời cũng nắng, khát , đến uống chén nước.” Kiều Giang Tâm nhận lấy: “Cảm ơn chị, đúng lúc đang khát.” Uống một ngụm, nàng sững một chút. Trong nước bỏ đường trắng, ở thời đại , đây chính là cấp bậc đãi khách quý.

 

Uống nước xong, Lý Thủy Tú nhiệt tình dẫn hai xem nhà. “Đây là nhà tổ tiên của . Trước đây sung công, vì một nguyên nhân, trả về cho nhà họ Lý chúng . Chỉ điều, dòng chính nhà chỉ còn , cho nên căn nhà cũng rơi tay .” Ngữ khí của cô chút ưu tư.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

 

Loading...