Hôn Nhân Địa Ngục - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-11-20 21:41:17
Lượt xem: 0
Tôi đi với nó ra đầu chợ với tâm trạng háo hức.TTùngnh phố về đêm ồn ào mà đông đúc lắm nha,ngoài đường thì đèn sáng ánh nên dù từ nTùng trọ đi ra có hơi xa nhưng bọn tôi dù đi bộ cũng thấy Tùng thường à vì ngta qua lại tấp nập lắm..cuối cùng cũng đến.trước mắt tôi là 1quán phở khá rộng,nằm ngay ở đầu chợ,mà giờ này khách đông lắm .tôi và con Trang đi vào trong thì có một chị đi ra niềm nở nhìn bọn tôi, chị hỏi
--hai em ăn gì lại bàn ngồi rồi kêu giúp chị nhé?
Con Trang nó dạng miệng nên nó liền hỏi dùm tôi luôn
--Bạn em muốn xin vào làm đấy chị, tại thấy chị dán giấy tuyển người.
Chị ấy nghe con Trang nói xog liền nhìn nhìn tôi rồi nói
--Bé này à?
--dạ
tôi nhỏ nhẹ trả lời,vì đây là lần đầu tôi đi xin việc nên nhát lắm
--Chỗ chị chỉ nhận nam chạy bàn thôi,còn thiếu người dọn dẹp,rưả chén bát,em làm được không?
--Dạ em làm được chị
--Vậy mai 10h em lại đây làm luôn nhé
--Dạ
Hỏi được việc xong là tôi hớn hở ngay lập tức nên suốt đường về cứ cười tủm tỉm miết làm con Trang đi kế bên tôi nó cứ càm ràm
--Ờ cười đi nha, rồi mai làm không nổi đừng có về mà khóc với tao nha con! Thế là qua những ngày hôm sau tôi bắt đầu đi làm,buổi sáng con Trang nó đi làm trước còn tôi thì 10h mới làm nên khoảng thời gian rảnh đó tôi lại lao vào viết truyện để kiếm thêm một phần thu nhập nữa.
Đăng nhập facebook, cũng may trong mấy hôm tôi nghỉ con Trang nó có gắn thẻ facebook tôi vào thông báo với mọi người tôi bệnh nằm viện nên đọc giả thông cảm lắm,họ inbox hỏi thăm tôi nhiều chứ chẳng pTùngn nàn gì mấy làm tôi cũng thấy ấm lòng, Và yên tâm hơn rất nhiều khi chẳng có ai nói nặng lời với tôi cả.
Bắt đầu viết, thật sự rất muốn viết thật nhiều nhưng tự nhiên tôi lại do dự chẳng biết viết gì, dù rằng đôi tay rất muốn bấm chữ, thế nhưng mạch cảm xúc lại chẳng có.
Ngồi thở dài bất lực, chắc do nghỉ mấy ngày ko viết nên mạch truyện bị đứt rồi, thế là lại cố suy nghĩ mãi, may mắn sau loay hoay một lúc thế là tôi cũng viết được một đoạn, nhưng khi ngó lên đồng hồ tôi đã phải đành lưu lại vì đến giờ đi làm rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-21.html.]
Thay cái quần jean áo thun với khoác thêm cái áo với đội nón lên rồi khoá phòng lại tôi vội vã ra ngoài
Ngoài đường lúc này nắng lắm,tôi đi bộ ra tới chợ mà đã toát cả mồ hôi,bước vào quán chị chủ thấy tôi liền đi ra tay chị ấy chóng ngang hông nhìn tôi rồi nói
--Mày vào sắp xếp bàn ghế ra ngay ngắn lại rồi quét dọn cho sạch sẽ vào ,xong rồi thì ra phía sau chị chỉ việc?
Hơi bất ngờ với thái độ của chị ấy, nhưng rồi tôi vẫn vâng dạ nghe lời?
Tôi cúi đầu đáp lại
--Dạ chị,chị cho em hỏi cây chổi để đâu vậy chị?
Chị ta nhìn tôi trừng mắt to rồi khó chịu chống tay ngang hông, Chị ta lớn tiếng
--Ơ mày ko biết đi tìm à, việc gì cũng hỏi thế để tao tự làm có hơn ko?
Chị ấy trả lời tôi xong liền ngoảnh mặt đi vào trong ngay không nói không rằng gì nữa, khiến tôi không khỏi choáng váng, thật tình tôi ko nghĩ ngày đầu tiên đi làm lại bị người ta tỏ thái độ như này, chí ít ra khi nhận người mới vào chị ấy phải chỉ dẫn vài ngày tôi mới quen việc được chứ?
Tôi buồn lắm nên đứng đực ra chưa biết phải làm thế nào thì bên trong 1 người đàn ông đi ra,hướng về phía tôi tay anh ta cầm cây chổi đưa ra trước mặt tôi rồi nói
--Chổi này em làm đi,con mụ vợ anh nó đanh đá thế đấy nhưng tốt bụng lắm. Em đừng để bụng nha.
Anh ta nói xong còn nhìn tôi đá mắt vài cái làm tôi chợt rùng mình,tay tôi cầm lấy cây chổi về phía mình sau đó lịch sự cảm ơn anh ta một tiếng rồi né tránh anh ta, tôi liền bắt đầu công việc.
Cầm chổi quét dọn sạch sẽ từ chỗ này đến chỗ khác trong quán, xong rồi tôi lại lấy khăn lau mặt bàn cho thật kỹ đến khi ko còn tý bụi nào tôi mới đi vào bên trong,trong này chị chủ với chồng chị ấy đang làm bánh phở thấy tôi vào chị ấy liền ngừng tay lại rồi nắm lấy 1 bịch rau thật to ném về phía tôi,
Chị nói như ra lệnh
--Này mày nhặt hết bị rau này rồi rửa cho sạch sẽ đi nha hôn, ờ mà mày tên gì đấy,tao tên Hằng
--dạ em tên Trang chị ạ.
--ừa làm nhanh đi