Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 104: Không giống những cô nương khác

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:01
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Giang Tâm vốn dĩ , chỉ đưa ba Kiều Hữu Phúc một ngày. ngày hôm nàng vẫn theo, chỉ là chuyện nhiều, để sân nhà cho ba họ tự lo liệu. Tần Tuyết thông minh, về cơ bản một thể kiểm soát tình hình, miệng ngọt, tính tình nhiệt tình hào phóng. Kiều Hữu Phúc tuy hiền lành thật thà, nhưng cũng thể vài câu. Ngược là Kiều Hữu Tài, vẫn cứ rụt rè thôi, dám mở miệng.

 

Buổi chiều, Kiều Giang Tâm liền theo nữa. Vốn dĩ nàng tính để ba và bác cả mỗi bán riêng. xem tình hình hiện tại, ba nàng vẫn theo vợ chồng bác cả một thời gian, chờ thuần thục mới thể tự .

 

Kiều Giang Tâm mang theo sách vở đến nhà ông Trình như thường lệ, lúc gặp ông Trình và Lưu Hân Nghiên đang thắng xe bò. “Chị Hân Nghiên, hai lên trấn ạ?”, Kiều Giang Tâm tò mò hỏi.

 

Lưu Hân Nghiên chút mất hồn mất vía. Cô kéo kéo khóe miệng, lôi Kiều Giang Tâm một bên. “Giang Tâm, về Tế Châu một chuyến, trong nhà xảy chút chuyện, cũng tương đối gấp. Nhanh nhất là ba ngày về, trễ nhất chắc cũng một tuần. Bất kể thế nào, một tuần chắc chắn sẽ về. Bên , tức là bên Cố đại ca, thể phiền cô giúp chăm sóc một chút ?”

 

Kiều Giang Tâm chút kinh ngạc, nhưng thấy Lưu Hân Nghiên nhiều, cũng hỏi thêm. “Được, lúc thời gian cũng tìm Cố đại ca học bổ túc, sẽ cố gắng hết sức.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lưu Hân Nghiên vội vàng lời cảm ơn: “Cảm ơn cô nhé Giang Tâm, cảm ơn cô. Chờ từ Tế Châu trở về, sẽ mang quà cho cô.”

 

Nhìn theo hai rời , Kiều Giang Tâm trong sân. “Anh Cố đại ca, chị Hân Nghiên ? Đi gấp như , là trong nhà xảy chuyện gì ạ?”

 

Cố Vân Châu liếc cửa, khẽ giọng : “Hình như là Âu Dương Nhược Phi sắp đính hôn.”

 

“A?”, Kiều Giang Tâm mở to hai mắt. “Lần chị Hân Nghiên , hồi nhỏ chị hình như hôn ước với bác sĩ Âu Dương đúng ? Sao giờ đính hôn với khác?”

 

Cố Vân Châu thở dài: “Ừ, nhưng đó là lúc chú Lưu còn sống. Bây giờ chú Lưu mất , nhà họ Âu Dương sớm phủ nhận hôn sự . Mẹ của Âu Dương Nhược Phi, nhiều bên ngoài, rằng mấy cái hôn ước trẻ con lúc đều là lớn đùa. Bây giờ đề xướng tự do yêu đương, bọn họ theo mấy cái trò phong kiến đó nữa. Lời trong lời ngoài đều là nhận hôn sự .”

 

Kiều Giang Tâm nhíu mày: “Vậy chị Hân Nghiên còn...” Nàng , việc gì coi thường như , mà còn mặt dày mày dạn bám lấy. cảm thấy lời tổn thương khác, nên đành nhịn xuống.

 

Tuy rằng nàng hết câu, nhưng Cố Vân Châu hiểu ý của nàng: “Chuyện tình cảm ai mà . Trước đây lúc cô còn nhỏ, bất kể là trưởng bối nhà họ Lưu nhà họ Âu Dương, thậm chí là những xung quanh, đều là vợ nhỏ của Âu Dương Nhược Phi. Mọi nhiều, bản cũng nghĩ như , cho rằng lớn lên nhất định sẽ cưới , cho nên vẫn luôn coi là vị hôn phu của . Hơn nữa Âu Dương Nhược Phi quả thực cũng ưu tú. Ai thể ngờ nghĩ đến cả đời, đột nhiên còn thuộc về nữa.”

