Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:50:02
Lượt xem: 0
Tôi nói ra hết những uất ức trong lòng bấy lâu nay tồn tại,cứ nghỉ bà nghe xong sẽ có chút gì đó động lòng,nhưng ko điều bất ngờ với tôi là gương mặt bà vẫn lạnh tanh, khi tôi nói xong bà còn cười lớn hơn nửa. Nụ cười lạnh lùng vang khắp căn nhà,Nhìn tôi bà lên giọng
--Mày biết tại sao tao ko thương mày ko? sẵn đây tao nói luôn cho mày biết, đó là tao ko phải mẹ ruột của mày? mẹ ruột mày c.h.ế.t ỉu rồi mày biết chưa. Nó c.h.ế.t là do tại sinh mày ra đó ? còn tao,tao chỉ là bất đắc dĩ mới nuôi loại con hoang như mày thôi ,giờ thì mày đã động não ra chưa hả con điên?
Tôi ngã quỵ khi tận tai nghe được những lời bà ta vừa nói ra, tay tôi ôm lấy đầu từng câu bà ta không phải mẹ ruột tôi, mẹ ruột tôi đã c.h.ế.t cứ vang lên...tôi khụy xuống, tâm can như tan nát, đầu tôi dấy lên cơn đau đớn, ôm lấy đầu, tôi lắc mạnh như muốn cô phủ nhận sự thật phũ pTùngng ấy.Nước mắt tôi rơi mãi không ngừng khi biết được cái ngang trái này… Bà ta không là mẹ tôi, bà ta không là mẹ tôi...
...
Đúng lúc này phía trên lầu, dường như anh cũng đã chứng kiến tất thảy mọi việc vừa xảy ra, nhìn thấy tôi khóc và đang vật vã dưới nền nTùng mà anh đau lòng,không chần chừ,không cho mình đợi chờ vào thời gian nửa.
Ngay lập tức Dũng đã không nhịn nổi nữa, hai tay anh nắm lại nổi đầy gân xanh, cứ thế anh bƯớc đi nhanh xuống dưới nTùng trong sự ngỡ ngàng và bỡ ngỡ của con Ngọc và bà Vân, anh ôm tôi, bảo vệ lấy tôi sau đó anh trừng mắt nhìn hai người kia với thái độ cực kỳ lạnh lùng khi mà lần đối diện này anh cũng chuẩn bị tất cả để vạch trần tất thảy mọi việc sớm hơn dự tính của bản thân mình... Dũng kéo tôi đứng dậy sao đó anh đưa tay lên lau lấy những giọt nước mắt đang lăn dài vì uất ức trên gương mặt tôi, rồi anh ôm lấy tôi vào lòng,cảm nhận được cơ thể quen thuộc thế là tôi rút hẳn vào người anh mà nấc lên
Bên này từ lúc nhìn thấy Dũng Tùng thường đi xuống,bà ta cứ đứng há hốc mồm,gương mặt đanh lại tỏ vẻ tức giận,mới hai ngày không gặp chẳng biết đã xảy ra chuyện gì mà hai khoé mắt bà ấy xuất hiện đầy vết chân chim.
Cứ đứng nhìn chúng tôi, bà tức giận đến lắp bắp
--Mày...mày ... tại sao chúng mày lừa tao, còn mày ..mày hết liệt lúc nào? tại sao lại không nói tao biết.
Dũng nhìn lại bà ta, ánh mắt thâm sâu khó dò. Anh cười nữa miệng đáp trả
--Tôi chưa bao giờ bị liệt ? Chỉ là do bà muốn tôi bị liệt mà thôi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-84.html.]
Nghe Dũng nói như thế bà ta càng bức xúc gào lên
--Vậy tại sao mấy năm qua mày lừa tao, mày bắt tao phải chôn chân trong cái nTùng này với mày,khốn kiếp,tụi bây đi c.h.ế.t hết đi.
Vừa nói bà ta vừa lao tới chắc định đánh luôn chúng tôi,nhưng bà ta vừa giơ tay lên thì đã bị Dũng đưa tay nắm c.h.ặ.t t.a.y bà ấy lại sao đó anh hất ra làm bà ấy ngã luôn xuống bộ sopha,chiếc áo trễ n.g.ự.c vô tình cũng bị tuột luôn xuống,làm bà ta lính quýnh kéo kéo lên thật nhanh,gương mặt hậm hực nhìn chúng tôi vì tức mà không nói nên lời
Dũng lúc này anh quay sang nhìn tôi dịu dàng,anh kéo chiếc ghế nhỏ ra bảo tôi ngồi xuống sau đó nói với tôi
--Em ngồi yên đây đi,để anh tính sổ với bà ấy một thể.
Tôi nắm lấy tay anh,ngước nhìn anh lo lắng trả lời
--Có được không anh em lo lắm?
--Yên tâm, bà ta không dám làm gì anh đâu!
Rồi anh cũng ngồi xuống bên cạnh tôi, quay sang nhìn bà Vân anh gằn giọng
--Tôi đã từng muốn đợí cho Trang có thai ,cho cô ấy thời gian để thích nghi mọi việc xong tôi mới tính sổ với bà một lượt,nhưng không ngờ bà lại ra tay tàn nhẩn với cô ấy như vậy? Dù cho Trang khôngphải con bà đi chăng nửa,nhưng dù gì từ nhỏ đã lớn lên cùng bà, chẳng lẽ bà không mở lòng thương sót tý nào sao.? Thật là nực cười vậy mà bà lại dám mở miệng hứa với ba tôi chăm sóc cho tôi chu đáo.
Dũng nói dứt lời, anh đưa tay đập lên mặt bàn cái rầm,Vẻ mặt anh lạnh lùng tới đáng sợ
--Có phải vì gia đình tôi có của nên bà mới giả vờ ngoan ngoản mà nghe theo sắp xếp của ba tôi không hả?