Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 43: Sợ Vợ Nghiêm Khắc

Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:01:17
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn cô một lúc, bỗng nhiên giơ tay ôm lấy eo cô, cúi đầu, đôi mắt sáng rực như đuốc: “Không cần vội.”

 

Bốn mắt , Thẩm Huyên lập tức trừng lớn mắt: “Anh ý gì? Chẳng lẽ thích trẻ con ?!”

 

Mặc dù Thẩm Huyên cũng nghĩ đến chuyện xa xôi như , nhưng cô ngờ Mục Đình còn vội vàng hơn cả cô! Giới hào môn chẳng đều coi trọng việc nối dõi tông đường ?

 

“Mục tổng đây là bận rộn, uống cùng chứ? Chẳng lẽ cần ở bên cạnh vợ ? chút tinh ý nào cả!”

 

Mọi trêu chọc vang. Ai cũng những động thái lớn của Thẩm gia và Mục gia thời gian , đặc biệt là việc Thẩm Dục Dân trực tiếp gặp chuyện. Họ khỏi cảm thán rằng thủ đoạn của Mục tổng thật sự nhanh, tàn nhẫn và chuẩn xác, chỉ trong chớp mắt thâu tóm Thẩm thị tay.

 

“Hôm nay thể uống rượu, vì vợ sẽ vui. Xin các vị thứ .” Mục Đình nhạt.

 

Nghe , những khác bật , ngờ Mục Đình thế mà cũng đùa. Nhất thời, họ vô thức chuyển ánh mắt về phía Thẩm Huyên. Mọi chỉ Thẩm gia và Mục gia là liên hôn thương mại, quan hệ giữa hai cho lắm, nhưng xem như . Thẩm Huyên thế thì khỏi trừng mắt , "Anh uống thì liên quan gì đến chứ."

 

Nói xong, cô buông tay khỏi cánh tay lùi . Cô thích xã giao, bởi vì đây chỉ là nơi một đám tụ tập để thăm dò lẫn mà thôi. Đương nhiên, nếu Mục Đình thật sự uống rượu, cô chắc chắn sẽ vui, vì uống nhiều sẽ đau nửa đầu, nên đương nhiên là thể uống .

 

Mọi thấy cô rời , thấy cách chuyện của cô tự nhiên, liền hiểu rằng quan hệ giữa hai họ vô cùng . Ai nấy đều ngờ Mục tổng sợ vợ.

 

Yến tiệc vẫn bắt đầu, đang trò chuyện. Thẩm Huyên theo hầu đến bàn thứ hai xuống. Không hiểu là duyên phận gì, cô thế mà thấy Nữ chủ!

 

Đã lâu gặp, đối phương dường như sống như ý. Dù trang điểm tinh xảo, nhưng cô vẫn khó che giấu nỗi ưu sầu mặt. Không nghi ngờ gì, chắc chắn Nam nhị đưa cô đến đây.

 

“Thẩm tiểu thư.”

 

Nhìn thấy cô, Tô Họa kinh ngạc, đó quanh một lượt, cố ý vị trí bên cạnh cô, hạ giọng : “Lần ... xin .”

 

Đây là ba chữ Thẩm Huyên nhiều nhất từ miệng Nữ chủ. Cô chỉ thản nhiên đáp: “ nhớ rõ .”

 

là bạn bè của Nữ chủ, nên sẽ vì mấy chuyện nhỏ mà cứ mãi tính toán chi li. Không đúng, cô chỉ tính toán với loại ghê tởm như Nam nhị thôi.

 

Vì luôn loại chấp nhặt, Tô Họa nhất thời càng cảm thấy áy náy trong lòng.

 

“À đúng , đính hôn với Phương tổng, chúc mừng nhé.” Thẩm Huyên đột nhiên .

