Đôi mắt phụ nữ tinh tế đến từng đường nét, đuôi mắt hếch lên, kiểu trang điểm yếu đuối đáng thương mà là vẻ sắc bén đầy tính công kích.
khi chọn phấn má hồng từ bỏ tông màu đậm, sử dụng màu mận dịu nhẹ hơn, khiến ưu điểm khuôn mặt Lục Tỉnh Ngôn phóng đại vô hạn, chỉ cảm thấy rạng rỡ và tràn đầy sức sống.
Mái tóc dài ngang eo của cô búi lên, chỉ để một lọn tóc mỏng manh bên má, tùy theo độ lắc đầu của cô mà lay động, toát lên vạn phần phong tình.
Lục Tỉnh Ngôn nâng vạt váy dậy, thích thú trong gương, kìm mà cảm thán một câu: "Mình thật đấy!"
Lý Thi Doãn hừ một tiếng: "Đồ khoe khoang!"
Rồi đến két sắt lấy vòng cổ .
Mặc dù mùa hè trời tối muộn, nhưng màn đêm bên ngoài cửa sổ vẫn lặng lẽ buông xuống, chuỗi vòng cổ kim cương xương quai xanh của Lục Tỉnh Ngôn, trong buổi hoàng hôn càng thêm lấp lánh rực rỡ.
Lý Thi Doãn đeo giúp cô , hít hít mũi : "Đây là báu vật trấn tiệm đấy, nếu mất thì ..."
Lục Tỉnh Ngôn sờ viên kim cương, sờ mũi: "Không , chỉ chuyện rõ ràng với thôi, chứ đánh ..."
Lý Thi Doãn đang kiểm tra lớp trang điểm cuối cùng cho cô , thấy động tác đó lập tức giọng cao vút mấy phần: "Lục Tỉnh Ngôn! Cấm sờ mũi! Mũi dễ trôi phấn nhất đấy! Trôi phấn thì mà "lấn át" cái gã đàn ông chó má Mục Thời Xuyên đó chứ?!"
Lục Tỉnh Ngôn: "...Mình đây."
Cô xong, liền bước đôi giày cao gót mà vốn ghét nhất để cửa, lúc đụng Dao Dao, cô trợ lý nhỏ của Lý Thi Doãn.
Lục Tỉnh Ngôn gật đầu chào cô bé, nhưng phát hiện cô bé lập tức đỏ mặt khi thấy khuôn mặt .
Lục Tỉnh Ngôn ngẩn : "Em ..."
Cô trợ lý nhỏ theo bản năng lùi một bước, ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng: "Không ." Rồi chạy như điên trong nhà.
Để Lục Tỉnh Ngôn im lặng hai giây, nghi hoặc bước những bước nhỏ rời .
Cô trợ lý nhỏ đỏ mặt chạy trong nhà, khẽ thở hổn hển nghĩ: Trời ơi ơi con thấy gì ?! Cô quá mất!!! Con cưới cô !!
Lý Thi Doãn đang dọn dẹp mỹ phẩm bàn, đầu thấy vẻ mặt của cô trợ lý nhỏ, nhịn bật .
"Phát cuồng Lục Tỉnh Ngôn hả? Phía còn xếp hàng dài đấy nhé!"
Cô trợ lý nhỏ hồn khi ngắm "tuyệt sắc giai nhân" , ngây : "Trước đây chỉ thấy cô Lục ngầu, đây là đầu tiên thấy cô , thật ! Đẹp đến mức em xứng cô một cái!"
Cô trợ lý nhỏ xong, như chợt nhớ điều gì, kìm buôn chuyện: "Cô Lục là gặp con trai thích ? Tốt thật đó!"
Tay Lý Thi Doãn đang dọn cọ trang điểm khựng , cô ngẩng mắt lên, khẽ một tiếng, hờ hững phụ họa: "Phải đó... thật đó."
Cô trợ lý nhỏ tò mò Lý Thi Doãn, hiểu vì vị đại mỹ nhân vui nữa, mới như cảm thán : " cô Lý và cô Lục thật đó! Cả viên kim cương cũng cho cô Lục đeo ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-khan-cap/chuong-43.html.]
ApolloEyes.
Mắt thần Apollo.
Đó là thứ Lý Thi Doãn năm ngoái đích đến phiên đấu giá trang sức Christie's ở Geneva đấu giá về, tốn của cô tiểu thư một năm tiền tiêu vặt.
Cuối năm ngoái một nữ minh tinh hạng A mượn để thảm đỏ, Lý Thi Doãn còn thèm để thông tin liên lạc cho .
Vậy mà bây giờ, cho cô bạn mượn để hẹn hò.
Cô trợ lý nhỏ mà khỏi tặc lưỡi.
Lý Thi Doãn liền chậm rãi xuống, chống ngón tay lên, ngắm bộ móng tay gần đây cắt tỉa đặc biệt thường xuyên vì mang thai, lâu cũng trả lời lời của cô trợ lý nhỏ.
Trong mắt cô tránh khỏi một mảnh lạnh lẽo.
Mục Thời Xuyên Mục Thời Xuyên, mua một viên kim cương, cầu hôn Lục Tỉnh Ngôn.
Lúc đó Lý Thi Doãn nghĩ, nếu thể tìm hiểu kỹ nguồn gốc viên kim cương đó, tìm hiểu thêm những mua khác của lô kim cương đó.
Carrot Và Tịch Dương
Anh sẽ Mắt của Apollo chỉ một mà là mười hai viên.
——Nếu thể dành cho Lục Tỉnh Ngôn thêm chút lòng, cô thể tha cho Mục Thời Xuyên một , cố tình khó hôm nay.
Đáng tiếc là .
Anh thế.
Ngay cả viên kim cương và tấm lòng gửi cũng là độc nhất vô nhị.
Vậy thì xin nhé.
Lục Tỉnh Ngôn đeo Mắt của Apollo, thể chấp nhận một tình yêu và sự bất ngờ y hệt mà cô từ ?
Ha.
——
Con đường buổi tối tắc, nhưng Lục Tỉnh Ngôn hề vẻ nôn nóng đến đúng hẹn, thậm chí còn mang theo một chút lòng báo thù và sự tinh quái.
Dù , trong những ngày hẹn hò với Mục Thời Xuyên đây, dáng vẻ vội vàng từ viện nghiên cứu đến muộn vẫn còn in đậm trong ký ức của cô.
Đến khi Lục Tỉnh Ngôn tới căn hộ đó, gần bảy giờ.
Cô ở cửa căn nhà mà cô và Mục Thời Xuyên từng sống cùng trong nửa năm ngắn ngủi, mà chút bàng hoàng trong chốc lát.