Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 106: Nói rõ mọi chuyện
Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:03
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Giang Tâm, hôm nay thím Kim Mai của con tìm ...” Lời Lưu A Phương còn xong, Kiều Giang Tâm cắt ngang. “Xa Kim Mai? Bà tìm gì?” Trong giọng của Kiều Giang Tâm tràn đầy phòng .
Lưu A Phương : “Mẹ cũng bà đến gì, đông tây một hồi, hết khen Văn Đức nhà bà , Văn Đức nhà bà về , bây giờ đang tự sách để đăng báo. Lại khen cái bụng của , phúc khí, trong bụng chắc chắn là con trai. Rồi khen con, con giỏi giang, khổ tận cam lai, cuộc sống ngày càng lên.”
Lưu A Phương ngữ khí chút vui vẻ. Con trai Xa Kim Mai chính là sinh viên đại học duy nhất ở mấy làng xung quanh, trong thôn nhắc đến bà , đều bà là của Trạng Nguyên. Bản bà khẳng định ca ngợi như , cao hứng cũng khó.
Nói đến đây, Lưu A Phương cũng nghi hoặc: “Ngày thường chúng với bà hình như cũng qua gì, chẳng lẽ cũng giống như thím Hai Dương bọn họ, nhà chúng bán hàng, cho nên đến đây dò la tin tức? Hơn nữa lời trong lời ngoài của bà , còn nhắc đến con ít, cứ cảm giác, bà hình như mai mối cho con...”
Kiều Giang Tâm con ngươi lạnh lùng, hôm qua Trần Văn Đức mở miệng vàng, chào hỏi một cô gái thôn quê mà coi thường như . Hôm nay Xa Kim Mai liền đến nhà. Đây là giống như đời , ở bên nhà họ Trì sỉ nhục, nên khuất phục, cưới một cô gái thôn quê văn hóa như về để nuôi sống cả gia đình bọn họ?
Kiều Giang Tâm hít sâu một : “Mẹ, con đại khái bọn họ ý gì . Xa Kim Mai chắc là nhắm trúng con, Trần Văn Đức cưới con, đến thăm dò ý tứ đây mà.”
Lưu A Phương ánh mắt sáng lên: “Thật Giang Tâm, đây chính là chuyện đó.” Đối với trong thôn mà , Trần Văn Đức tính tình ôn hòa, đối xử với lễ phép, lớn lên cũng văn nhã thanh tú, thi đậu đại học, là trí thức. Không giống như mấy gã đàn ông thô lỗ cục cằn ở nông thôn, loại văn hóa văn nhã , cơ bản nhất là sẽ đ.á.n.h vợ. Vừa trai lễ phép, đây là một ưu điểm lớn, còn văn hóa, chứng minh đầu óc thông minh thể kiếm tiền, cần dựa cày ruộng kiếm ăn, con gái gả qua đó, cuộc sống chắc chắn cũng sẽ kém. Đối với nhà quê mà , đây chính là một đối tượng hiếm .
“ sang năm con mới mười bảy tuổi, chuyện vội . Con cảm thấy Trần Văn Đức thế nào? Nếu con cũng cảm thấy , chúng thể ...” Lưu A Phương vẻ mặt hưng phấn, đối với Trần Văn Đức bà là một trăm phần hài lòng, hơn nữa ở ngay trong thôn, con gái gả gần, cách cũng gần.
Kiều Giang Tâm vội vàng cắt ngang lời Lưu A Phương: “Ai ai ai, , đừng hại con, con nhà họ Trần .”
Lưu A Phương khó hiểu: “Sao? Con ý Trần Văn Đức ?” Bà tuy rằng cảm thấy Trần Văn Đức là một con rể hiếm , nhưng cũng xem con gái đồng ý .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm : “Mẹ, đừng Xa Kim Mai bậy. Bà đến mặt , khẳng định đều mặt , còn mặt thì giấu .” “Mẹ thấy nhà họ Trần , con , ở chỗ nào? Xa Kim Mai chỉ con trai bà về tự sách, với là nó trường học đuổi học ? Có một tháng thể kiếm bao nhiêu ? Phải nghiệp đại học mới phân công công tác, bây"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-106-noi-ro-moi-chuyen.html.]
Lưu A Phương “a” một tiếng: “Nó trường học đuổi học? Xa Kim Mai , nó nghiên cứu về phương diện văn học, lập chí một cái gì đó Lỗ Tấn, thợ thủ công. Con Lỗ Tấn là ai ? Bà đó là một trí thức vô cùng lợi hại, nhiều đều ông , thể kiếm nhiều tiền.”