 

Nghe , sắc mặt Tô Họa khẽ biến, trông cô hề vui vẻ. Vì Mục Đình ở đây, Thẩm Huyên cũng dám một uống đồ bàn, nên dứt khoát lười biếng trò chuyện cùng đối phương.

 

thấy Phương tổng đối với khá mà, chẳng lẽ thích ?”

 

Xung quanh , bàn cũng nhiều . Tô Họa hiểu vì , nhưng xuất phát từ một sự tin tưởng khó tả, cô đột nhiên tâm sự hết với Thẩm Huyên, đến nỗi hốc mắt cũng đỏ hoe.

 

Chuyện trong dự liệu, nhưng cũng ngoài dự đoán. Thẩm Huyên khỏi cảm thán cái cốt truyện cẩu huyết . , Nữ chủ đương nhiên thích Nam nhị. Cô chấp nhận đính hôn là bởi vì bà nội cần tiền phẫu thuật, mà chỉ Phương Khâm mới đủ tiền lớn đó, đồng thời quan hệ để tìm chuyên gia giỏi. Nữ chủ cảm thấy mắc nợ , nên đồng ý đính hôn.

 

Cô nhớ rõ trong nguyên tác, bỏ tiền giúp Nữ chủ là Nam chủ, nhưng giờ đổi thành Nam nhị. Dù , Thẩm Huyên vẫn cảm thấy thoải mái trong lòng, vì cô Nam nhị lốp xe dự phòng cả đời cơ!

 

“Thật cũng chuyện gì to tát. Chẳng chỉ là một trăm vạn thôi ? cho hai trăm vạn, coi như mượn, thế nào?” Cô bỗng nhiên nở nụ thiện.

 

Tô Họa đột nhiên ngẩn , hiển nhiên ngờ cô như .

 

“Thật , chuyện bạn loại khỏi danh sách đây, cũng thấy xin . thưởng thức tài hoa của . Số tiền coi như cho mượn, nhưng cần việc tại phòng việc của . Chờ đến khi giá trị tạo đủ để triệt tiêu hai trăm vạn , sẽ tự do. Cậu suy xét một chút ?”

 

Thẩm Huyên , vuốt ve chiếc vòng ngọc cổ tay. Không sai, cô chính là chia rẽ Nam nhị và Nữ chủ. Dù nam chủ, cô cũng để Nam nhị lên ngôi, để tên cặn bã đó lốp xe dự phòng cả đời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-43-so-vo-nghiem-khac.html.]

Nghe , Tô Họa trong lòng đột nhiên dâng lên sự kích động. Cô đương nhiên dựa dẫm Phương Khâm, mà đề nghị của Thẩm Huyên cho cô cơ hội học tập, giữ chút tôn nghiêm ít ỏi của cô, nên cô lập tức suýt nữa đồng ý ngay tắp lự.

 

“Thẩm tiểu thư giúp như , thật sự nên báo đáp cô thế nào đây.” Hốc mắt Tô Họa lập tức đỏ hoe.

 

Nghe , Thẩm Huyên đột nhiên , “Thật dám giấu giếm, cô hẳn là Phương Khâm từng một vị hôn thê cũ, đó chính là bạn của . Nếu cô thích , hãy để họ ở bên . cũng chỉ vì cho cô bạn đó của thôi.”

 

Cảm giác dối mà mắt chớp thật sự tự nhiên, Thẩm Huyên hề chớp mắt. Còn Tô Họa, như chạm điểm mấu chốt nào đó, vì cô ghét nhất là xen chuyện khác, nên cô lập tức gật đầu lia lịa: “Cô yên tâm, nhất định sẽ giữ cách với Phương tổng, chuyện hôn ước cũng sẽ rút .”

 

“Vậy mới đúng chứ. thấy bác sĩ Lâm đấy, cảm thấy hai hợp .” Thẩm Huyên đột nhiên nhớ tới Lâm.

