Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 108: Đại hội gia đình
Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:05
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn một tuần trôi qua, lô hàng đầu tiên Kiều Giang Tâm mang về bán gần hết. Buổi tối ăn cơm xong, đóng cửa kỹ càng, quây quanh bàn, Kiều Giang Tâm tính sổ. Trên quyển vở chi chít những dòng chữ xiêu vẹo, đều như lọt sương mù. Từng xấp từng xấp tiền giấy buộc bằng dây chun ngay ngắn xếp cao bàn.
Kiều Giang Tâm tính tính , cuối cùng mới buông bút xuống. “Thế nào Giang Tâm, chúng kiếm bao nhiêu?”, Tần Tuyết là đầu tiên nhịn hỏi. Theo lời Tần Tuyết xong, ánh mắt cũng gắt gao chằm chằm Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm duỗi tay ấn ấn đốt sống cổ đang mỏi nhừ: “Tất cả tiền ở đây, tổng cộng là 1377 đồng 3 hào 2 xu.”
Tần Tuyết theo bản năng đưa tay che miệng, nhưng miệng còn nhanh hơn tay: “Oa oa oa ~” Lưu A Phương cũng kích động đến hô hấp cũng trở nên dồn dập, ngay cả cái bụng to cũng phập phồng theo lồng n.g.ự.c đang run rẩy. Kiều Hữu Tài mặt đỏ bừng, ngừng xoa xoa hai lòng bàn tay. Kiều Hữu Phúc thì nhếch miệng ngây ngô.
Chờ bình tĩnh một lúc, Kiều Giang Tâm mới tiếp tục : “Vừa con kiểm kê hàng hóa trong nhà, hàng còn , chắc cũng thể bán 300 đồng. Lô hàng đầu tiên, lúc con lấy hàng tiêu 550 đồng, đặt năm cái tủ bán hàng hết 35 đồng. Cộng thêm tiền ở trọ và tiền xe cộ, tính chẵn cho dễ tính sổ, coi như là 600 đồng . 600 đồng tiền vốn , con rút từ 1377,32 đồng, còn chính là lợi nhuận.”
Kiều Giang Tâm tính toán giấy: “1377,32 trừ 600... Tổng cộng là 777 đồng 3 hào 2 xu, đây là tính hàng còn của chúng .”
Tất cả hai mắt sáng rực về phía Kiều Giang Tâm. “Lúc mới một tuần thôi đó, chúng kiếm bằng hai năm tiền lương của công nhân chính thức thành phố .” Tần Tuyết hướng về phía giơ tay động tác "Gia" (nhà), miệng khép .
Lưu A Phương lắp bắp : “Một tuần hơn bảy trăm, một tháng bốn tuần...” Kiều Hữu Tài và Kiều Hữu Phúc , gì, nhưng nội tâm đều hề bình tĩnh.
Kiều Giang Tâm tính xong sổ sách, buông bút, ngẩng đầu : “Mọi đừng vội mừng quá. Trước đây con cũng . Lô hàng đầu tiên , chúng là đầu tiên ăn cua, hơn nữa vật tư khan hiếm nên cung đủ cầu, kiếm chút tiền là điều đương nhiên, nhưng mà sẽ lợi nhuận kếch sù như nữa .”
Nụ mặt Tần Tuyết chợt tắt, Kiều Giang Tâm : “Giang Tâm, kỳ thực bán hết lô hàng , chúng cũng bao nhiêu nơi, cả cái thị trấn cũng mới một phần tư. Chỉ cần chúng sợ khổ, xa hơn một chút, đừng là lô hàng thứ hai, lô thứ ba lô thứ tư chúng vẫn kiếm tiền như thường. Cho dù cái thị trấn hết, chúng còn thể sang trấn bên cạnh, cùng lắm thì chúng mang theo lương khô, buổi trưa về ăn cơm.”
Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài vội vàng hưởng ứng: “ , Giang Tâm, bọn sợ khổ sợ mệt!”
Kiều Giang Tâm gật đầu: “Được, chuyện coi như xong, chúng chuyện tiếp theo.” “Số hàng còn trong nhà, bán bao lâu nữa. Ngày mai hoặc ngày mốt con lên thành phố một chuyến. Tiền vốn lấy hàng lúc con rút , còn 777,32 đồng lợi nhuận và 300 đồng hàng hóa, chỗ sai biệt lắm cũng gần 1000 đồng. Con từ trong rút thêm 200 đồng phần của con, sẽ rút nữa, tất cả đều nhập về nhà. Trong nhà khấu trừ chi tiêu cần thiết, tiền còn sẽ chia hai phần, ba con một phần, bác cả và bác dâu một phần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-108-dai-hoi-gia-dinh.html.]