Kiều Giang Tâm khóe miệng giật giật: “Đây cũng là Xa Kim Mai với ?” Lưu A Phương gật gật đầu, trong mắt mang theo sự ngây thơ trong sáng.
Kiều Giang Tâm thở dài, kéo Lưu A Phương xuống, phân tích rõ ràng từng chút một cho bà hiểu. “Mẹ, Trần Văn Đức là sinh viên đại học, nhà bọn họ vẫn luôn lấy kiêu ngạo, bởi vì sinh một con trai như , cả nhà đều hếch mũi lên trời coi thường khác. Mẹ cảm thấy tại bọn họ tìm một con dâu như con?”
Lưu A Phương thử : “Có thể là cũng nhà chúng kiếm tiền?”
Kiều Giang Tâm lắc đầu: “Chuyện nhà chúng cho dù truyền ngoài, đó cũng chỉ là tin đồn mà thôi, còn tìm hiểu rõ ràng chi tiết đến cửa thăm dò, cảm thấy chút quá vội vàng ?” “Mẹ, đều Trần Văn Đức là , nhưng đều chỉ thấy bề ngoài, thấy bên trong. Nhà họ Trần còn Trần Văn Tú và Trần Văn Phong ở đang học, Trần Văn Đức thì văn học sáng tác, ba của còn sức khỏe , cả gia đình đều dựa một Xa Kim Mai chống đỡ. Mẹ xem Xa Kim Mai mệt mỏi, đến 50 tuổi, đường khom lưng còng, thể phỏng chừng cũng chống đỡ mấy năm. Trần Văn Đức nếu thể kiếm tiền thì còn đỡ, lỡ như mười năm tám năm kiếm tiền, bên hai già sức khỏe , bên hai đứa nhỏ cần nuôi, áp lực là đè lên ai?”
Lưu A Phương tưởng tượng đến tình huống đó, nháy mắt liền ngây : “Ai da, nếu mà gả đó, chẳng là mệt c.h.ế.t .”
Kiều Giang Tâm : “Sao, nghĩ thông suốt ?” “Bọn họ hạ cưới một vợ nông thôn, đó là bởi vì nhà bọn họ rước về một ở, một con trâu con ngựa về để nuôi sống cả nhà bọn họ. Đến lúc đó hai vợ chồng Xa Kim Mai già yếu, sức khỏe , cần phụng dưỡng, hai đứa nhỏ bên lớn lên còn cần nhiều năm. Mỗi năm còn đóng học phí sinh hoạt phí, chỉ ăn cơm mà việc. Sau đó Trần Văn Đức cả ngày nghiên cứu văn học của . Ai mà gả , bên hầu hạ già, bên chăm sóc con nhỏ, ở giữa còn nuôi cái gã tú tài nghèo kiết xác của , mệt c.h.ế.t mệt sống để cung phụng cho cả nhà năm bọn họ!”
“Mẹ, mà con cái nhà như , thì thật sự đang đẩy con hố lửa đó. Mẹ xem, một trí thức như Trần Văn Đức, ngày thường tuy vẻ nho nhã lễ độ, nhưng căn bản là coi thường dân quê chúng , sẽ vui vẻ cưới một cô gái thôn quê như con ? Cho dù bây giờ cúi cưới con, chờ thật sự tiền đồ, cũng sẽ ghét bỏ con xứng với , qua cầu rút ván mà hành hạ con.”
Lưu A Phương vội vàng lắc đầu, ngữ khí kiên định: “Nhà họ Trần là nơi , thể . Nhà còn đáng sợ hơn cả nhà họ Kiều của các con nữa. Lúc gả cho ba con, tuy rằng cũng khổ, nhưng nhà con ba con với bác cả đều xuống đồng. Giờ nhà họ Trần thì , tất cả đều trông chờ con dâu mới. Không gả, thể gả. Con còn trẻ, qua mấy năm nữa . Xa Kim Mai lòng đen tối, hại chúng !”
Kiều Giang Tâm thấy hiểu , trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. “Cho nên bà còn đến lân la với , đừng đáp . Buổi tối cũng với ba một tiếng. Hôn sự của con các đừng nhận bừa, ba quá thật thà, tâm tư nhiều bằng bọn họ, con cũng sợ ba tính kế. Hơn nữa con còn nhỏ, chuyện của con con tự .”