 

Kiều Giang Tâm thấy Cố Vân Châu ánh mắt vô thần, cho rằng đang nghĩ đến vị hôn thê của . Hắn cũng giống chị Hân Nghiên ? Không, còn t.h.ả.m hơn chị Hân Nghiên. Vị hôn thê đường đường chính chính biến thành chị dâu, hơn nữa còn là do trong nhà sắp đặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-104-khong-giong-nhung-co-nuong-khac.html.]

Kiều Giang Tâm ngẩng đầu, giọng nhẹ nhàng an ủi: “Anh Cố đại ca, xem, kỳ thực bầu trời xanh, u ám cũng sẽ tan thôi. Người ưu tú thực sự nhiều, chúng nhất thiết chằm chằm một . Đồ vật mất, quý giá đến mấy thì , đây là sự khởi đầu của một duyên phận khác thì ? Chúng nên cảm tạ ông trời, cho chúng cơ hội lựa chọn , rõ đối phương, rõ chính . Bằng , đối phương nhất định là phù hợp? Không đến với , vẫn hơn là cùng mới phát hiện hợp, đúng ? Hơn nữa, Cố đại ca ưu tú như , xứng đáng với hơn!”

 

Cố Vân Châu cô gái nhỏ đang rạng rỡ, đáy lòng dâng lên một cỗ ấm áp tên. Hắn đối phương thể hiểu lầm , vội vàng giải thích: “Đồng chí Kiều, , cô hiểu lầm .” “ và đồng chí Lưu gặp nhiều, phần lớn thời gian đều ở bộ đội, thời gian về đại viện ít, giống như Hân Nghiên và Âu Dương. Hân Nghiên và Âu Dương lớn lên cùng từ nhỏ, thể là thanh mai trúc mã. Mà thì tuổi thơ, vẫn luôn theo ông nội ở bộ đội, phấn đấu vì tương lai của gia tộc. Lúc ... lúc cũng , trong nhà liền định hôn sự cho . Bất kể là đính hôn là từ hôn, đều ai hỏi qua ý kiến của .”

 

Kiều Giang Tâm tưởng ngượng ngùng: “Được , chuyện vui đây hãy để nó qua , chuyện vui vẻ mới đáng để lưu luyến, chúng đều về phía .” Nói xong, Kiều Giang Tâm đặt sách vở lên bàn mở : “Anh Cố đại ca, em mấy vấn đề hiểu, giảng cho em một chút nhé ~”

 

Cố Vân Châu thấy cô còn xoáy vấn đề vị hôn thê nữa, trong lòng bất giác thả lỏng. “Vấn đề gì , xem nào.”

 

Hai gốc cây lớn trong sân, kề sát . Kiều Giang Tâm chỉ sách vở gì đó, Cố Vân Châu nghiêng đầu cô. Ánh nắng vàng cam từ tán cây chiếu xuống, rọi lên mặt cô, thể thấy rõ cả lông tơ mặt. Trong lòng Cố Vân Châu dâng lên cảm giác thả lỏng và yên bình xưa nay từng , thích cảm giác .

 

“Anh Cố đại ca, đang ?”, Kiều Giang Tâm nghiêng đầu, bắt gặp một khuôn mặt phóng đại. Làn da vẫn còn mang vẻ trắng bệch khỏe mạnh, ngay cả sắc môi cũng nhạt.

 

Cố Vân Châu hồn, dùng mu bàn tay che miệng ho nhẹ một tiếng, cúi đầu chỉ mấy thành ngữ sách, nhẹ giọng : “‘Đổi nhiên’ trong ‘đổi mới ’ (hoán nhiên nhất tân), là chữ ‘hoán’ bên cạnh bộ hỏa, còn cái ‘tự lập tái sinh’ (tự lực canh sinh), là chữ ‘lực’ trong ‘sức lực’...”

 

“Anh Cố đại ca, giỏi thật đấy.”

 

Cố Vân Châu tự nhiên mặt , bưng ly nước bàn lên uống. “Cô cũng thông minh, giống những cô nương từng gặp đây.”

 

Kiều Giang Tâm truy vấn: “Không giống ở chỗ nào ạ?”

 

Cố Vân Châu : “Chân thành lương thiện, yên lặng mà , đối với cuộc sống tràn ngập nhiệt tình, đối với tương lai tràn ngập khát khao.”

 

Kiều Giang Tâm hỏi: “Vậy là ?”

 

Cố Vân Châu đối diện với đôi mắt trong như suối của nàng, nghiêm túc : “Đồng chí Kiều, .”

 

 

Loading...