Kiều Hữu Phúc vội vàng : “Không , Giang Tâm, đây rõ , tiền kiếm trong nhà chia ba phần, con một chiếm một phần, đều như .” Nói xong, ông ngẩng đầu về phía Tần Tuyết: “Đây cũng là ý của bác dâu con.”
Tần Tuyết : “ , chuyện nếu con thì cũng nên . Nếu quá hơn một chút, một con chiếm phần lớn cũng là điều nên .”
Kiều Giang Tâm lắc đầu: “Người một nhà hai lời, cứ theo lời con mà .” “Thôi, vấn đề cũng cho qua, kế tiếp, chúng vấn đề tiếp theo.” Tần Tuyết và Kiều Hữu Phúc lập tức dời sự chú ý.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm : “Lô hàng đầu tiên , là lấy ở hội chợ giao lưu vật tư, nhưng hội chợ giao lưu vật tư chỉ ngày mùng 7 hàng tháng mới . Lúc con lấy hàng cũng xin địa chỉ của chị chủ , ngày mốt lên thành phố, con dựa theo địa chỉ tìm chị . Lần tình hình thế nào con cũng rõ ràng lắm, nên tạm thời tiện dẫn theo.”
Kiều Giang Tâm lời là nguyên nhân. Lúc chị đại cũng cho nàng địa chỉ lắm, tuy rằng cho, nhưng đối phương cũng dặn dò, bảo nàng tiết lộ ngoài. Cho dù tìm chị , cũng là tìm cô cô. Hơn nữa hàng hóa của đối phương đầy đủ như , lúc báo giá cho Kiều Giang Tâm, đối với giá xuất hàng của Bách hóa đại lâu đều vô cùng rõ ràng, thậm chí ngữ khí còn vô cùng chắc chắn thể nghi ngờ. Cho nên Kiều Giang Tâm nghiêm trọng hoài nghi, chị đại chắc là quen ở Bách hóa đại lâu, thậm chí khả năng còn là giám đốc thu mua gì đó. Chị đại đây là đang dựa quan hệ bên đó, tuồn hàng ngoài, đó cướp mối ăn của Bách hóa đại lâu.
“Nếu lấy hàng, nữa, con sẽ đưa các bác cùng , tuyến hàng sẽ giao cho trong nhà lo liệu, con nhúng tay nữa.” Kiều Giang Tâm xong, đều lên tiếng. Hồi lâu Tần Tuyết mới hỏi: “Giang Tâm, con nhúng tay nữa là ý gì?”
Kiều Giang Tâm : “Con còn chuyện khác .” Nghĩ nghĩ, nàng tiết lộ một chút: “Con thấy thành phố nhiều việc ăn đều công khai minh bạch , con cảm thấy cơ hội ở đó chắc chắn sẽ nhiều hơn ở nông thôn, cho nên con cũng thử xem, con thể gì ở thành phố .”
Kiều Hữu Tài, Kiều Hữu Phúc mấy Kiều Giang Tâm việc ăn trong nhà nàng quản nữa, lập tức đều cảm thấy gánh nặng vai nặng trĩu.
“Được , chủ đề cũng cho qua. Phía chúng tiếp tục chủ đề tiếp theo.” Kiều Giang Tâm tiếp tục : “Trước đây bác dâu về nhà chúng , cho nên bác cả và nhà con là ở cùng . Bây giờ bác cả cũng thành gia... Bà nội chỉ để ba con và bác cả hai , nhiều năm như cũng vẫn luôn dựa dẫm lẫn mà sống, con hy vọng phần tình cảm cả đời đều sẽ đổi.”
“Trước đây là trong nhà gì, bây giờ thì , hơn nữa khả năng còn sẽ liên tục , cho nên vấn đề kinh tế cũng thể giống như đây nữa.”
Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài gì đó, nhưng lời đến miệng nuốt trở .
Kiều Giang Tâm : “Mấy ngày hôm lúc con ở nhà, trong thôn một ý đến cửa châm ngòi ly gián, con con mắng . Tuy rằng chính chúng trong lòng , là bàn tán thị phi, nhưng lưỡi với răng cũng lúc c.ắ.n . Tổ tiên cũng dùng 5000 năm để cho chúng đạo lý: cây lớn thì tách cành, con lớn thì riêng, mỗi tự lập gia nghiệp.”