Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:45:28
Lượt xem: 0
Gương mặt bà ấy toát lên sự hài lòng liền nâng bát cơm lên ăn ngon lành,chỉ có trong lòng tôi là rỉ máu, nhìn trên bàn đầy ắp thức ăn mà tâm trí tôi chẳng có tâm trạng nào để nuốt cả. …
Chẳng riêng gì tôi con Ngọc cũng vậy.Tôi để ý nãy giờ nghe tôi và bà Vân nói chuyện gương mặt nó trong phút chốc cũng đã đổi màu
Sau một lúc bà Vân và con Ngọc đồng loạt buông đũa. Rồi bà Vân đứng lên nhìn tôi và nói
--Hôm nay mày ở nhà lo quán xuyến với chăm sóc thằng Dũng đi, nhớ kỹ những lời tao đã dặn và nếu chưa được tao cho phép mày không được tự ý đi lên tầng hai nữa nghe chưa? nTùng này có camera nếu tao thấy mày lén phén lên đó nửa tao chặt gãy dò mày đấy.. Trông nTùng cho kỷ tao với con Ngọc đi công việc mai sáng mới về
--Dạ vâng ! tôi hiểu rồi!
Dù tôi không biết họ đi đâu nhưng với thái độ của bà ta tôi nghỉ là đi công việc rất quan trọng nên tôi cũng không dám tò mò mà liền trả lời cho qua luôn, vì theo tôi nghỉ trong nhà này biết ít có lẽ sẽ tốt hơn cho tôi
..Bên ngoài đã gần trưa,ánh nắng đã bắt đầu rọi vào nhà rồi nên bọn họ nhanh chóng đi ra xe,trên tay con Ngọc khi đi cũng xách theo một cái giỏ rất to và đầy mà tôi chẳng biết là gì trong đó.
Họ ra khỏi cửa tôi cũng liền đứng lên dọn bàn ăn xuống, bất ngờ tôi thấy con Ngọc chạy ùa vào,tôi ngơ ngác nghĩ nó đang để quên gì thì thấy nó chạy nhanh ra sau bếp xong đi lên đứng trước mặt tôi. trên tay lại cầm theo ly nước, tình huống cũ lần nữa lập lại.
Nó xoè tay đưa cho tôi một viên thuốc màu trắng. Viên thuốc y như lần trước nó đưa tôi. Trong giọng nói có phần như ra lệnh
--Chị uống đi, bà chủ kêu em vào lấy đưa cho chị uống đó, xém tý nữa là em quên rồi. Tôi cầm lấy viên thuốc vẫn giả vờ uống như lần trước . Con Ngọc nó đứng đợi tôi uống xong liền nhanh chân bước ra ngoài và rời đi cùng bà chủ.
Chiếc xe nổ máy rời đi, ngay lập tức tôi cũng liền nhả viên thuốc trong miệng đang sắp tan ra vì lúc nãy tôi ép nó lại nằm ở dưới lưỡi...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-66.html.]
Cầm trên tay viên thuốc tôi đắn đo toan muốn vứt đi nhưng rồi lại thoáng chần chừ.
Trong giây lát, tôi khựng lại, trong lòng không ngừng đấu tranh…"Tôi và chú chưa từng có chút tình cảm nào cả,biết là do tôi bị ép buộc phải quan hệ thể xác với chú đi nhưng việc để mà mang thai lại là cả một vấn đề rất lớn"
Thiết nghĩ nếu con tôi sinh ra,bọn họ đạt được mục đích sau đó lại bỏ nó bơ vơ, còn tôi sau khi xong việc họ đuổi tôi đi đến một nơi khác. Chú Dũng trở về hoạt động Tùng thường và cưới vợ, tôi và con tôi sẽ phải ra sau khi họ không cho hai mẹ con sống gần nhau
Nghỉ tới bao nhiêu đó thôi tôi đã nặng lòng lắm rồi.
Nhưng nếu tôi uống viên thuốc này thời gian lại càng kéo dài ra thêm, chú vì vậy mà chẳng đạt được mục đích, trong lòng tôi lại thấy có lỗi..
Tôi chẳng biết mình đối với chú hiện tại như thế nào là ghét,là thương hay chỉ đơn giản vì tôi và chú đã quan hệ nên cảm thấy gần gũi nhưng trận đấu này giữa mẹ tôi và chú vô tình tôi lại muốn đứng về theo phe chú rồi
Tôi lưỡng lự một lúc, sau đó cuối cùng tôi quăng luôn viên thuốc vào sọt rác.
Vì dù tôi chưa biết vì lý do gì mẹ tôi muốn tôi có thai với chú nhưng ngược lại cho tôi uống thuốc tránh thai,nhưng vì chú nói thuốc này uống vào không tốt cho tôi nên tôi đành bỏ thôi.
...
Tôi dọn dẹp thức ăn xuống bếp,sau đó lau sạch mặt bàn ,rửa chén sạch sẽ rồi mới bê mâm cơm lên phòng cho chú
Tôi vẫn lịch sự gõ cửa rồi mới bước chân đi vào xong tiện tay đóng luôn cánh ćửa lại,sở dĩ trong phòng chú luôn đóng kín cửa là vì tôi nghe chú nói bên ngoài phòng có gắn camera, nếu chú mở cửa mọi hoạt động bên trog này đều sẽ bị bại lộ liền, nên vô tình lời nói đó trở tTùngnh thói quen của tôi luôn, mọi việc của chú tôi cũng tự động chú ý từng chút một