 

Tô Họa thì đỏ mặt cúi đầu. Kỳ thật cô tâm tư của Lâm, nhưng vì bệnh của bà nên cô vẫn luôn liên lụy mà thôi.

 

Không những bạn "gọi là" của Nữ chủ ở bên cạnh, Thẩm Huyên cảm thấy cuộc trò chuyện của họ vẫn bình thường, gì khó chịu. Đương nhiên, cô vẫn để danh , bảo Tô Họa tìm Bạch Tư. Hai trăm vạn đối với cô chỉ là tiền một bộ lễ phục thôi, nhưng nếu thể khiến Nam nhị vui, cô tự nhiên sẽ vui vẻ.

 

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến. Không lâu , Phương Khâm vây quanh tới, còn dùng ánh mắt cảnh giác Thẩm Huyên, cứ như thể nghĩ cô sẽ ăn thịt Nữ chủ .

 

“Sao thấy Mục tổng cùng Thẩm tiểu thư?” Anh tự nhiên xuống bên cạnh Tô Họa.

 

Bàn vài , những thể ở bàn thứ hai tự nhiên đơn giản, ai nấy đều im lặng theo dõi màn kịch . Chuyện Mục gia và Phương gia bất hòa vốn bí mật gì.

 

“Phương Khâm!” Tô Họa lời mang tính công kích của , trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy càng ngày càng quá đáng.

 

Thẩm Huyên lười biếng đó, nhướng mày: “Không cách nào, vợ chồng bất hòa mà, như Phương tổng và bạn gái ân ái thế .”

 

Lời còn dứt, đầu cô đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn. Chỉ phía vang lên một giọng nam trầm thấp: “Nói cái gì?”

 

“Mục tổng mời , tiếp đón chu đáo, tiếp đón chu đáo.”

 

Một đàn ông trung niên tiếp lời, những khác cũng đều hỏi thăm sức khỏe lớn tuổi. Sau khi trò chuyện hồi lâu, đàn ông trung niên mới tránh sang một bên.

 

Không khí bàn chút vi diệu. Những khác đều cố ý cho khí trở nên náo nhiệt hơn, còn Thẩm Huyên lúc mới rốt cuộc dám uống đồ uống bàn. Có lẽ là ngửi thấy mùi gì, cô bỗng nhiên ghé đầu sang bên cạnh Mục Đình, ngửi một chút.

 

“Anh uống rượu ?” Sắc mặt cô khỏi trầm xuống.

 

Anh chớp mắt, “Chỉ một ly thôi.”

 

Thấy , ánh mắt những khác bàn đột nhiên trở nên quái dị. Họ chỉ cảm thấy mặt trời mọc từ hướng Tây, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng ngờ Mục tổng đây thế mà là một sợ vợ (thê quản nghiêm)?!

 

Phương Khâm cũng nhíu mày. Theo thông tin , Mục Đình hẳn cực kỳ chán ghét Thẩm Huyên mới đúng, dù tiếp nhận Thẩm thị, thì cũng là ý đồ khác.

 

Tô Họa thì đó chút câu nệ, chỉ cảm thấy hợp với nơi . Một mặt, cô nghĩ nên từ hôn với Phương Khâm thế nào. Thẩm tiểu thư đúng, nếu thích thì rời xa, thể cho khác hy vọng.

 

“Chỉ một ly thôi ư?” Thẩm Huyên bất mãn .

 

Đã đau đến mức uống t.h.u.ố.c thì mới thấy nghiêm trọng đến mức nào, thế mà còn uống rượu.

 

“Mục tổng, như . Sao uống rượu chứ? Rượu trắng , rượu đỏ chắc chứ?”

 

Một đàn ông bốn năm mươi tuổi cùng bàn lập tức giơ chén rượu trong tay lên, những khác cũng hùa theo: “, đúng, đúng.”

 

Thấy , Mục Đình chỉ là nhạt: “Xin , vợ ở đây, thể uống.”

 

 

Loading...